Ngài Ý Và Cậu Quản Gia Đáng Yêu Của Ngài Ấy

Chương 11

Người đàn ông cảm thấy có ngày mình sẽ chết trên người bé mèo da^ʍ này.

Anh vỗ mông cậu, "Vẫn chưa chừa hử."

"Ưʍ... người ta thích ngài lắm nên người ta mới thế mà, nhé, ngài cho em nhé, được không daddy ơi." Bé mèo bắt đầu nhõng nhẽo nũng nịu.

Người đàn ông nằm thẳng ra, vờ như thờ ơ nói, "Nhưng giờ tôi hơi mệt, không động đậy được, em tự làm đi, em tự làm thì sao tôi cũng chiều."

Cậu quản gia máu da^ʍ đầy mình nhưng đó giờ chỉ chơi với sếc toy, chứ nào có biết phải dùng tư thế gì mới vừa được mυ'ŧ chim vừa được liếʍ bướm, thế là vừa háo hức nhìn người đàn ông vừa khó xử.

"Nhưng, nhưng em không biết làm sao hết, ngài dạy em được không."

Người đàn ông cười khẽ nhéo núʍ ѵú cậu, "Có máu da^ʍ mà không biết làm, lại đây, đưa mông về phía tôi, nằm úp sấp xuống."

Bé mèo vội vã xoay người lại theo lời người đàn ông, cậu dạng hai chân xoè bướm ra ngồi xuống ngay miệng anh, rồi cúi người nằm rạp lên l*иg ngực vững chắc, dùng hai tay ôm dương v*t tho tô bắt đầu đưa vào miệng ngậm.

Cậu vươn lưỡi liếʍ nhẹ đầu khấc, rồi bắt đầu mυ'ŧ ngậm đánh lưỡi hết một vòng đầu khấc to tròn, hai tay cũng không nhàn rỗi vuốt dọc theo thân gậy, ôm lấy hai hòn bi bắt đầu vê nắn.

"Ưm, mình ơi, dương v*t anh to quá à."

Đầu khấc của người đàn ông được cậu quản gia liếʍ cho bóng loáng ánh nước, cậu dùng môi bao bọc răng lại rồi mυ'ŧ chụt chụt như đang mυ'ŧ kẹo, ngay cả bướm da^ʍ đang ngồi trên mặt người đàn ông cũng bắt đầu chảy nước.

Cậu rà lưỡi liếʍ ướt cả cây dương v*t, ngay cả hai hòn bi cũng được cậu ngậm vào mυ'ŧ.

dương v*t của người đàn ông vừa dài vừa bự, thân gậy vì vừa ** hai lỗ của cậu nên vẫn còn thoang thoảng mùi hương. Mùi của bản thân và mùi của người đàn ông hoà quyện làm cậu say mê như nghiện, chỉ biết liếʍ láp không ngừng nghỉ.

dương v*t to dài bắt đầu nhấp nhẹ vào cổ họng cậu, cậu gắng ngưỡng cổ để giãn cổ họng ra cho người đàn ông nhấp vào sâu hơn, cơ thể cũng dần nóng rẩy chảy nước.

Để khen ngợi cậu, nguời đàn ông một bên liếʍ bướm, một bên đút ngón tay vào hai cái lỗ đỏ tròn, anh đánh lưỡi lên hạt đậu sưng to, chóp mũi đâm vào chen lỗ bướm cùng với hai ngón tay, kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt làm cậu quản gia bắn phụt một dòng nước da^ʍ ra khỏi lỗ bướm. Ngay cả lỗ nhỏ cũng bóng loáng dịch nhờn.

"Ưm ha, mình ơi, sướиɠ quá, hạt đậu được anh liếʍ sướиɠ quá đi mất, a a, lỗ nhỏ cũng chảy nước rồi.. ư, mạnh hơn đi anh, ha."

Cậu quản gia vừa rên vừa đâm lưỡi vào lỗ niệu đạo trên dương v*t, dứt lời cũng chu môi mυ'ŧ lên lỗ niệu một cái, làm dương v*t của người đàn ông cứng đanh giật nảy lên.

Hai người mυ'ŧ liếʍ cho nhau vang vọng tiếng nước khắp phòng, xen lẫn đó còn có tiếng rêи ɾỉ của cậu quản gia và tiếng thở trầm vội của người đàn ông.

"Ưm, ư... mình ơi em muốn bắn... ứn ha."

Cậu quản gia thở dồn dập phả hơi nóng vào dương v*t mình đang ngậm, vừa đong đưa cặp mông mẩy theo tiết tấu ngón tay đâm thọc của người ông, vừa dạng chân ra hết cỡ xoè bướm để anh dễ húp, chim chim cạ mạnh vào cằm anh để bắn.

"Ứ a." Cậu quản gia xả tinh phụt phụt, lỗ bướm cũng bắn nước da^ʍ, bắn hết vào miệng người đàn ông được anh nuốt trọn, dịch nhờn ở lỗ nhỏ nhiễu xuống cũng được anh húp sạch không chừa một giọt.

Cậu quản gia sướиɠ đến mức run rẩy hai đùi, cả người thoát lực ngồi phịch xuống mặt người đàn ông.

Người đàn ông không chê, đây cũng không phải lần đầu anh liếʍ bướm làm bé da^ʍ ngồi phịch xuống mặt anh thế này. Anh vòng tay ôm dạng cặp đùi trắng ấy ra, vùi cả mặt mình vào bướm và lỗ nhỏ, vừa chà mặt mạnh vào hai lỗ vừa thúc hông nhanh hơn.

"A ư... ực." Người đàn ông thở dốc nhấp hông thọc sâu vào cổ họng người yêu, bắn phọt từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi vào đấy, đồng thời cậu quản gia cũng bị người đàn ông chà mặt vào bướm đến bắn âm tinh xối xả.

Miệng trên nuốt tinh, miệng dưới xuất tinh, không bị thiếu chất.

Cậu quản gia được người đàn ông kéo nằm ngay lại trên ngực anh, dụi dụi.

Hai người nằm ôm nhau nghỉ ngơi, may là cuối tuần nếu không hoang da^ʍ sa đoạ kiểu này là lỡ việc.

Cậu quản gia được đút no từ tối đến sáng nên rất là thoả mãn, nằm trên ngực người đàn ông rướn lên hôn anh.

"Ngài Ý ơi, hôm nay mình làm gì ạ, ngài có phải làm việc nữa không."

Người đàn ông vừa vuốt lưng bé mèo vừa thơm đáp lại, trả lời, "Ừm, không, chút nữa tắm rửa rồi dẫn em ra ngoài chơi nhé."

"Dạ được." Cậu quản gia vừa ngoan vừa dễ tính, chỉ cần được ở cạnh người đàn ông thì cho cậu đi đâu cũng được hết.

Hai người nằm một chốc rồi đứng dậy tắm rửa, người ông còn cho robot dọn dẹp hai căn phòng bị hai người làm cho tan tành đêm qua với sáng nay.

Khi được người đàn ông bế ra khỏi phòng tắm, đi vào phòng thay đồ... công chuyện lại tới với cậu quản gia.

Người đàn ông thì vẫn tươm tất như trước, nhưng vì là cuối tuần nên có phần thoải mái hơn, anh vận áo sơ mi trắng, vest và quần tây có màu xanh xám.

Anh phô bày dáng người đẹp đẽ của mình, mặc từng món đồ lên trước mặt cậu quản gia vẫn đang trần như nhộng.

Cậu quản ngồi trên ghế nhiễu nước miếng ton tỏn nhìn người đàn ông mặc đồ, chứ nào có biết sóng to gió lớn sắp ập lên người mình.

Người đàn ông vận đồ xong thì đi mở cái tủ "mà ai cũng biết", cậu quản gia thấy thế thì bắt đầu thắt bướm, co lỗ nhỏ. Lật đật mếu máo chạy vù lại ôm eo người đàn ông, treo cả cơ thể trần trụi của mình lên người anh.

"Ngài Ý ơi, ngài đừng bắt em mặc mấy bộ này ra ngoài mà, hức, bướm da^ʍ của em thành lỗ đen vũ trụ mất." Cậu vừa ôm vừa dụi vào người anh.

Người đàn ông ôm mông cậu bế lên, cậu thuận thế ôm cổ anh, nhìn anh từ trên cao xuống, còn lấy lòng cúi đầu xuống hôn.

"Bé da^ʍ, thế là không muốn mặc đồ lót à. Vậy được, mình mặc quần áo ngoài thôi."

Bé da^ʍ nào đó biết mình da^ʍ quá nên bị hố, thế là lại ưỡn ẹo, "Ưʍ... mặc, mặc ạ, em tưởng ngài bắt em mặc mỗi mấy món này ra ngoài thôi thì người ta mắc cỡ lắm ấy. Người ta chỉ muốn sεメy cho một mình ngài nhìn."

Người đàn ông nở nụ cười trông đến là gian trá, "Ừm, thế đứng xuống rồi tìm đồ lót cho em nhé."

Cậu quản gia đứng xuống ôm một tay anh, nhìn tay kia của người đàn ông lướt qua mấy món như qυầи ɭóŧ có đuôi thỏ, qυầи ɭóŧ siêu nhỏ mà tim giật thót, bỗng cảm thấy mình bị lừa rồi, vì không mặc đồ lót hay mặc đồ lót tình thú bên trong để đi ra ngoài thì kiểu nào cũng rất là mắc cỡ luôn.

Cuối cùng, người đàn ông vẫn thương cho hai cái động da^ʍ ngậm dương v*t mình suốt từ đêm đến sáng, nên chọn cho cậu quản gia một cái qυầи ɭóŧ là khá bình thường, quần jockstrap màu trắng.

Cậu quản gia có một cặp mông đào vừa căng tròn vừa trắng, nên khi cậu mặc qυầи ɭóŧ này vào thì nó hoàn toàn tôn lên bờ mông đẹp của cậu. Phần vải lót đằng trước bao trọn lấy dương v*t vừa đủ, đến tới bướm thì được chia làm hai dây ôm trọn nâng cặp mông cậu lên.

Bên ngoài cậu được người đàn ông diện cho trang phục unisεメ vừa cá tính vừa không kém phần sεメy.

Người đàn ông mặc cho cậu một chiếc áo màu xanh xám tone sur tone với anh, nhưng áo của cậu nó lại trong suốt (;'༎ຶД༎ຶ'),nhưng may mà được một cái quần jean trắng khá bình thường, chỉ là rất rất tôn mông luôn.

Hai người xuống lầu ăn bữa sáng muộn đơn giản rồi mang hai đôi giày bata trắng, toàn thân từ trên xuống dưới của hai người nhìn vào là biết một cặp ngay tức khắc không lệch đi đâu được.

Người đàn ông lái xe chở cậu người yêu dễ thương nhà mình đến một khu thương mại chỉ dành cho thành viên.

Đến nơi anh giao xe cho người ta rồi nắm tay cậu quản gia đi vào trong.