Lãnh Địa Tại Tận Thế

Chương 32: Chúng ta không giả

Đêm đó yên tĩn lạ kì.

Có một bầu không khí khó tả trong toàn bộ nơi trú ẩn.

Nó giống như gió và mưa!

Đột nhiên, một cơn gió thổi qua ngọn cây, những chiếc lá rơi bị cuốn lên cao rồi rơi xuống đột ngột.

Trong một căn biệt thự trông còn tương đối nguyên vẹn, ánh đèn mờ ảo, phản chiếu thêm vài khuôn mặt ảm đạm.

Đinh Cường hít một hơi thật sâu và nói trước, " Tôi tin rằng mọi người đã đọc thông báo nơi trú ẩn. Không biết mọi người có suy nghĩ gì hay không?"

" Còn có ý kiến gì, một nơi trú ẩn chỉ có một số người thức tỉnh, cũng muốn sai sử chúng ta, có khả năng sao? Tôi tin rằng tất cả mọi người ở đây đều có cùng ý tưởng với tôi."

" Đúng! Làm sao có thể làm mấy cái nhiệm vụ nơi trú ẩn, cái gì chó má đội tuần tra, yêu cầu chúng ta ra ngoài tìm kiếm vật tư, còn phải tuân theo mệnh lệnh, cái này chẳng phải khiến chúng ta lao vào chỗ chết! Thật khó lắm mới đến khu vực thưa thớt ma thú như vậy, tốt nhất là đừng gặp lại ma thú trong kiếp này, dạng này mỗi ngày có đồ ăn thức uống, liền thật tốt. Muốn ta chiến đấu với đám ma thú thì không có cửa đâu! "

" Đừng nói về đội tuần tra, đội vận tải bình thường, cũng đừng nghĩ đến chuyện ta gia nhập. Chúng ta thế nhưng là người thức tỉnh, khắp nơi đều phải mời chào chúng ta. Chúng ta sẵn sàng ở lại đây, đã là may phước cho nơi trú ẩn này rồi, và giờ còn muốn chúng ta đi làm việc, huh! "

" Theo thông báo, nếu chúng ta không trở thành nhân viên cố định của nơi trú ẩn, chúng ta sẽ không có nhiều thức ăn trong tương lai. Ngay cả nhà ở cũng sẽ được ưu tiên cho những người tham gia gia nhập. Muốn đem chúng ta từ bên trong biệt thự đuổi ra! "

Dưới ánh lửa đung đưa.

Một số người thần sắc ảm đạm.

Họ coi đó là điều hiển nhiên rằng tất cả những thứ này đều thuộc về họ.

Ai muốn lấy đi những thứ của họ sẽ trở thành kẻ thù của họ!

Đinh Cường không thể không mỉm cười khi tất cả mọi người trước mặt anh đều có chung một nỗi hận.

Những người này đều thức tỉnh, bọn họ vẫn luôn cùng hắn đồng hành, hắn trước đây lo lắng mấy người ý nghĩ không đủ kiên định, nhưng hiện tại xem ra những người này đối với nơi trú ẩn rất bất mãn.

Sự chắc chắn trong lòng của hắn đã tăng từ 50% lên tới 70%

" Vì vậy, mọi người, nếu các ngươi không muốn mất những gì chúng ta có bây giờ, thì chúng ta cần phải thương lượng 1 chút điều kiện với nơi trú ẩn."

" Nói về điều kiện? Nói như thế nào đây? Dù sao đây cũng là một nơi trú ẩn..."

" Nơi trú ẩn? Không, chỉ là một tổ chức nhỏ với một vài người thức tỉnh."

Nếu đó là một nơi trú ẩn thực sự, dù chỉ là một nơi trú ẩn nhỏ, cũng không phải nơi mà bọn họ trêu chọc được, ngay từ đầu bọn họ cũng bị cái tên của nơi trú ẩn này hù dọa.

Rất nhanh ai cũng nghĩ kĩ lại, Đinh Cường nói không sai. Nơi này gọi là nơi trú ẩn, chí có được cái tên nhưng bên trong quản lí lỏng lẽo, ban quản lý chỉ là một vài người, ngay cả khi tất cả họ đều là người thức tỉnh, vậy thì sao? Họ cũng là người thức tỉnh, về mặt số lượng bọn hắn cũng chưa chắc ít hơn đối phương.

" Lão Đinh nói đúng. Chỉ là một vài tên người thức tỉnh mà thôi. Chúng ta cũng là những người đã thức tỉnh, dù tham gia vào đoàn đội tổ chức nào, còn không phải chiêu đãi chúng ta ăn uống ngon miệng. Đối với tổ chức hỏng hóc này nhờ chúng ta mang theo đồ đạc cũng liền thôi. Ngay cả phần đồ ăn thuộc về chúng ta cũng lấy đi, trước tiên phải hỏi con dao trong tay Lão Tử có thể đồng ý hay không. Đây chính là người đã gϊếŧ chết ma thú! "

Nói xong lời này lập tức thu hút sự ghen tị của người khác.

Không phải tất cả những người thức tỉnh đều gϊếŧ chết qua ma thú, hầu hết những người thức tỉnh chỉ là những người bình thường trước ngày tận thế, nhiều người còn chưa gϊếŧ được cả con gà, chiến đấu với ma thú? Đây là một trò đùa!

Đúng là gϊếŧ ma thú có thể hấp thụ linh hồn lực và trở nên mạnh mẽ hơn, điều này không có gì bí mật. Tuy nhiên, thực tế đây không phải trò chơi cuộc đời mỗi người chỉ có một cơ hội đánh quái vật thăng cấp đều lấy tính mạng của mình làm tiền đặt cược.

Cược thắng thì 1 đường mạnh mẽ tiến tới.

Cược thua thì con đường ngắm gà khỏa thân chào đón bạn.

Nhiều người thức tỉnh đã chọn cách trốn tránh, ma thú quá đáng sợ. Dù sao, với thể lực bọn họ có thể chạy nhanh hơn nhiều so với người thường và có thể sống sót dễ dàng hơn.

Vì cái gì còn bốc lên nguy hiểm của mình đi gϊếŧ đám ma thú đó.

Chỉ để trở nên mạnh mẽ hơn? Thật quá ảo tưởng.

Trước đây, họ biết rằng họ có thể chăm chỉ học tập và tiến bộ mỗi ngày sau giờ làm việc, nhưng có mấy ai làm được!

Có một vài người thức tỉnh không đủ can đảm, đột nhiên có người trong đám đồng bọn của hắn đã gϊếŧ chết ma thú, quá tuyệt vời. Với những người đồng đội như vậy, e rằng những người thức tỉnh trong hầm trú ẩn sẽ làm được gì!

Đây là một người đàn ông hung dữ đã gϊếŧ chết một con ma thú!

" Đúng vậy, chúng ta có đủ tư cách đàm phán điều kiện với nới trú ẩn! Nếu như nơi trú ẩn cho chúng ta địa vị và vật tư, vậy thì tốt rồi, nếu như nơi trú ẩn không cho chúng ta, đừng trách chúng ta vô lễ! "

" Nói cũng phải, cái này nơi ẩn núp chính là đáng ghét còn làm ra chế độ chết tiệt gì đấy. Ngay cả những người sống sót bình thường cũng không được phép chạm và. Ta đã nhịn lâu rồi, Đừng trách ta không khách sáo. Dù sao, hôm nay ta nhất định phải vui vẻ mới được! "

Đám người này xúc động

Nhưng vẫn có những người thức tỉnh bình tĩnh hơn nói, " Nhưng cũng không thể khinh thường, đó là những người dám mạo hiểm xây dựng nơi trú ẩn ở đây. Tôi sợ rằng những người thức tỉnh đó cũng đã gϊếŧ chết ma thú. Chúng ta vẫn phải cẩn thận."

Đinh Cường thấy thời gian không sai biệt lắm, lại nói: " Đúng vậy, chúng ta không thể xem nhẹ, nhưng không cần thiết xem trọng đối phương. Tôi đã điều tra sức chiến đấu của nơi trú ẩn này rồi, mời các vị nhìn xem . "

Hắn ném ba tấm thẻ với ba cái tên được viết trên chúng.

Trần Hải Bình

Đội trưởng La Triết

Giám đốc Đường.

" Ba người này, mới chính là người chúng ta cần chú ý."

Đinh Cường nhặt lên tấm thẻ nói Trần Hải Bình, " Người này, ta tin tưởng các ngươi đã từng nhìn thấy qua, các vị đều là người thức tỉnh chắc các ngươi có thể cảm nhận được khí tức cho nên tự nhiên biết được khí tức của người này cường hãn."

“ Quả thực. ” Có người nghiêm nghị nói, “ Khí tức của Trần Hải Bình này rất mạnh, nói thật, e rằng không ai trong chúng ta có thể so sánh với hắn, người này có lẽ là cao thủ số một của nơi trú ẩn.”

" Khí tức của Trần Hải Bình thực sự là mạnh nhất trong số những người thức tỉnh trong hầm trú ẩn, nhưng hai người kia không thể coi thường. "

Hắn nhặt tấm thẻ có ghi Đội trưởng La , " Đội trưởng La , tên thật của anh ta không rõ. Mặc dù khí tức người này không mạnh như Trần Hải Bình, nhưng anh ta có một sát khí đáng sợ. Sát khí các ngươi rành a, gϊếŧ người cùng chưa từng gϊếŧ người sát khí khác nhau, khoảng cách rất xa? Đội trưởng La có lẽ là một người tàn nhẫn , với lại hắn còn dám ra ngoài tìm kiếm vật tư, thực lực như vậy chúng ta không thể coi thường được. "

" Cuối cùng là Giám đốc Đường bí ẩn. Tôi chỉ nhìn thấy người này từ xa. Anh ta trông khá bình thường và không có sức mạnh, nhưng không thể khinh thường được. Tôi đoán rằng những con rối trong nơi trú ẩn đều do giám đốc Đường lấy ra. "

" Là người có năng lực?"

Ai đó nhẹ giọng nói.

Rất nhiều người đều có loại suy đoán này trong lòng.

Hiện trường đột nhiên yên lặng trở lại.

Một số người có thể không hiểu người có năng lực đại diện cho điều gì, nhưng số ít người đều có hiểu biết về những người có năng lực.

Hai bên đang chiến đấu, một bên chỉ có thể đi thẳng vào nhau, bên còn lại có năng lực bí ẩn và mạnh mẽ, và kết quả của trận chiến là điều hiển nhiên. Ngày tận thế, nếu những người thức tỉnh là cao thủ trong mắt của người bình thường thì người có năng lực bí ẩn chính là cao thủ trong mắt người thức tỉnh!

Được sự ưu ái, yêu thương của trời cao

" Nếu giám đốc Đường là người có năng lực, chúng ta phải làm sao? Những con rối kia nhìn có chút không dễ chọc. Nếu số lượng càng nhiều, coi như khó làm a."

Đinh Cường cười nhẹ, nụ cười này chứa đựng sự dễ dàng kiểm soát mọi thứ.

" Thực sự rất khó để đối phó với những người có năng lực, nhưng bên chúng ta không phải là không có người mang năng lục a."

Mấy người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, bộ mặt khó hiểu.

Nếu như trong bọn họ có người năng lực, bọn họ có cần phải ngồi đây, bàn luận 1 số kế hoạch không muốn cho ai biết a?

" Quả thực trong chúng ta không có người nào có năng lực, nhưng hôm nay có một người tên Bành Ba mới đến nơi trú ẩn. Người đó chính là người có năng lực, về việc đối phương có chịu giúp đỡ chúng ta hay không, tôi tin rằng mọi người chỉ cần gặp mặt qua Bành Ba thì sẽ hiểu rõ "

Đinh Cường giọng điệu kiên quyết, " Hắn cùng chúng ta là 1 loại người nha"

…………

Thời gian trôi về chiều.

Bành Ba gật đầu với vẻ mặt đắc ý bước đi trên đường, tất cả những người sống sót đều tránh ra xa không muốn gặp hắn.

Hắn có chút bất đắc dĩ, chẳng phải trên đầu hắn chỉ có 1 vết seo, trông hơi dữ tợn 1 chút, liền tránh xa hắn như thế này à! Giữa người với người cần có sự tín nhiệm với nhau chứ?

Đối với những người còn sống đang sống trong tận thế, nhất định không có sự tin tưởng giữa con người với nhau, chưa nói đến một người như Bành Ba có vẻ ngoài hung dữ và hung ác. Người ta nói rằng một số người có hình xăm và vết sẹo nhằm mục đích làm cho mình trông dữ tợn, người béo trước mặt bọn họ có lẽ là loại người này, hoặc một người thức tỉnh, thực tế mọi người không ai dám chọc.

Những người sống sót đã nghe nói đến từ lâu, vội vàng tranh thủ bước nhanh rời đi.