Bạch Nguyệt Quang Hương Hoa Nhài

Chương 13: Đánh dấu

Thẩm Thư Vân trong đầu ong một tiếng, không nghĩ tới, chính mình sẽ cùng Ninh Vãn tiến triển đến nhanh như vậy.

Anh cùng Ninh Vãn, tính toán đâu ra đấy, kỳ thật cũng chỉ mới quen biết bốn tháng mà thôi.

Có thể chứ?

Thẩm Thư Vân hỏi chính mình.

Có thể —— chỉ cần người nọ là Ninh Vãn, anh sẽ không được cự tuyệt.

Vì thế, Thẩm Thư Vân ngón tay nắm lấy tay Ninh Vãn, ngẩng đầu, thành kính hỏi: “Tôi sẽ là một Omega cuối cùng cho đến cuối đời của cậu đúng không?”

Anh không hỏi lúc trước Ninh Vãn có quen Omega nào không, cũng không yêu cầu là Omega duy nhất của Ninh Vãn, anh chỉ thật cẩn thận hỏi, liệu anh có thể là Omega cuối cùng không?

Ninh Vãn nhìn chằm chằm Thẩm Thư Vân, gằn từng chữ một nói: “Sẽ.”

“Có thể.” Thẩm Thư Vân ngửa về phía sau giường, mở ra thân thể của mình “Vì từ này, liền có thể.”

Ninh Vãn cúi đầu thân ấn đường (nơi giữa 2 đầu lông mày) anh: “Cảm ơn anh nguyện ý đem chính mình giao cho em.”

Khăn lông đã sớm không biết bị ném ở góc nào, trên người Thẩm Thư Vân chỉ còn một cái quần bơi hờ hững.

Thẩm Thư Vân màu da rất trắng, hiện tại như được phủ thêm một màu hoa hồng nhạt, không biết là bị nắng phơi hồng hay là do động dục……

Ninh Vãn ánh mắt dính trên người Thẩm Thư Vân, từ đường cong hầu kết đến xương quai xanh, một đường lưu luyến đến tuyến nhân ngư đang khẩn trương phập phồng (phần cơ bụng hai bên xương chậu tạo thành chữ V). Thẩm Thư Vân cũng không phải kiểu người thường đi phòng tập thể thao tập thể hình, nhưng cũng đủ mảnh khảnh, vòng eo gầy tinh tế, eo bụng không có thịt mỡ dư thừa……

……

“Ninh Vãn…… Ninh Vãn…… Cậu nói cậu đã có người yêu thầm……” Thẩm Thư Vân bắt lấy cánh tay Ninh Vãn, hỏi, “Người kia rốt cuộc là ai?”

“Là anh, vẫn luôn là anh, em chỉ thích duy nhất một người.”

……

Ninh Vãn hôn đôi mắt đã đỏ lên của Thẩm Thư Vân, gằn từng chữ một nói: “Em muốn đánh dấu vĩnh viễn anh.”

Không phải câu hỏi, chỉ là câu trần thuật, thậm chí chỉ là câu thông báo.

Ninh Vãn lần theo hai bên tuyến nhân ngư, sờ cái quần bơi màu đen của Thẩm Thư Vân, trong tay ước lượng miếng thịt mềm mại ẩn ẩn sau lớp vải, không khỏi nuốt một ngụm nước miếng: “Vân ca, không thể tưởng được nơi này thịt còn rất nhiều.” Cậu không dừng lại động tác, trực tiếp lột luôn chiếc quần ướt đẫm còn hơi dinh dính của Thẩm Thư Vân xuống dưới, vuốt kẽ mông ướt đẫm, khẽ cười một tiếng: “Vân ca, thật không nghĩ tới anh đã ướt như vậy……” Thẩm Thư Vân chống bả vai Ninh Vãn, như thú non kêu nhỏ vài tiếng, như cầu xin, toàn thân tinh tế run run, lắc đầu nói: “Đừng…… Đừng nói nữa……”

Ninh Vãn không chịu buông tha: “Nếu đã ướt như vậy, thì có cần bôi trơn không ta?” Thẩm Thư Vân có điểm không hiểu, mở to đôi mắt ướŧ áŧ nhìn Ninh Vãn, cho đến khi Ninh Vãn đem một ngón tay xâm nhập kẽ mông, đưa vào hậu huyệt. “A!” Nơi bí ẩn chưa bao giờ bị người đυ.ng vào đột nhiên bị một thứ xa lạ xâm nhập, vô luận là ai đều sẽ cảm thấy kinh hoảng thất thố, Thẩm Thư Vân cũng không ngoại lệ, thế là lùi lại cong eo lên, trừng lớn hai mắt nhìn chằm chằm Ninh Vãn. “Thả lỏng, thả lỏng.” Bàn tay Ninh Vãn vòng đến sau lưng Thẩm Thư Vân, đỡ anh chậm rãi nằm trên giường, “Vân ca anh khẩn trương cắn chặt tôi như vậy, sắp sửa chặt đứt ngón tay em rồi!” Omega thân thể trời sinh sẽ vì động dục làm chuẩn bị, lúc kỳ động dục đến, thân thể bọn họ sẽ sản sinh ra chất lỏng lấy dinh dính để bôi trơn, cho nên không cần có thuốc bôi trơn, Alpha cũng có thể thông thuận mà tiến vào, chỉ cần trước tiên làm công tác khuếch trương, thậm chí cảm giác đau đớn do lần đầu đều sẽ không có. Thẩm Thư Vân cảm thấy một trận ngứa từ phía sau truyền đến, anh nắm chặt chăn, bất lực lắc đầu, ý bảo Ninh Vãn dừng lại, cũng muốn ngừng cái cảm giác này lại. Nhưng Ninh Vãn không những không như anh mong muốn, ngược lại còn tiếp tục, chậm rãi đưa ngón thứ 2 vào, ngón thứ 3, còn ở phía sau tùy ý quấy loạn khuếch trương. Omega theo bản năng muốn khép hai chân, Ninh Vãn đè nặng hai bắp đùi, không cho phép anh lộn xộn…… Vì thế Thẩm Thư Vân bị cuốn vào một cái lốc xoáy, huyệt khẩu không chịu khống chế mà co rút, lại phun ra một lượng lớn chất lỏng trong suốt dinh dính. Ninh Vãn biết chính là lúc này, liền rút ra ngón tay, lúc này trên tay đã dính đầy chất lỏng, mà Thẩm Thư Vân tự lúc nào đã mở to hai mắt khát vọng, nằm phía dưới lẳng lặng nhìn cậu. Ninh Vãn quỳ gối mở rộng hai chân Thẩm Thư Vân, đưa đồ vật chính sớm đã cao cao đứng thẳng giữa háng mình, đưa vào bí địa ẩm ướt…… Thẩm Thư Vân tức khắc nhăn lại mi —— lần đầu tiên bị tiến vào, vẫn rất đau. Ngón tay anh nắm lấy bả vai Ninh Vãn, bấu chặt lấy, tựa hồ như vậy có thể giảm đi một phần thống khổ. Anh cắn chặt môi dưới, nhưng vẫn không ngăn được tiếng rêи ɾỉ từ trong cổ họng lao ra, trước mắt một mảnh lay động mờ ảo, trong đầu chỉ còn lại nghi hoặc: Không phải nói loại sự tình này đều rất vui sướиɠ, thực thoải mái sao? Như thế nào tới phiên mình, cũng có đau đến hít không thông? Ninh Vãn không thể tiến thêm được nữa, cậu cúi xuống, cực kỳ kiên nhẫn dỗ dành Thẩm Thư Vân, rõ ràng cậu mới là người nhỏ hơn kia mà, hiện tại lại phải thấp giọng chậm rãi dỗ vị lão tình nhân: “Vân ca, anh đừng khẩn trương như vậy, chúng ta từ từ tới, ân? Xíu nữa sẽ không đau.” Thẩm Thư Vân mang theo ba phần ủy khuất, anh thật sự sợ đau, nhưng đã tới bước này rồi, khó ai ngừng được, mà mình lại ngừng giữa đường, vì thế sắc mặt chỉ có thể trắng nhợt cậy mạnh nói: “Đừng nói nhảm nữa, nhanh lên tiến vào.” “Hảo,” Ninh Vãn hôn khóe môi Thẩm Thư Vân, “Lần này nhất định không dừng lại. Vân ca, cho anh khoái chết luôn.” Không đợi Thẩm Thư Vân phản ứng lại, cậu đột nhiên thúc eo tiến sâu, đồ vật kia lại lớn hơn một chút, đỉnh đến Thẩm Thư Vân không được cọ cọ vào chăn, rầm rì như mèo kêu, hai mắt như hai vòi nước tự động mở khóa, nước mắt sinh lý chảy đầy mặt. Anh tự biết mất mặt, cánh tay phải tính che đi đôi mắt khóc đến đỏ bừng. Ninh Vãn lần này thật sự không có dừng lại, thịt trụ một tấc lại một tấc tiến vào lối đi ướt mềm, một tấc không chịu rời khỏi, thẳng đến chỗ sâu nhất, cho đế khi không tấn công được nữa mới thôi. Thẩm Thư Vân mang khóc nức nở run run kêu lên: “A! Đừng!…… Ách ân……” Nơi đó dị thường mềm mại, độ ấm cực cao, đỉnh thịt mềm mại như cái ô xinh, Ninh Vãn đυ.ng tới liền e thẹn nửa mở ra, ôn nhu bao lấy đỉnh chóp đồ vật to lớn kia, khi Ninh Vãn thoáng rút ra, lại co rút khép lại, tựa hồ chưa bao giờ mở ra. Một cảm giác tê dại dọc theo sống lưng chạy thẳng lên gáy, Thẩm Thư Vân gần như co rút, thanh âm ách không thành: “Ninh Vãn, không cần, cậu, cậu quá lớn……” Những lời này tuy rằng giờ phút này cự tuyệt, nhưng lọt vào tai Alpha nào cũng thành, một loại khích lệ, thậm chí là loại dục cự còn nghênh mời, không ai có thể ở thời điểm này xìu xuống được. Ninh Vãn vừa thân thân nhẹ gương mặt anh, vừa nhanh chóng đâm rút bên dưới. Câậu rút ra đâm vào, cơ hồ nhiều lần đều chọc vào chỗ sâu nhất, tốc độ thực mau, hai hòn bi đánh vào cánh mông mượt mà của Thẩm Thư Vân, phát ra tiếng bạch bạch thanh vang dội, cực kỳ da^ʍ mĩ. Trong không khí dày đặc hương hoa nhài, thậm chí lất át mùi rượu thơm ngào ngạt, Thẩm Thư Vân bị cậu làm đến ba hồn bảy phách thất lạc, hai mắt thất thần nhìn chằm chằm trần nhà lay động, trong đầu trống rỗng, chỉ còn lại tìиɧ ɖu͙© nguyên thủy, chiếm đầy 5 giác quan. Tự tôn, lý trí, tất cả đều chẳng còn, anh chỉ có thể khụt khịt cầu Ninh Vãn chậm một chút, ít nhất cho anh chút thời gian thở dốc. Ninh Vãn giống như nghẹn cả ngàn kiếp, trời biết mỗi lần đánh dấu ngắn ngủi xong, cậu phải tốn bao nhiêu sức mới có thể buông Thẩm Thư Vân rời đi! Sau mỗi lần như thế, cậu đều sẽ trở lại giường, dùng hết non nửa hộp khăn giấy, mùi vị chỉ có thể xem không thể ăn thật sự rất nghẹn khuất, mà nay, cậu rốt cuộc có thể phóng thích, bởi vậy không ngừng nghỉ chút nào, một chút lại một chút tiến càng sâu, một hai phải đem nơi đó là đến nở hoa. Lối vào khoang sinh sản rốt cuộc sau bao lần mạnh mẽ đâm rút, dần dần mềm xốp mở ra, đem vật ngoại lai nuốt càng ngày càng sâu, cuối cùng sau một cú thúc của Ninh Vãn, hoàn hoàn toàn toàn mở ra. Thẩm Thư Vân thất thần kêu một tiếng, cảm giác tê dại tiêu hồn, trong lúc nhất thời không biết đau nhiều hơn hay sướиɠ nhiều hơn, chỉ cảm thấy chính mình như con thuyền nhỏ chòng chành giữa những đợt sóng lớn, không thấy phương hướng, không thể thoát thân, bị đánh lung lay. “Ninh Vãn…… Ninh Vãn…… Cậu đã nói cậu đang yêu thầm một người……” Thẩm Thư Vân bắt lấy cánh tay Ninh Vãn, hỏi, “Người kia rốt cuộc là ai?” “Là anh, vẫn luôn là anh, tôi chỉ thích một người là anh.” Ninh Vãn tìm đến môi Thẩm Thư Vân, nhẹ nhàng hôn lên, nắm chặt vòng eo mảnh khảnh của anh, tình nhiệt khó kìm, thúc vào, cậu cảm thấy cái thứ của chính mình đang vùi ở nơi mềm mại, lại nhanh chóng bành lớn hơn nữa. Omega theo bản năng phản kháng, lại bị Alpha gắt gao đè dưới thân, căn bản vô pháp rút khỏi dương v*t thô dài lại cực nóng ra thân thể của mình. Ninh Vãn hôn đôi mắt hồng hồng của Thẩm Thư Vân, gằn từng chữ một nói: “Em muốn đánh dấu vĩnh cửu anh.” Không phải câu hỏi, chỉ là trần thuật, thậm chí chỉ là lời thông báo. Thẩm Thư Vân trong khoang sinh sản lại phun ra một lượng chất nhầy, tưới đầu cột, Alpha trướng càng mau, không lâu liền gắt gao chôn ở cửa khoang sinh sản. Ninh Vãn quấn lấy Thẩm Thư Vân, bọn họ tay chân quấn lấy nhau, tư thế cực kỳ thân mật, giống như trên đời này ai cũng không thể chia cắt bọn họ. Trong phòng hương hoa nhài cùng hương rượu Gin dung hợp làm một, khắp phòng đều nhuộm mùi thơm của cả hai, thơm ngào ngạt và triền miên. Ninh Vãn vùi đầu vào cổ Thẩm Thư Vân, hít thật sâu hương hoa nhài đang tỏa ra, hạ thân khẽ run lên, bắn luôn ở khoang sinh sản. Cậu rốt cuộc đã có người này, người mà cậu đã tưởng niệm những hơn mười năm. Ninh Vãn bắn tinh giằng co thật lâu, những ba lần, liên tục ma sát với vách khoang sinh sản non mềm, chất lỏng chảy ra ngoài. Thẩm Thư Vân trừ bỏ thở dốc, sức nói chuyện cũng chả còn, chỉ có thể mở hai chân, bắp đùi mỏi nhừ phát run.

Alpha hoàn thành đánh dấu vĩnh cửu, đại biểu cho đời này Thẩm Thư Vân, rốt cuộc trốn không thoát lòng bàn tay cậu.

Thẩm Thư Vân giờ phút này bỗng nhiên sinh ra một loại tâm trạng đánh cược xa xỉ, anh nghĩ, lúc này đây, bất luận kết quả là như thế nào, anh đều không hối hận không oán trách.

Hết chương 13