Tác Giả: |
Tiểu Bình La Y
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2021-12-22 00:11:56 |
Lượt Xem: |
4.7K |
Quản Lý: |
Linh Nhi
|
Source: |
https://truyenhdx.com/truyen/hoang-de-sau-khi-trong-sinh-chi-muon-lam-ca-man/ |
Editor: Diệc Thảo
Thuộc tính công/thụ: Thiếu tướng quân khí phách hăng hái/ Hoàng đế chỉ muốn làm cá mặn
Vai chính: Hiên Viên Tranh x Vũ Văn Tấn
Tóm tắt một câu: Trẫm không muốn phê tấu chương aaaaa!
Hoàng đế Đại Lương, tên húy Vũ Văn Tần, chết vào năm 42 tuổi, khi ấy kinh thành gặp phản loạn, hắn chết vì một kiếm xuyên tim,
hắn tỉnh lại lần nữa, không ngờ mình có cơ hội trọng sinh, hiện giờ là năm hắn 30 tuổi, đã 5 năm hắn trị vì, thế cục trên triều rối loạn, dân chúng oán than dây đất, biên cảnh gặp nạn, một nhà tướng môn Hiên Viên thủ vững nơi này, nửa năm đã hy sinh toàn bộ.
Đại Lương hiện giờ, tương lai mù mịt, mọi người u mê, tựa như chốn địa ngục trần gian, mọi thứ đều rất bất ổn.
Hắn cảm thấy đó là ảo giác xuất hiện trước khi chết của mình, vì thế chạy ra khỏi tẩm điện, lao vào nhảy xuống ao sen bên ngoài tẩm điện.
Sau đó bị người khác cứu lên, hắn nằm ở trên giường, trên mặt viết đầy chữ sống không còn gì luyến tiếc.
Lúc này, có một chất giọng nữ tính hết sức nhẹ nhàng ngọt ngào vang lên trong đầu hắn: Chúc mừng ký chủ đã trói định kế hoạch cải tạo “Bi thảm nhân sinh”, hệ thống 13579 hết sức trung thành phục vụ ngài~
Vũ Văn Tấn mặt vô biểu tình hô to: Người tới, truyền ngự y, trẫm xuất hiện ảo giác rồi!
13579:……
***
Sau khi hiểu rõ tình huống trước mắt, trên mặt Vũ Văn Tấn chỉ còn hai từ khϊếp sợ, hắn tức tốc thu thập đồ vật cá nhân thừa dịp bóng đêm trốn ra khỏi hoàng cung.
13579: Ký chủ làm gì vậy?
Vũ Văn Tấn: Trẫm thừa biết kết quả của trẫm là cái gì, còn lưu lại trong hoàng cung, ngươi coi trẫm là tên ngốc sao?! 36 kế, chuồn là thượng sách! Lúc này không chạy, còn đợi đến bao giờ!!
13579:……
Thừa dịp đêm đen chạy ra đến cửa thành, có người phóng ngựa chạy qua:
“Biên cảnh tin chiến thắng, Hiên Viên Thiếu tướng quân phá tan hai tòa thành trì của quân địch, thỉnh cầu bệ hạ lập tức phái viện binh cùng lương thảo chi viện, để tránh quân địch ngóc đầu trở lại đánh lén bên ta!”
Dưới ánh trăng, cơn mưa tên bắn từ tường thành bắn ra, xuyên thẳng qua ngực người nọ, tiếng ngựa ngã rít vang trời, kèm theo theo tiếng người ngã xuống đất.
Núp nơi bóng đêm che lấp, Vũ Văn Tấn đang cõng tay nải chết lặng tại chỗ, đầy mặt khϊếp sợ.
.