*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tiệm lẩu nằm trên một con phố khác, phải đi bộ một đoạn đường. Diệp Trạch cùng Thẩm Nghiệp nắm tay nhau chậm rì rì mà đi qua. Thẩm Nghiệp dùng thuật pháp nhỏ, ngăn cách nước mưa bắn tung tóe ra giày vớ cùng quần áo, vì thế trên người cả hai đều sạch sẽ, không bị ướt nhẹp.
Lúc này đã là buổi tối 6 giờ nhiều, mưa bụi tầng tầng, màn đêm bao trùm, đèn đường sáng lên, đèn neon ở các tiệm ăn vặt cũng nhấp nháy không ngừng.Có không ít du khách cũng kiếm ăn đầu đường giống bọn họ và đi ngang qua họ.
Thẩm Nghiệp vừa nhấc đầu, vừa lúc nhìn thấy cửa hàng mì chua cay phía trước, bỗng nhiên rất muốn nếm thử.
Nhưng nghĩ tới đến tiệm lẩu còn có người đang chờ cậu cùng Diệp Trạch, cậu chỉ có thể dừng tâm tư này.
“Chị Tư cùng Từ Sách đã ở tiệm lẩu chờ.” Thẩm Nghiệp ở bên tai Diệp Trạch nói, “Chờ lát nữa nếu là chị Tư hung dữ với em, anh phải đến chống lưng cho em nha.”
Buổi sáng Từ Tư Tư nhắn tin cho Thẩm Nghiệp xong liền thu thập đồ vật tới cảnh khu.
Bên này đang mưa, Từ Sách không yên tâm, giữa trưa liền xuất phát tới đón cô.
Nửa giờ trước hai người cũng đã đến tiệm lẩu, chỉ là Thẩm Nghiệp đang vội vàng tìm bọn buôn người, trì hoãn thời gian, chỉ có thể để Từ Tư Tư cùng Từ Sách chờ ở tiệm lẩu.
Thẩm Nghiệp có điểm sợ Từ Tư Tư tức giận.
Không phải bởi vì để cô chờ nửa giờ, mà là cậu cố ý bắt cóc Từ Sách, chị Tư nhất định rất mghẹn khí a!
Diệp Trạch rũ mắt, đảo qua mặt Thẩm Nghiệp, nhẹ nhàng cười một cái, đáp: “Được.”
Thẩm Nghiệp cao hứng, thò lại gần hôn y một ngụm, trên đường còn nhảy nhót một chút, tựa như một đứa trẻ vô ưu vô lự.
Ý cười trên khoé môi Diệp Trạch càng sâu, nâng hai bàn tay đang nắm tay, ở ngón tay áp út đeo nhẫn của cậu mà hôn một cái.
“Chụt.”
Rõ ràng là động tác rất bình thường nhưng Thẩm Nghiệp lại không khỏi đỏ mặt.
Cậu dừng một chút, cũng học theo bộ dáng nam nhân, nâng tay lên, hôn chiếc nhẫn trên tay nam nhân.
Hai người cứ nhão nhão dính dính mà đi đến tiệm lẩu.
Từ Tư Tư cùng Từ Sách quả nhiên đã sớm chờ trong phòng, ngoài dự đoán chính là, trừ bỏ hai người bọn họ cùng Tông Nhất Minh, Thẩm Thời Mộ thế nhưng cũng ở đây.
Thấy Thẩm Nghiệp nhìn chằm chằm chính mình, Thẩm Thời Mộ vội vàng giải thích: “Buổi sáng hôm nay em tới Hải Thành tìm boss, mới biết được boss ở bên này, vừa lúc chị Tư tỷ muốn tới đây, em liền đi cùng.”
Ngày hôm qua hắn liên hệ mới biết được boss cư nhiên chạy tới Giang thị du lịch! Cố tình trong tay hắn có văn kiện quan trọng cần boss tự mình ký tên, hắn chỉ có thể ba ba mà chạy tới nơi này tìm người.
Nghe vậy, Thẩm Nghiệp bỗng nhiên ý thức được, Thẩm Thời Mộ từ Đế Đô tới Hải Thành tìm Diệp Trạch, khẳng định là có việc phi thường trọng yếu. Mà Diệp Trạch lại vì cho cậu kinh hỉ, đi theo cậu tới Giang thị……
Cảm xúc trong lòng cậu quay cuồng, nhìn Diệp Trạch vài giây, sau đó bay nhanh mà ở trên môi Diệp Trạch hôn một cái.
“Chú ơi, có đôi khi cháu cảm thấy chính mình là yêu phi hại nước hại dân.” Thẩm Nghiệp không chút nào hổ thẹn, ngược lại cười rộ giống như đóa hoa.
Diệp Trạch nhéo khuôn mặt thủy nộn của cậu: “Tự tin một chút, em chính là như vậy.”
“Hì hì hì.” Thẩm Nghiệp đắc ý mà cười.
Mọi người nhìn bọn họ chẳng để ý ngoại cảnh mà tú ân ái đã sớm thành thói quen, đều làm bộ biểu tình ‘Hai người tú hai người, chúng ta việc chúng ta ’.
Thẩm Nghiệp bất mãn, những người này vì sao không há mồm ăn cẩu lương nha? (Ủa em Q 口 Q)
Tròng mắt cậu vừa chuyển, cố ý đem cái tay đeo nhẫn ở trước mặt mọi người dạo một vòng.
Vẫn không có người phản ứng cậu.
Thẩm Nghiệp: “……”
Ủy khuất ·jpg.
Cậu lôi kéo Diệp Trạch, lại lần nữa đưa nhẫn hai người ra trước mặt mọi người, lớn tiếng tuyên bố: “Đêm qua chú Diệp cầu hôn em!”
Lần này mọi người rốt cuộc cũng phản ứng, sôi nổi chúc mừng.
Thẩm Nghiệp: “……Em sao lại cảm thấy mọi người không phải là thiệt tình thực lòng kinh hỉ?”
Từ Tư Tư liếc cậu một cái: “Cậu ngồi trước đi.”
Thẩm Nghiệp đầy mặt hồ nghi, cùng Diệp Trạch đi qua ngồi xuống.
“Kỳ thật chị đã sớm nhìn thấy nhẫn hai người.” Từ Tư Tư nói.
“?” Thẩm Nghiệp quay đầu nhìn Từ Sách, “Anh nói cho tỷ?”
Từ Sách lắc đầu: “Không phải tôi.”
Thẩm Nghiệp nhìn Tông Nhất Minh.
Tông Nhất Minh: “……Cũng không phải tôi.”
Từ Tư Tư nói: “Vừa rồi có người ở trên mạng đăng ảnh chụp của cậu cùng Diệp tiên sinh, nhẫn trên tay hai người cũng cho hấp thụ ánh sáng, hiện tại toàn mạng đều biết ngươi kết hôn.”
Thẩm Nghiệp: “???”
Kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy sao?
Cậu nhanh chóng mở Weibo, quả nhiên nhìn thấy tên của mình nằm trên hot search.
# Thẩm Nghiệp kết hôn #
Hiện đang nằm trên đầu bảng hot search, rất nhiều dân mạng nghe tin đã tới ăn dưa.
Mà Thẩm Nghiệp tự nhiên cũng thấy được những thanh âm chửi rủa.
Từ Tư Tư thần sắc ngưng trọng mà nhìn cậu: “Hiện tại biết chị mới vừa gặp cậu, không có thời gian bàn chuyện khác? Chúng ta giải quyết chính sự trước đi, lát sau chị lại tìm cậu tính sổ.”
Thẩm Nghiệp nhu nhược mà nói: “....Tính sổ thì bỏ đi được không...”
Từ Tư Tư cho cậu một ánh mắt ‘Ngươi chờ cho ta’, liền quay lại đề tài về bình luận trên mạng, nhíu mày nói: “Hiện tại hôn nhân đồng tính đã hợp pháp, những người này còn tỏ vẻ kỳ thị, cũng không biết sau lưng internet rốt cuộc là đầu trâu mặt ngựa gì.”
Kỳ thật Thẩm Nghiệp cũng không tức giận, rốt cuộc cũng không phải lần đầu tiên cậu bị mắng. Chỉ là nghĩ đến việc mẹ Hàn Phong tao ngộ, lại nghĩ đến Diệp Trạch chuẩn bị thành lập quỹ tuyên truyền Luật hôn nhân đồng tính……Cậu nghĩ có lẽ đây là một cơ hội tốt.
Vì thế cậu cầm tay Diệp Trạch, cùng Diệp Trạch mười ngón tay đan vào nhau, lộ ra nhẫn kim cương ở ngón áp út hai người, dùng cái tay khác mở camera điện thoại, chụp một bức ảnh.
Lúc sau cậu liền cúi đầu bấm bấm Weibo, gửi đi: 【 Cho các ngươi thưởng thức nhẫn kim cương năm cara, lão công tôi lớn lên đẹp hơn nhiều so với nhẫn kim cương, không cho các ngươi xem! 】 Cuối cùng đặt với hình ảnh mới chụp.
Thấy Thẩm Nghiệp đứng ở đầu sóng ngọn gió vẫn tú ân ái, các dân mạng nhiều ít vẫn có chút chấn động.
—— Tuy rằng hiện tại hôn nhân đồng tính đã hợp pháp, nhưng đại bộ phận cặp đôi đồng tính vẫn rất điệu thấp.
Thẩm Nghiệp mới vừa đăng Weibo, quần chúng ăn dưa liền dũng mãnh nhào tới.
Đại bộ phận vẫn giữ thái độ ủng hộ——
【 Thẩm đại sư quá tốt, lớp diu! 】
【 Tay lão công y thật đẹp ai, thon dài tinh tế……】
【 Thẩm đại sư làm rất đúng, chính chính đáng đáng kết hôn, không có gì phải xấu hổ. 】
【 Đúng vậy, đồng hay khác giới đều giống nhau, không cần phải kỳ thị. 】
【 Nhà người ta trai tài nam sắc, yêu ma quỷ quái nhanh chóng tự động tránh ra đi! 】
Fans thì càng không cần phải nói, tất cả đều chúc phúc. Đặc biệt là fan CP, quả thực như ăn tết ——
【 Chúng tỷ muội, mau tới nếm thử ba chữ ‘lão công ta’. 】
【 Nhằm nhằm, tôi cảm thấy ba chữ này có một cổ hương vị cẩu lương, hôm nay cũng là một quả chanh tinh ·jpg. 】
【 Chậc chậc, ma ma đã biết, lão công của con chỉ có thể để mình con xem. Nhưng có vấn đề là, xin hỏi con dùng tư thế gì để xem nha ~】
【 Chúng tỷ muội, CP chúng ta là real! Tôi muốn share rút thăm trúng thưởng, khắp chốn mừng vui! 】
Bình luận fans trực tiếp chèn ép những âm thanh chửi rủa.
Mà trong lòng quần chúng ăn dưa cùng fans đều biết rõ ràng, Thẩm Nghiệp đăng Weibo, chính là đang nói cho những người kỳ thị đồng tính luyến ái, đồng tính kết hôn chính là việc rất rất bình thường.
Thực nhanh Thái Chi Vĩ liền chuyển phát Weibo Thẩm Nghiệp tỏ vẻ ủng hộ và chúc phúc.
Lúc sau Thạch tổng cùng ảnh đế Bạch Miêu cũng chuyển phát, tiếp theo càng có nhiều nghệ sĩ đến chúc phúc, đại bộ phận là nghệ sĩ Giải Trí Chuối Tây, còn có đám người Mạc Tử Ca cùng Hàn Phong cũng chuyển phát.
Thẩm Nghiệp trợn mắt há hốc mồm: “……Hoá ra nhân duyên của em cũng không tệ lắm.”
Diệp Trạch cười sờ sờ đầu cậu.
Những người đó đều được bạn nhỏ Thẩm giúp đỡ, lúc này đứng ra nói chuyện, đúng là một số người đáng giá để trợ giúp.
Từ Tư Tư xoát bình luận, cười nói: “Không tồi, giới internet cũng thực đáng yêu.”
“Em thì sao, em không đáng yêu sao?” Thẩm Nghiệp chớp đôi mắt.
Từ Tư Tư dùng cằm chỉ chỉ Diệp Trạch: “Hỏi lão công cậu.”
Thẩm Nghiệp lập tức chuyển hướng Diệp Trạch.
Nam nhân cong khóe môi, ánh mắt ôn nhu: “Đáng yêu.”
Thẩm Nghiệp nháy mắt vui vẻ ra mặt.
“Nếu em đáng yêu, vậy chúng ta có phải đã thanh toán xong rồi đúng không?” Thẩm Nghiệp hướng Từ Tư Tư bán manh.
Từ Tư Tư chậm rì rì mà buông di động: “Không được.”
Thẩm Nghiệp: “……” Xem như ngài lợi hại!
Bởi vì đám người Diệp Trạch không thể ăn cay, mà Thẩm Nghiệp lại thích ăn cay, vì thế bọn họ gọi nồi lẩu uyên ương.
Đang trong quá trình chờ nước lẩu sôi, Từ Sách chuyển phát Weibo Thẩm Nghiệp: 【 Ủng hộ sư phụ sư nương, chúc sư phụ sư nương bách niên hảo hợp! 】
Bài Weibo này đăng ra, tạo thành oanh động không thua gì ảnh chụp Thẩm Nghiệp tuyên bố. Rốt cuộc Từ Sách là ảnh đế quốc dân, fans nhiều đông đảo. Hơn nữa trước đó hắn tuyên bố rời khỏi giới giải trí, cũng tạo nên vô số đề tài nóng.
Trước tiên đuổi tới Weibo đều là fans Từ Sách, các nàng cơ hồ không thể tin vào mắt mình ——
【 Sư phụ??? Sư nương??? 】
【 Đám tỷ muội, tôi có một suy đoán lớn mật……】
【 Tôi cũng vậy……】
【……Là cái tôi nghĩ tới sao? Ảnh đế nhà ta bái Thẩm đại sư làm sư phụ?! 】
【 Cho nên……Ảnh đế nhà ta lui vòng, không phải sinh bệnh, mà là…...Muốn đi làm đạo sĩ? 】
【 Thật không dám giấu giếm, tôi hiện tại có điểm ngốc……】
Thực nhanh account marketing cũng nghe tin chạy tới.
Tin tức ‘Thẩm Nghiệp là đồng tính luyến ái ’ lập tức bị tin tức ‘ Từ Sách bái Thẩm Nghiệp là sư ’ thay thế.
Các dân mạng cũng không nghĩ đến, Từ Sách lui vòng cư nhiên là đi làm đạo sĩ ——
【 Từ ảnh đế lợi hại, về sau chúng ta có phải có thể tìm ảnh đế đoán mệnh hay không? 】
【 Cẩn thận ngẫm lại, Thẩm đại sư lợi hại như vậy, làm đồ đệ Thẩm đại sư, đây là chuyện tốt a, nói không chừng có thể trường sinh bất lão đâu. 】
【 Nói như vậy thì……Tôi cũng muốn làm đồ đệ Thẩm đại sư a! 】
【 Thẩm đại sư mau nhìn ta, ta có thể bưng trà đưa nước hỏi han ân cần……】
【 Lầu trên thỉnh lanh lẹ mà lăn đi, hỏi han ân cần chỉ có thể là lão công Thẩm đại sư! 】
Chỉ có nghệ sĩ Giải Trí Chuối Tây đều ở dưới Weibo Từ Sách để icon mỉm cười.
Đi đầu chính là ảnh hậu quốc tế Ninh Thi Họa.
Quần chúng cùng các fan đầy đầu mờ mịt, sôi nổi dò hỏi này rốt cuộc là hành vi gì.
Ninh Thi Họa đáp lại fans Từ Sách: 【 A, hỏi ảnh đế nhà mấy người đi. 】
……Ninh ảnh hậu cùng Từ ảnh đế xảy ra mâu thuẫn sao?
Các dân mạng sôi nổi suy đoán.
Bọn họ không biết, Ninh Thi Họa đây là ghen ghét Từ Sách.
Thử hỏi ai mà không muốn làm đồ đệ Thẩm đại sư nha!
Thẩm Nghiệp biết lần trước Từ Sách ở Giải Trí Chuối Tây bị đánh hội đồng, thấy nghệ sĩ Giải Trí Chuối Tây dùng một hàng icon mỉm cười, cậu không chút nào che giấu chính mình 'vui sướиɠ khi người gặp họa': “Xem ra Từ ảnh đế lại sắp bị đánh rồi.”
Từ Sách cũng cười: “Bọn họ đây là ghen ghét tôi bái ngài là sư.”
Thẩm Nghiệp liếc hắn một cái: “Đồ nhi a, con làm rất tốt.”
Đột nhiên được khen, Từ Sách có điểm thụ sủng nhược kinh.
Thẩm Nghiệp nói: “Hai chữ sư nương, dùng đặc biệt dễ nghe.”
Ánh mắt Diệp Trạch khẽ nâng, chậm rãi triều qua Từ Sách.
Từ Sách: “……” Sư phụ ngài hại ta!
Vừa lúc nước lẩu sôi, Thẩm Nghiệp cười hì hì cuốn thịt dê vào. Bởi vì Diệp Trạch không ăn cay, cậu lại đổ một nửa ở canh suông.
Từ Tư Tư lạnh mắt đảo qua, dùng ánh mắt cảnh cáo cậu, bảo cậu bớt khi dễ Từ Sách.
“……” Thẩm Nghiệp quay đầu liền hướng Diệp Trạch cáo trạng, “Chị Tư có người trong lòng, liền không thích em kìa.”
Nghe thấy ba chữ ‘ người trong lòng ’, Từ Tư Tư có điểm đỏ mặt, trừng mắt nhìn cậu.
Từ Sách lại ở một bên cười rộ lên.
Diệp Trạch xoa đầu y: “Anh thích em.”
Thẩm Nghiệp nháy mắt được chữa khỏi, không hề phản ứng Từ Tư Tư, hết sức chuyên chú gắp đồ ăn Diệp Trạch thíc bỏ vào nồi lẩu. Cậu phát hiện Diệp Trạch rất thích ăn tràng vịt, liền bỏ rất nhiều lần, làm chén Diệp Trạch đều chất đầy.
Diệp Trạch bắt lấy tay cậu, nói: “Chính em ăn.”
Thẩm Nghiệp cười tủm tỉm đáp lại, từ trong nồi gắp miếng thịt dê cuốn, mỹ tư tư mà ăn.
Hai người gắp đồ ăn cho nhau,thấp giọng nói chuyện. Bên kia Từ Sách cũng đang chiếu cố Từ Tư Tư, một bên tán gẫu. Chỉ có Thẩm Thời Mộ cùng Tông Nhất Minh, bị bỏ quên ở một góc bàn.
“Tôi rời đi không đến một tháng, chị Tư cũng tìm được chân ái.” Thẩm Thời Mộ thở dài, “Cẩu độc thân thật khó làm a.”
Tông Nhất Minh nhàn nhạt mà nhìn hắn: “Nếu cậu cần, tôi có thể đảm đương làm người yêu tạm thời.”
Thẩm Thời Mộ: “……”
“Một giờ 5000 tệ.” Tông Nhất Minh nói.
Thẩm Thời Mộ: “……Đắt.”
Tông Nhất Minh nhìn hắn: “4900.”
Thẩm Thời Mộ: “……”
Hai người đối diện.
Thẩm Thời Mộ bỗng nhiên cười: “Bao gồm phục vụ đặc thù sao?”