Ngài Ý Và Cậu Quản Gia Đáng Yêu Của Ngài Ấy

Chương 4

Khi hai người ra khỏi bồn tắm cũng đã 8 giờ 30 sáng, cậu quản gia tá hoả vì không ngờ hai người chỉ mới quấn quít chút thôi đã hết 1 tiếng đồng hồ, bữa sáng tình yêu cậu làm cho ngài Ý cũng lạnh ngắt lạnh ngơ hết cả.

Khi người đàn thay đồ thì cậu quản gia vẫn còn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ngồi trên giường nhìn anh, anh thay xong nhìn cậu từ trên xuống dưới thì cười rất ẩn ý, nụ cười xấu xa như một con mèo trộm cá. Anh nắm tay cậu vào phòng quần áo, dẫn cậu đến một tủ đồ chưa từng được mở ra.

"Em có hai lựa chọn cho ngày hôm nay, một là tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ không mặc gì cả, hai, chọn một bộ trong này."

Cậu quản giá đỏ phừng mặt ngay tức khắc, dù cậu rất muốn được ngài Ý nhìn thân thể mình mọi lúc mọi nơi, nhưng, nhưng tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cả ngày để nấu ăn quét dọn thì dâʍ đãиɠ quá rồi. Nhưng mà tủ quần áo này của ngài Ý là gì ấy nhỉ, từ khi cậu vào làm ngài Ý đã dặn không được mở tủ này ra.

"Ứm, dạ, em... em mặc đồ."

Người đàn ông mở tủ, bên trong bày đầy những bộ đồ chơi tình thú làm người ta phải phun máu mũi.

"Ngài, ngài Ý ơi." Cậu quản gia thấy nào đuôi thỏ, nào qυầи ɭóŧ hạt trân chân, nào đuôi cáo, đồ hầu gái mà mắc cỡ quá chừng.

"Lại đây." Người đàn ông nói rồi chọn một cái qυầи ɭóŧ cực mảnh, sau mông chỉ có một sợi dây lọt khe, dưới đáy là dây hạt trân châu từ to tới nhỏ nối một đường ngắn rồi tách ra làm hai dây khác nhau.

Anh cầm phần dây lưng banh rộng ra để giúp cậu mặc vào.

"Ngài, ngài Ý ơi, thế này cũng dâʍ đãиɠ quá rồi, mấy cái hạt, ứn, hạt trân châu sẽ cạ bướm e phát điên em không làm việc được mất, hức, ngài ơi, cho em mặc đồng phục ngày thường được không."

"Không." Anh mỉm cười quả quyết phun ra một chữ.

"Ngoan, mặc cho tôi xem nào. Em mặc vào chắc chắn sẽ rất đẹp, hạt không đau đâu, tôi đã hỏi người ta rồi."

Cậu quản gia không biết làm gì đành đưa tay vịn vai người đàn ông, nhấc chân xỏ vào, dây qυầи ɭóŧ mỏng nhưng chất liệu lại rất tốt, dây lọt khe sau mông như không có cảm giác gì, chỉ là hạt trân châu dưới đáy, ứm, hạt to nhất cỡ ngón tay cái, được thiết kế tài tình như thể lọt thỏm vào lỗ nhỏ sau mông, kế đến là ba bốn hạt nhỏ dần, hạt nhỏ nhất nằm ngay hạt đậu bướm xinh của cậu, đến đây thì dây trân châu được chia ra làm hai sợi ôm cặp theo khe bướm vạch hai mép qua hai bên làm mép hoa của cậu lòi hẳn ra như vừa nở, rồi chạy dài nối với lưng quần mỏng tang ôm ra sau chắp lại thành dây lọt khe sau mông.

Người đàn ông đứng dậy ôm cậu từ phía sau, kéo cậu bước qua tấm gương sát đất trong phòng thay đồ, trong gương là một bé đáng yêu để tóc unisεメ đến vai, mặt đỏ hây hây đang ngượng nghịu ôm cánh tay người đàn ông điển trai sau lưng mình, toàn thần gần như tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ không một mảnh vải, hai núʍ ѵú đỏ đỏ vẫn chưa nhạt màu vì vừa bị chà đạp, vùng bụng phẳng lì xinh đẹp, chim chim dưới bụng đang nửa cứng nửa mềm vì chủ nhân của nó, xuống nữa là hai sợi dây trân châu đang vạch hai mép bướm của cậu qua hai bên, làm lòi mép hoa và hạt đậu nhỏ thấp thoáng sưng to dưới hạt trân châu, cặp chân trắng thon dài của thiếu niên đang khẽ co lại vì ngại.

Cậu quản gia thật muốn xỉu luôn cho rồi.

"Ngài Ý ơi, em, em, hức." Cậu vừa hứng phấn vừa sợ, giọng cũng gần như nức nở.

"Ngoan nào, trong nhà chỉ có tôi và em." Người đàn ông thơm cậu dỗ dành, đưa tay lấy remote điều khiển để sẵn bên cạnh.

Anh nhấn một nút trên đó, cậu quản gia trong lòng anh giật nảy lên rồi nép vào lòng anh thở dốc, tay siết chặt áo sơ mi của anh.

"Ứ... ứnnnn, a a a, ngài, ngài Ý ơi, ngài, ngài nói nó không cạ em mà, sao, á, sao, sao nó lại rung, á."

Thân dưới của cậu quản gia rung bần bật, nước da^ʍ trong bướm vừa được lau khô cũng bắt đầu tuôn trào, những hạt trân châu tưởng như vô hại bây giờ đang rung theo một tiết tấu nào đó, lúc thì rung nhẹ cạ vào hạt đậu của cậu như gãi ngứa, lúc thì kết hợp với những hạt trân châu xung quanh nghiến lên hạt đậu làm cậu chỉ muốn nằm phục xuống đất banh bướm rộng ra chà cho thật sướиɠ.

Người đàn ông bế cậu lên bằng tư thế xi tiểu, để hai chân cậu dạng ra trước gương, khoe trọn hình ảnh chim chim cậu cứng ngắt dựng thẳng lên, hai mép bướm được dây trân châu vạch rộng ra hai bên, hạt đậu đỏ càng sưng to hơn khi nãy dưới sự rung động không ngừng của hạt trân châu, lỗ hoa đang phun nước da^ʍ phụt phụt vì chủ nhân nó đang sung sướиɠ, ngay cả lỗ nhỏ sau mông cũng co thắt không ngừng chảy ra dịch nhầy tuyến tiền liệt, hình ảnh ấy vừa rúng động quyến rũ, vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ bạo ngược trong lòng người khác.

Cậu quản gia nhìn hình ảnh dâʍ đãиɠ của mình trong gương, một tay che mắt, một tay ngắt nhéo núʍ ѵú của mình, vừa rên "Ứ, a a, ngài, ngài Ý ơi, em á á, em chết mất, em muốn bắn, em không, a a, ứn, ưmmm... em không được, hức hu, ngài Ý ơi, em chết mất thôi."

Người đàn ông hai tay ôm đùi cậu dạng ra, đi đến ngồi xuống một cái ghế trước gương, để cậu ngồi trên đùi mình bằng tư thế cũ, cúi đầu tìm kiếm bờ môi cậu.

"Ngoan, em được mà, những đêm nghe tiếng em rên tôi đã muốn thấy dáng vẻ khóc lóc hứng tình của em lúc này."

"Ứ, á, ha, a a, ha, em... em... ngài Ý ơi, em, ha ha, anh, ngài Ý... mạnh thêm chút nữa, ứ, ứnnn, em sắp, a ha, em sắp, á, bắn."

Cậu quản gia vừa thở vừa rên trong môi hôn, dương v*t dưới kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt của hạt trân chân chỗ hạt đậu và lỗ nhỏ cũng làm cậu bắn phụt, tϊиɧ ɖϊ©h͙ loãng văng đầy lên gương, kế đó là âm tinh lẫn nước da^ʍ cũng bắn đầy ra mặt gương chảy dọc xuống, tiếp theo là từng dòng nướ© ŧıểυ màu vàng bắn thẳng ra từ dương v*t, ngay cả lỗ bướm cũng không nhịn được phụt nướ© ŧıểυ ra ngoài.

Người đàn ông hài lòng vừa hôn vừa xoa vυ' cho bé mèo da^ʍ khát tình, một tay đưa xuống vỗ bép bép lên âʍ ѵậŧ và bướm cậu như đang khen ngợi, cậu quản gia chẳng còn sức phản kháng chỉ biết rên lên cao vυ't.

"Ứnnn, ngài, ngài Ý ơi, em, hức, hu hu." Cậu quản gia bật khóc, không biết là vì sướиɠ quá nên khóc hay là do xấu hổ.

"Em... em.... Em lại tè rồi, hức, hu, ngài bắt nạt em, ngài xấu xa lắm, từ ngày ngài đưa em đồng phục quản gia có phải ngài đã chuẩn bị hết rồi không, hức, không phải do gấp không kịp đổi đồng phục, mà bộ đồ đó vốn là ngài làm cho em. Hức hu."

Cậu quản gia nức nở lên án.

Người đàn ông vỗ về bé đáng yêu bị mình bắt nạt, dỗ dành "Ừm, tôi làm riêng cho em, từ lần đầu thấy em tôi đã nghĩ ngay đến hình ảnh đó rồi. Và đúng như tôi mong đợi, em mặc lên rất đẹp, rất đáng yêu."

"Ứn, em không tin ngài đâu, ngài, ngài thả em xuống đi, trả, trả đồng phục cho em, em còn phải làm việc nữa."

Người đàn ông bế cậu quay lại phòng ngủ, lấy một bộ đồng phục mới cho cậu thay, ừm, đúng hơn là anh thay cho cậu.

Bộ đồ này không khác mấy với đồng phục của cậu, chỉ là, cái qυầи ɭóŧ lọt khe biến đâu mất rồi.

Cậu quản gia muốn khóc thét.

Người đàn ông ngồi xuống mở đồng phục ra, cậu quản gia đáng yêu cúi người vịn vai anh, nâng chân xỏ vào váy, khi kéo dây yếm tạp dề cột ra sau cổ cậu mới phát hiện phần yếm kín đáo lúc trước nay cũng khác, bây giờ nó đúng là một cái yếm hơn là tạp dề, vải yếm mỏng hơn như muốn xuyên thấu, hai núʍ ѵú sưng sưng của cậu như thấp thoáng ẩn hiện, đến cả váy hầu gái cũng mỏng và ngắn hơn, lúc trước váy còn che khuất được mông cậu, bây giờ chỉ được nửa cái mông, đằng trước vừa hay che qua chim chim, nhưng bướm xinh và lỗ nhỏ bên dưới thì mát lạnh.

Ngài Ý xấu xa quá rồi. Áuuuu.

"Ngài Ý, ngài Ý ơi, quần, quần lọt khe đâu ạ." Cậu quản gia lại muốn khóc với sự biếи ŧɦái ngầm của ngài Ý nhà mình.

"Không cần nữa." Người đàn ông vẫn mặt nghiêm túc nói lời xấu xa. Cấm dục 100%.

Anh thơm cậu rồi vỗ mông cậu bảo cậu đi làm việc, bản thân anh cũng đi xử lý chuyện cần làm.

__________________________

Rêu: Truyện dùng thận để đọc, đừng hỏi logic nước đâu ra bắn nhiều ((((. =

Mr Ý có đam mê lột đồ mặc đồ cho người iu nhệ.