Học Đệ Cố Chấp

Chương 7: quay chụp cảnh phun ℕướƈ Ŧıểυ (END)

Khi bắt đầu cảnh quay thứ hai, Bạc Đình rốt cuộc dừng lại thao huyệt, anh vạn phần gian nan rút côn ŧɦịŧ lớn cực nóng ra,

dâʍ ŧɦủy̠ liên tiếp từ phía trên nhỏ giọt, đưa điện thoại lại gần, anh dùng ngón tay tách nhục động ửng hồng ra.

"Nhìn xem chị bị thao đẹp như thế nào."

Thời gian dài bị đại ƈôи ŧɦịŧ bỏ vào huyệŧ, lúc này đang nhanh chóng khôi phục khẩn trí, thứ duy nhất mà điện thoại có thể chụp được là huyệt khẩu thịt non lồi lõm, ướt lượng lượng thủy động Bạc Đình xem đến miệng khô lưỡi khô.

Tao thịt sưng đỏ run súc, từng luồng dâʍ ɖịƈɦ vắt ra, có trong suốt, có thấm bọt mép, càng nhiều vẫn là tϊиɦ ɖϊƈh͙ mà anh tiêm vào.

Hoa Ly xụi lơ trên bàn, mãnh liệt cao trào làm tim cô đập tăng, cả người run rẩy, mặt ửng hồng ngây ngốc khóc lóc, mùi tϊиɦ ɖϊƈh͙ đều quyện trong hơi thở hổn hển của cô.

"Ô..."

Nhục động bị thiếu niên dùng ngón tay phiên động, cô nhịn không được, thậm chí cảm thấy rất kíƈɦ ŧɦíƈɦ, ngứa ngáy bị ngón tay đào ra, kɦoáı ƈảʍ tê rần nhanh chóng biến mất, trước vách tường điểm G bị anh sờ đến, mới ấn một chút, cô nghẹn ngào thanh âm ngắn ngủi thét chói tai.

Nơi đó mới là đáng sợ nhất.

Nó nối với tuyến nhạy cảm nhất của cơ thể, không cần phải cọ xát quá mạnh, nhẹ nhàng vuốt ve liền làm cho cô càng run càng lợi hại, tiểu tao bức cấp tốc kẹp chặt, ngón giữa đang cọ xát thay đổi kiểu đột ngột, đột nhiên anh dùng ngón tay ấn vào âm đế sung huyết cô.

Một chất lỏng màu vàng nhạt phun thẳng ra từ một lỗ khác nhìn không thấy.

"Chậc chậc, học tỷ tiểu nhanh quá, điện thoại ướt hết rồi." Bạc Đình liếʍ vết nước đọng trên khóe môi, đưa vào miệng không chút buồn nôn.

Nước rơi xuống sàn từ trên bàn, cấp liệt không chút cảm thấy thẹn, di động thậm chí có thể quay chụp bộ dáng nướƈ ŧıểυ từ cửa động phun ra.

Đại khái là nghẹn lâu lắm, cổ cột nước này ước chừng một phút đồng hồ mới dừng lại, trong hơi thở dâʍ đãиɠ chỉ một chút dòng nước hành quân lặng lẽ từ lỗ nhỏ thoáng chảy xuôi, Bạc Đình đem miệng đi lên, ngậm lấy môi âʍ ɦộ đã được rửa sạch mà gặm nhấm, gặm cắn tao lãng thịt non như ăn quả đào.

Tất cả đều là hương vị cô.

"Bảo bối, tao động chị hút một ngụm tất cả đều là nước, không thể hết được, thật không sai." Đầu lưỡi nóng ẩm cắm vào thịt âʍ ɦộ, linh hoạt khuấy động tao thịt mẫn cảm, hàm chứa một mồm to mật thủy, Bạc Đình toàn bộ nuốt vào trong bụng.

Đáng tiếc Hoa Ly đã ngất, không nghe thấy anh nói.

Lần quay thứ ba lại bắt đầu, Bạc Đình mở lọ mứt ra, đem mứt trái cây màu đỏ sền sệt dính trên người Hoa Ly, làn da trắng tuyết bị nhuộm đỏ làm kíƈɦ ŧɦíƈɦ tròng mắt, anh một bên quét một bên liếʍ ăn.

Da thịt nộn dính mứt trái cây ngọt ngào của cô khiến anh dễ chịu.

Côn ŧɦịŧ cắm vào lọ mứt, mang ra một chất lỏng màu đỏ bôi lên âʍ ɦộ của cô. Kiểu chơi này thật mới lạ lại kíƈɦ ŧɦíƈɦ, thẳng đến khi cô liếʍ sạch sẽ, anh rốt cuộc cũng cởi những dải băng trên tay chân cô, đem Hoa Ly khôi phục ý thức ôm trên mặt đất

"Học tỷ không phải muốn ăn mứt trái cây sao, tôi đút cho chị."

Cô bị anh ấn bò trên mặt đất, đại ƈôи ŧɦịŧ dính đầy mứt trái cây nhét vào miệng cô, chỉ còn cách qυყ đầυ, cô đã thở không ra hơi, mứt trái cây ngọt, côn ŧɦịŧ thô, trong lúc nhất thời cắm vào cái miệng nhỏ lại đau lại tê dại

"Ăn thế này không ngon hơn sao? Về sau tôi đều cho học tỷ ăn như vậy, ngoan ngoãn liếʍ sạch, ăn sạch sẽ nha~~."

Côn ŧɦịŧ quá thô, hai má cô phồng lên, thân gậy dính vào bên trong, đến khi qυყ đầυ vướng vào yết hầu, cũng không nhét vào được nhiều, đôi môi căng mọng dính đầy mứt trái cây, anh chậm rãi động, mứt trái cây nhiễm hồng nước miếng nhè nhẹ từng đợt từng đợt chảy.

"Ô ô!! Cô ~"

Cô bắt đầu theo bản năng dùng đầu lưỡi liếʍ, dùng môi hút, thình lình chấn động bất ngờ khiến động tác Bạc Đình thô bạo, đỉnh nhập trong miệng cô, giọng mắt nhỏ hẹp không thể so với huyệŧ mềm mại, qυყ đầυ anh tê dại, phía sau lưng sảng thẳng run.

"Ân! So với phía dưới lãng bức còn kẹp, muốn bắn, a a!"

Cuối cùng một chút thâm hầu, anh đưa điện thoại di động về phía yết hầu cô, tϊиɦ ɖϊƈh͙ phun ra lộc cộc lộc cộc, đáng tiếc cũng không kịp nuốt vào, sặc buồn khụ, thế nhưng một ít tϊиɦ ɖϊƈh͙ trào ra từ lỗ mũi.

"Khụ khụ!!!"

Nhiều hơn nữa tϊиɦ ɖϊƈh͙ còn ăn vào trong bụng, mùi nồng nặc khiến Hoa Ly choáng váng, ngây người ngã xuống đất, khóe miệng chảy ra chất lỏng màu trắng, cô si ngốc cười ngọt