Mạc Kỳ nằm trên giường, nhìn cô gái nằm trên người mình. Nụ cười của cô kiều mị, xấu tính mà xoay vặn eo, đυ.ng phải chỗ nhô lên của cậu, thế là cô càng thêm gấp gáp mà vuốt ve lên chỗ đó.
“Um - Muốn không muốn không... Anh Mạc Kỳ, anh cho em được không." Lâm Chiêu bĩu môi, dáng vẻ tủi thân uất ức, nằm sấp trên người cậu, ríu rít mà hôn loạn trên mặt cậu. Hai cái đùi cũng không yên ổn, kẹp chặt cậu, vòng eo không kịp chờ đợi mà xoay lung tung, dùng giữa hai chân cọ vào chỗ đó của cậu.
Mạc Kỳ nuốt nước bọt, tay phải đặt trên mông của cô gái, đầu tiên là nhẹ nhàng xoa bóp một cái, sau đó càng nhào nặn càng ra sức, hận không thể ép cô dán sát lên côn ŧᏂịŧ của cậu.
Dươиɠ ѵậŧ của cậu càng ngày càng cứng, trướng đến khó chịu, cọ lấy cô nhấn về phía chỗ đó của cậu. Hô hấp thô nặng. Lâm Chiêu cũng ra sức lắc eo phối hợp với cậu, nhưng dù sao cũng cách lớp quần áo, làm thế nào cũng không thỏa mãn được.
Cô chép miệng “Anh Mạc Kỳ, cho em nha, chơi em đi được không? Dùng dươиɠ ѵậŧ thô dài bên dưới này của anh chơi em được không? Em ngứa quá đi, thật là muốn anh Mạc Kỳ đưa dươиɠ ѵậŧ vào, anh vào đi nha, chơi Tiểu Chiêu Chiêu được không?"
Giọng nói thiếu nữ vừa mềm mại vừa quyền rũ, làm cho tim gan người ta run rẩy. Mạc Kỳ động lòng, hôn lên cái miệng nhỏ của cô, tay ôm chặt eo của cô, chân bứt rứt mà mở ra, kẹp chặt cả người cô. Cậu cạy mở hàm răng cô, hai đầu lưỡi truy đuổi nhau. Cậu chăm chú mυ'ŧ lấy cái lưỡi của cô, muôn vàn lưu luyến, điên cuồng cướp đoạt. "A, ưm ~"
Hô hấp của Mạc Kỳ càng ngày càng dồn dập, tay sờ loạn lên người cô. Đợi đến lúc cậu buông bờ môi cô ra, đôi môi đỏ mọng kiều diễm ướŧ áŧ của cô khẽ giương lên, thở hổn hển.
"Còn muốn mà, anh Mạc Kỳ, người ta vẫn muốn anh nhanh cho em.. Em muốn..”
Mạc Kỳ cũng nhịn đến khó chịu, vỗ vỗ mông cô, nói “Cục cưng, vậy em phải cởϊ qυầи áo, phải cởi sạch sẽ anh mới có thể cho em được."
Lâm Chiêu nghe thấy lời này, ngồi thẳng người dậy, ngồi trên người cậu, không kịp chờ đợi mà cởϊ qυầи áo của mình. Cởϊ áσ thun, cởi áσ ɭóŧ.
Mạc Kỳ một mực chăm chú nhìn động tác của cô, nhìn hai cái vυ' bật ra sau khi cô cởi áσ ɭóŧ, một khối tròn trịa đầy đặn, đỉnh vυ' là quầng vυ' phấn hồng, đầṳ ѵú đứng thẳng. Quả nhiên là lớn như thế trắng như thế.
Mạc Kỳ chịu không nổi ngồi dậy nhắm ngay núʍ ѵú của cô mà cắn. Lâm Chiêu bị tấn công bất ngờ ngã về phía sau, quần cô mới cởi được một nửa.
Tay Mạc Kỳ bắt lấy vυ' lớn của cô, đầu tiên là cẩn thận chạm vào, cẩn thận mà sờ, mãi đến khi đầṳ ѵú của cô đứng lên, một viên cưng cứng chống đỡ lòng bàn tay cậu, cậu điên rồ mà cúi đầu mυ'ŧ lấy.
"A- Anh Mạc Kỳ anh Mạc Kỳ..thoải mái quá anh Mạc Kỳ. Em rất yêu anh anh Mạc Kỳ “
Mạc Kỳ dừng động tác lại, nhìn Lâm Chiêu đặt dưới người mình, đột nhiên trở nên kiên nhẫn.
"Nào, quần còn chưa cởi đâu, cởi sạch toàn bộ."
Lâm Chiêu lột quần của mình ra, kêu la với Mạc Kỳ “Anh Mạc Kỳ cũng cởi."
"Được, anh cũng cởi." Mạc Kỳ trần như nhộng nửa nằm ở đầu giường, hai chân mở ra, vật to lớn giữa hai chân tùy tiện đứng lên, to khỏe thân dài.
Thiếu nữ đang ngồi trên giường tiếp tục trườn đến bên cạnh cậu.
Mạc Kỳ chỉ côn ŧᏂịŧ của mình, nói với cô “Liếʍ một cái, ngậm nó vào trong miệng."
Lâm Chiêu cúi đầu ngậm lấy gậy thịt của cậu mυ'ŧ lấy hai cái, sau đó ngẩng đầu, ánh mắt lóe sáng ánh sao mà nhìn Mạc Kỳ “Anh Mạc Kỳ, là thế này phải không?"
Mạc Kỳ nhịn đến khó chịu, vừa rồi khoang miệng thiếu nữ ướŧ áŧ mềm mại, cảm giác tuyệt vời không thể tả. Muốn càng nhiều càng nhiều hơn.
“Đúng, chính là như vậy, mở to miệng, ngậm dươиɠ ѵậŧ của anh vào, phải liếʍ. Phải giống như ăn kẹo, liếʍ toàn bộ, dùng sức mà liếʍ, hiểu không!"
Lâm Chiêu gật đầu, mở to miệng ngậm lấy côn ŧᏂịŧ, ra sức liếʍ.
"Nhanh hơn một chút, nhanh lên!" Ngón tay của cậu xuyên qua tóc đen của thiếu nữ, ấn chặt đầu của cô, nhấn về phía dươиɠ ѵậŧ của cậu.
"Nhanh hơn chút nữa, liếʍ nó! Dùng sức ngậm lấy!"
“Ô ô ô." Thoải mái quá, tuyệt vời quá.
"Nhanh lên cục cưng, nhanh lên, để anh chơi sạch sẽ miệng em. Miệng mở lớn thêm một chút, để cậu bé của anh đi vào, cắm vào trong cố họng."
"A, cục cưng thật là giỏi thật là tuyệt, nhất định phải ngậm lấy nha."
"Đúng chính là như vậy, cục cưng ngoan quá, nhanh nữa lên nhanh lên."
"Um - Ừm ~ Cục cưng giỏi quá." Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Mạc Kỳ bắn ra.
Cũng trong nháy mắt cậu mở mắt ra, trông thấy đêm tối hư vô, có sự hoảng hốt hiện lên trong nháy mắt. Sau đó cảm nhận được sự dinh dính trên tay phải và cảm giác ở giữa chân, cậu hiểu rồi. Giang rộng tay chân nằm trên giường. Cậu nhắm mắt lại. Phảng phất như trong đầu còn lưu lại sự ấm áp của sắc dục, thiếu nữ còn ở dưới người cậu mà kêu to.
Mẹ nó! Con mẹ nó, em muốn thì đừng để anh tỉnh lại chứ!!