"Cùng nhau tắm, có thể tiết kiệm thời gian.""Ngao, vậy sao..." Tô Nguyệt mơ mơ màng màng gặt đầu, đương nhiên, cô còn chưa ý thức được không khí xung quanh lâm vào nguy hiểm...
Cặp mắt thâm thúy của Tống Diên Kỳ nheo lại, tay nới lỏng cà vạt, ngón tay thon dài đặt trên áo sơmi, cởi từng cúc áo, lát sau, ngực cường tráng và đường cong cơ bắp duyên dáng đã đập vào mắt.
Cho dù bây giờ bị tìиɧ ɖu͙© chi phối, động tác của hắn vẫn ưu nhã đẹp đẽ quý giá.
Khi hắn cởi ra thứ che đậy còn lại cuối cùng trên người, Tô Nguyệt thấy côn ŧᏂịŧ kiện thạc kích cỡ kinh người giữa hai chân hắn, gân xanh nhô lên quanh thân, vận sức chờ phát động.
Như cảm nhận được tầm mắt của Tô Nguyệt, côn ŧᏂịŧ run run, chỗ mã mắt chảy ra dịch nhầy trong suốt.
"Ngô... Lớn quá..."
Đối với bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của nam nhân, hình như Tô Nguyệt chỉ có một đánh giá như vậy.
Nhưng mà sắc mặt của Tống Diên Kỳ cũng không đẹp, hắn kéo tay nhỏ Tô Nguyệt, đặt lên côn ŧᏂịŧ, cảm nhận được kích cỡ và cảm giác cực nóng, "Nghĩ kỹ rồi nói tiếp."
Khi côn ŧᏂịŧ chạm phải tay nhỏ của Tô Nguyệt, lớn thêm vài phần.
Không thể dùng từ lớn quá để hình dung, hẳn là lớn nhất thô nhất...
Tô Nguyệt lập tức cảnh giác, kẹp mông muốn lui về sau, "Ô oa, sẽ đau, em không cần..."
Đã đến lúc này, Tống Diên Kỳ không thể để cô chạy, nhưng rất nhanh hắn đã nắm được trọng điểm, "Đau?"
Như là để nghiệm chứng, hắn giữ chặt eo Tô Nguyệt, vươn ngón tay thăm dò khe hở giữa hai chân đã sớm ướt, chặt, rất chặt, ngón tay vừa mới vào, đã bị tiểu huyệt bọc chặt, một bước khó đi.
Lát sau, hắn đυ.ng phải một tầng cản, không đi vào được nữa.
Thú vị.
"Ngô, Lục Mẫn Hà, đừng đυ.ng chỗ đó..." Tô Nguyệt đỏ mặt, cô vặn eo, nhưng ngón tay lại vào sâu hơn, cô hút một ngụm khí lạnh, "Đau..."
"Nhìn anh."
Tô Nguyệt ngoan ngoãn nâng mắt lên.
"Nói lại lần nữa, anh không phải Lục Mẫn Hà."
Tô Nguyệt ủy khuất, anh anh anh, buổi tối hôm nay Lục Mẫn Hà bị làm sao vậy, rất hung dữ, lại còn dùng côn ŧᏂịŧ hù dọa cô...
Nhưng giữa chân vừa tô vừa ngứa, như đang khát vọng thứ gì đó. Cả người đỏ lên vì cồn, càng thêm khô nóng.
"Khó chịu..."
Người phía sau lại gần một bước, côn ŧᏂịŧ cực nóng chen vào kẽ mông, cách miệng hoa huyệt cách qυầи ɭóŧ, nhưng Tống Diên Kỳ không vội động, chỉ chống ở đó thôi.
Áo ngực bị cởi, vυ' tròn trịa trắng nõn nhảy ra, vυ' Tô Nguyệt rất lớn, hơn một bàn tay, nhưng mà hình ngực rất đẹp, hình giọt nước, cũng rất mềm.
Nắm trong tay, mềm như bông, muốn dùng sức mạnh hơn.