Kết Cục Bi Thảm Của Nữ Phụ Ác Độc

Chương 6: Chuyện xưa thứ nhất kết thúc

Lão ngục tốt cúi đầu nhìn Bạch Liên Dung đang trần trường này dưới đất. Hai vυ' trắng nõn ngọc ngà đã bị kẻ khác xoa bóp đến trướng đại. Đầṳ ѵú sưng lên, hồng hồng như quả nho. Hai đùi ngọc mở rộng. Tiểu huyệt bị thao đến không thể khép lại. Cái miệng nhỏ kia vậy mà vẫn đang phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nam nhân. Trên cái bụng nhỏ bóng loáng cùng bộ ngực sữa cũng toàn là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của nam nhân. Bộ dáng dâʍ đãиɠ như vậy hoàn toàn đã làm lão ngục tốt bộc phát toàn bộ thú tính.

Dươиɠ ѵậŧ đen tím thô to dưới háng liền ngay lập tức cứng rắn. Bởi vì quá hưng phấn mà như một khẩu cự pháo đã lên nóng hướng đến nữ nhân.

Hắn ngồi xổm xuống đất, đem hai chân của Bạch Liên Dung gác lên vai, dùng tay đẩy đẩy thịt môi của nàng, đem côn ŧᏂịŧ đẩy vào bên trong. Bên trong tiểu huyệt toàn là da^ʍ thuỷ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙, lão ngục tốt tiến vào cũng không khó khăn. Nhưng tiểu huyệt của nàng vẫn khẩn trí mê người như cũ, vượt qua cả tưởng tượng của hắn. Hắn dùng tay bắp lấy hai vυ' của Bạch Liên Dung, dùng sức xoa bóp.

“Tiểu tao hóa… Thật là cực phẩm… Hạ huyệt bị nhiều người thao qua như vậy… Còn chặt như vậy… Uy… Ngươi mở to mắt a…… Nhìn xem lão tử như thế nào thao ngươi… Nhìn xem ngươi bộ dáng dâʍ đãиɠ hiện tại…”

Bạch Liên Dung quay đầu qua một bên, nhắm chặt mắt. Kết quả đã chọc giận đến nam nhân. Hắn tức giận, dùng tay đánh vυ' nàng. Lập tức trên ngực nàng xuất hiện năm dấu tay đỏ ửng. Hắn gào thét: “Tiện nhân, ta bảo ngươi nhìn thì ngươi phải nhìn. Ngươi xem bộ dáng của ngươi hiện tại. Mở mắt ra cho ta!”

Bạch Liên Dung bị đau ngoan ngoãn mở mắt. Lão ngục tốt thấy nàng nghe lời, liền đem hai chân nàng đẩy về phía trước, sau đó điên cuồng thao cắm tiểu huyệt của nàng.

“Ngươi nhìn đi. Tiểu bức của ngươi đói khát như thế nào!”

Bạch liên Dung chỉ có thể trơ mắt nhìn đại dươиɠ ѵậŧ thô tím kia tàn sát bừa bãi ở trong tiểu huyệt kiều nộn của mình. Càng ghê tởm hơn là trên côn ŧᏂịŧ kia còn dính đầy da^ʍ thuỷ của mình, bị ánh nắng chiếu vào sáng lấp lánh. Mà tiểu huyệt bị cắm đến sưng đau vẫn không ngừng phun ra da^ʍ thuỷ.

Mà bộ dáng da^ʍ uế bất kham này càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ nàng. Tiểu huyệt như có lửa nóng, càng kẹp chặt côn ŧᏂịŧ nam nhân. Da^ʍ thuỷ tiết ra càng nhiều. Mà lão ngục tốt rốt cuộc cũng đã có tuổi tuổi, thao làm mỹ nhân một lúc đã sớm không trụ được, bắn hết bên trong nàng.

Mà hắn mới vừa đem côn ŧᏂịŧ rút ra, một tên ngục tốt có làn da ngăm đen khác liền cởϊ qυầи áo ngồi bên người nàng.

Bạch Liên Dung sợ hãi tới mức hoa dung thất sắc. Nàng khóc kêu: "Ngươi… Ngươi còn muốn làm gì… Cầu ngươi…… Ta đã bị các ngươi thao đã lâu như vậy… Tha ta đi… Ta thật sự không được… Ta muốn chết… Cầu xin các ngươi… Không cần ở dây thao ta……"

Bạch Liên Dung thật sự rất sợ. Nhiều nam nhân như vậy, nếu như cứ thay phiên không ngừng thao nàng, nàng không có cách nào kiên trì được lâu nữa.

Mà đối với sự cầu xin của nàng, ngục tốt da đen lộ ra một nụ cười da^ʍ tiện. Hai tay hắn nâng ngực nàng lên, đem côn ŧᏂịŧ thô to phóng lên hai bên ngực nàng, dùng hai bên vυ' krpj lấy.

Sau đó hắn vỗ vỗ khon ămtj đã tràn đầy mồ hôi cùng nước mắt của nàng.

“Tiểu tao hóa… Lần này lão tử tha cho ngươi, không thao bức của ngươi. Nhưng ngươi cũng nên biết điều, dùng vυ' bự hầu hạ ta. Nghe có hiểu không, tự mình hầu hạ mới tốt.”

Loại này tư thế phi thường khuất nhục. Nhưng hiện tại tiểu huyệt của nàng đã vô cùng nóng rát. Vì vậy nàng lập tức dùng tay đè hai vυ' của mình, giúp tên nam nhân càng thêm thoải mái.

Mà biểu tình nịnh bợ cùng lấy lòng của nàng cũng khiến hắn ta vui vẻ. Hắn ở trước ngực nàng chậm rãi luật động, dùng cực đại qυყ đầυ chọc vào cằm của nàng. Cuối cùng thân gậy cọ sát cùng hai bên vυ', qυყ đầυ đỉnh vào trong miệng nàng.

Cứ như vậy hắc ngục tốt chơi nàng gần nửa nén hương, làm cái miệng nhỏ của nàng đâm đến đau nhức. Hai bên ngực bị ma sát đến đỏ bừng mới bắn hết lên mặt nàng, sau đó mới biểu tình thỏa mãn đứng lên.

Ngay vào lúc Bạch Liên Dung cho rằng mọi chuyện đã kết thúc, lại nghe thấy hắn nói với người khác: “Đã đến giờ thay ca. Nhanh ra ngoài gọi các huynh đệ khác vào đây.”

Bạch Liên Dung không thể ngờ rằng mọi chuyện lại biến chuyển như vậy, Ngay lập tức có một toán ngục tốt đi vào. Tiểu huyệt không ngừng bị côn ŧᏂịŧ cắm vào, tử ©υиɠ liên tục bị rót đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, chảy hết ra ngoài, lại một lần bị rót đầy…

Cứ như vậy trong nhà lao tối tăm không ngừng truyền ra âm thanh khóc lóc thê thảm của nữ tử cùng tiếng kêu gầm như dã thú của nam nhân cùng âm thanh cười dâʍ đãиɠ, mãi cho đến hừng đông thập phần mới dần dần dừng lại…