Tăng Bắc mang Sở Ngôn đến hộp đêm.
Đám bạn cùng vào sinh ra tử của hắn đánh giá nhìn Sở Ngôn đang rụt rè chui trong lòng Tăng Bắc.
"Chậc, một cậu bé xinh đẹp thuần khiết như vậy lại bị cậu bắt được."
Người đàn ông tuấn tú sờ cằm nói.
Tăng Bắc cụng ly rượu với bạn, nhếch môi mỏng nguy hiểm cười nói:"Nếu để tôi phát hiện trong đầu cậu có ý xấu về Vật Nhỏ của tôi, đừng trách tôi trở mặt."
Người đàn ông tuấn tú giả bộ kinh hoàng:"Sao cậu có thể làm vậy với tôi, tôi là bạn tốt của cậu đó! Cậu có cần chỉ vì một "món đồ chơi" đó liền vứt tôi đi không?"
Lời nói vô ý người nghe vô tình...
Sở Ngôn chôn trong lòng Tăng Bắc không nhịn được khẽ run, thân thể bất động trở nên cứng đờ.
Tăng Bắc vỗ vỗ lưng Sở Ngôn, không chút để ý mà tiếp tục trò chuyện với đám bạn.
Tiếng nhạc sôi nổi cùng ánh đèn chập chờn, lúc này phòng bao mở ra, một đoàn người đi vào.
Dẫn đầu là một đàn ông trông rất bình thường, nhưng nụ cười cùng khoé mắt khẽ cong lại khiến người nhìn không thể rời mắt. Phía sau người đàn ông là một dàn thanb thiếu niên răng trắng môi hồng da thịt nõn nà.
"Các vị đến hộp đêm cũng không thể thiếu thú vui này chứ?" Người đàn ông nở nụ cười câu nhân, giọng điệu êm tai dễ nghe.
Tăng Bắc uống một ngụm rượu, nhàn nhạt nâng mắt liếc nhìn đám thiếu niên xinh đẹp đang e dè đứng bên kia.
"Ai gọi?"
Hắn ngã đầu vào sô pha, liếc mắt hỏi đám anh em.
"Tôi tôi tôi." Một người đàn ông cao lớn đang ôm cô gái nóng bỏng vội giơ tay lên tiếng.
Sở Ngôn lén nhìn đám thiếu niên đứng một hàng kia, thầm nghĩ rằng bọn họ cũng bị bắt đi rồi bán vào đây ư?
"Thấy mấy ông nói chuyện nhàm chán quá nên tôi gọi mấy bé trai vào cho mấy ông chơi đó."
"Ôi, tốt bụng thật đấy."
"Haha hay lắm, không hổ là anh em tốt bao năm."
Người đàn ông có nụ cười xinh đẹp nó khẽ cong mắt, che miệng cười cười. Anh nghiêng đầu ra hiệu ánh mắt với các thiếu niên.
Đám thiếu niên tiến tới bên cạnh mỗi người đàn ông, uốn éo nũng nịu ôm cánh tay bọn họ.
Trước mặt Tăng Bắc cũng xuất hiện một thiếu niên, cậu trai hơi ngượng nói:"Em có thể phục vụ ngài chứ?"
Sở Ngôn đang ngồi trong lòng Tăng Bắc khẽ mở to mắt, cậu ngửa đầu nhìn Tăng Bắc.
Tăng Bắc cúi đầu nhìn vật nhỏ đang mở lớn mắt nhìn mình, như thể chỉ cần hắn đồng ý với cậu trai kia cậu sẽ tức giận cắn người vậy.
Hắn hôn môi Sở Ngôn một cái, ngón tay thon dài khẽ phất, giọng trầm thấp hờ hững cất lên:"Không cần, đi ra đi."
Cậu trai cắn môi cúi đầu rời khỏi vị trí .
Tăng Bắc ôm lấy thiếu niên mềm mại thơm ngọt vào lòng, môi mỏng kề bên tai cậu như cười như không hỏi:"Em ghen à?"
Sở Ngôn trợn mắt, lẩm bẩm nói:"Ai thèm ghen với người xấu chứ."
"Ồ? Hình như em mới nói tôi là người xấu?" Tăng Bắc bóp mông Sở Ngôn.
Sở Ngôn chột dạ nuốt nước bọt, đôi mắt lúng liếng đảo qua đảo lại, giọng ỉu xìu giải thích:"Không phải đâu, anh nghe nhầm rồi."
Khoé môi Tăng khẽ cong, cắn nhẹ vành tai trắng nõn kia vào miệng, "Mỗi lần em nói dối, đôi mắt em lại không dám nhìn thẳng tôi."
Sở Ngôn mấp máy môi, gục đầu xuống bả vai rắn chắc của Tăng Bắc. Ngón tay nhỏ xinh khẽ nắm chặt vạt áo hắn.
"Muốn đè em quá..." Giọng Tăng Bắc khàn đặc, đôi mắt sắc bén nhiễm du͙© vọиɠ nóng bỏng.
Muốn đè cậu ngay bây giờ, nhưng lại sợ cậu giận dỗi không muốn để ý đến hắn.
Hắn cũng thật là, thế mà lại có lúc sợ tình nhân giận dỗi với mình? Còn lo người ta không vui nữa?
....
Tăng Bắc phát hiện ngực Sở Ngôn đang lớn dần.
Hắn hứng thú sờ nắn cặp ngực tròn tròn mềm mềm kia vào lòng bàn tay, thỉnh thoảng còn ngậm trong miệng bú ʍúŧ.
Sở Ngôn chịu không nổi, gương mặt đỏ ửng, thân thể như có dòng điện chạy qua, tê dại không chịu được. Cậu nức nở xin tha, ngực nhỏ nhạy cảm như vậy bị hắn chơi đùa cậu không chịu được.
Tăng Bắc lột sạch quần áo vướng víu trên người cậu, ngón tay chơi đùa tiểu huyệt không nên tồn tại trên người thiếu niên, hắn chuyển động ngón tay nhét vào sâu trong tiểu huyệt mềm mại nóng ướt.
Đến khi làm Sở Ngôn không chịu nổi rêи ɾỉ khóc lóc, hắn mới lôi dươиɠ ѵậŧ lớn đã cứng ngắc của mình nhét vào trong tiểu huyệt ướt đẫm.
Sở Ngôn là cực phẩm sinh ra để đàn ông đè dưới thân. Lại có hai bộ phận dị dạng càng thêm khiến người kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
_______
Ngoài lề:
Nảy sinh tình cảm với chính kẻ bắt cóc với mình thì làm sao đây?
Tiến tới... Hay bỏ trốn...
Em quá đơn thuần, là một thiếu niên nhiệt huyết cũng có mộng tưởng trong lòng. Em như là tờ giấy trắng, bị người kia tác động dạy dỗ một cái, trang giấy trắng liền tiếp nhận ghi lên từng cái một.