01: Bị anh trai phát hiện đang tự an ủi
Edit & Beta: Wookie
***
Nghĩ đến bí mật bạn thân chia sẻ với mình, Lâm Hiểu Duyệt sau khi tan học lập tức trốn ở trong phòng, nằm thành hình chữ X ở trên giường, rối rắm không thôi.
"Nè, Duyệt Duyệt, tớ nói cậu nghe, làʍ t̠ìиɦ thật sự siêu thoải mái luôn! Tối hôm qua tới với học trưởng chơi thử, cảm giác ấy siêu sướиɠ!"
Giọng nói của bạn thân giống như ma chú cứ quanh quẩn ở trong đầu Lâm Duyệt Duyệt.
—— Làʍ t̠ìиɦ thật sự thoải mái như vậy à?
Chỉ cần hơi nhớ tới chi tiết bạn tốt tiết lộ với mình, Lâm Hiểu Duyệt đã cảm thấy ngứa, nhưng lại không biết ngứa chỗ nào.
"...Hàng ngày không phải chúng mình vẫn hay chạm vào chỗ ấy sao, ngày hôm qua tay học trưởng sờ sờ chỗ đó tớ mới biết hoá ra chỗ ấy sẽ chảy nước, đầu lưỡi học trưởng cũng rất lợi hại, liếʍ tới liếʍ lui bên trong, dù có chút ngứa nhưng mà siêu sướиɠ, phun ra rất nhiều nước..." Bạn thân nói tiếp tục mê hoặc Lâm Hiểu Duyệt.
Bây giờ đúng là mùa hè, Lâm Hiểu Duyệt bởi vì liên tưởng mà cả người rất nhanh đã khô nóng. Cô kéo váy ngắn trên người xuống chỉ để lại qυầи ɭóŧ ren màu hồng.
"Lỗ nhỏ phun ra rất nhiều nước, sau giờ học, học trưởng lấy gậy thịt của hắn cho tớ xem, vừa to vừa dài, cứng cứng nóng nóng, nắm vào thật sự rất giống que sắt. Tớ nắm lấy que thịt của hắn cọ qua cọ lại lỗ nhỏ, cảm giác sắp nghiện đến nơi rồi!"
A a a không được suy nghĩ nữa!
Khuôn mặt nhỏ Lâm Hiểu Duyệt đỏ lên, hai chân dài trắng nõn đã không nhịn được kẹp chặt cọ xát, lỗ nhỏ phía dưới vậy mà chảy ra chút ướŧ áŧ.
Lý trí nhắc nhở cô tốt nhất bây giờ nên đi tắm rửa để thanh tỉnh một chút nhưng mà cơ thể xôn xao lại thôi thúc cô bất an lắc mông, tay phải không tự chủ được mò vào giữa hai chân.
Chờ đến khi Lâm Hiểu Duyệt lấy lại tinh thần, hai chân cô đã kẹp chặt tay phải, ngón tay cách lớp qυầи ɭóŧ dán lên âm đế hơi ướt cọ xát.
"Ưm a a~" Lâm Hiểu Duyệt rêи ɾỉ, khuôn mặt đáng yêu đỏ bừng, hai mắt dần dần phủ kín hơi nước.
Thoải mái quá... Cảm giác cả cơ thể như muốn bay lên.
Cô mở rộng hai chân, lỗ nhỏ chưa từng được khai phá bị ngón tay chơi đùa càng thêm ướt đẫm, qυầи ɭóŧ nhanh chóng bị dính ướt, dán vào da thịt rất khó chịu.
Vì thế cô dứt khoát kéo qυầи ɭóŧ xuồng đùi, lộ ra động nhỏ lông thưa thớt ướt đẫm. Khe thịt lúc này hơi mở ra, gần như có thể nhìn thấy bên trong. Miệng huyệt non mềm như bánh bao bao bọc lấy âm đế hồng phấn ngọt thơm dụ hoặc lòng người.
"Ưm a~ Ướt quá..." Bàn tay Lâm Hiểu Duyệt dọc theo âm đế trượt xuống miệng huyệt, vòng eo mảnh khảnh cũng lắc lư nhanh chóng, sớm đã phun dịch nóng ướt đẫm bàn tay.
Gương mặt thiếu nữ thanh thuần bắt đầu nhiễm du͙© vọиɠ mê man, áσ ɭóŧ trên người theo cọ xát của cô trượt xuống lộ ra làn da ửng hồng mĩ lệ.
Kɧoáı ©ảʍ tê dại chiếm cứ đại não, Lâm Hiểu Duyệt không thể tự kềm chế mà trầm mê trong du͙© vọиɠ mãnh liệt.
Dưới mông như có một dòng suốt nhỏ ngọt ngào, eo cô hùa theo ngón tay điên cuồng lắc lư, muốn tìm thấy càng nhiều kɧoáı ©ảʍ, lỗ tai hoàn toàn không nghe được thanh âm nào khác.
"Duyệt Duyệt! Lâm Hiểu Duyệt! Xuống dưới ăn cơm!" Lâm Trí Thành ở dưới tầng gọi tên em gái nhà mình rất nhiều lần mà vẫn không thấy tiếng đáp lại.
"Haizz, con nhóc này chắc lại đang xem video, Trí Thành, con đi lên gọi nó đi." Mẹ Lâm bất đắc dĩ lắc đầu nói.
"Đúng là con nhóc hư đốn gọi nhiều lần không nghe, phải nghiêm túc đánh mông nó một trận mới được!" Lâm Trí Thành cũng công nhận lời mẹ nói, nhanh chóng lên tầng, dáng vẻ như sắp đánh mông em gái nhỏ đến nơi rồi.
Lúc đó Lâm Hiểu Duyệt vẫn còn đang đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ, khuôn mặt thanh thuần sắc tình mê man, ngón tay không ngừng cọ xát động nhỏ, một tay cầm vυ' ra sức xoa nắn, sướиɠ đến thần hồn điên đảo.
Cô quên mất thói quen chưa từng khoá cửa phòng của mình. Ngay lúc Lâm Trí Thành mở cửa gọi, Lâm Hiểu Duyệt mở rộng hai chân nhỏ giọng thét chói tai phun ra dịch nóng theo hướng nam sinh.
Lâm Hiểu Duyệt cao trào đối diện với khuôn mặt anh trai đang trợn mắt há hốc mồm nhìn mình. Cô thất thần lúc lâu mới sợ hãi kêu lên "A~", tóm lấy chăn che đi cơ thể trần trụi gần như trọn vẹn của mình.
"Anh, sao anh không gõ cửa!"
Lâm Hiểu Duyệt cảm thấy xấu hổ, hoàn toàn không dám nhìn Lâm Trí Thành, hận không thể đào cái hố chôn mình.
"Khụ khụ... Anh, anh gõ rồi." Nhìn em gái đã che kín mít, nhưng trước mắt Lâm Trí Thành vẫn hiện lên cơ thể da thịt hồng hào trắng nõn cũng với.... động nhỏ béo mập ướŧ áŧ.
A a a a làm sao bây giờ??? Dáng vẻ xấu hổ như vậy bị anh trai thấy rồi!
Lâm Hiểu Duyệt khóc không ra nước mắt, xấu hổ, cả người đỏ rực lên, không ngừng phỉ nhổ chính mình.
Nhìn em gái sắp biến thành con tôm luộc, Lâm Trí Thành dở khóc dở cười, bất đắc dĩ đi về phía trước vỗ vỗ "Bọc nhỏ" phồng lên ở trên giường.
"Được rồi, nhanh mặc quần áo xuống nhà ăn cơm tối đi."