03: Em thích chú, chỉ muốn cho chú thao.
Editor: Wookie
***
Cô ngủ say tít mít theo đồng hồ sinh học của mình. Tình dậy, cô vừa mới cử động đã thấy toàn thân đau nhức.
Cô đau đớn ngồi dậy, chăn mỏng thuận theo trượt đến vai. Ánh sáng làm bật lên những dấu hôn xanh tím trên cơ thể. Ký ức điên cuồng đêm qua lập tức ùa về.
Mặt cô đỏ bừng, trên giường chỉ có một mình cô. Cơ thể vẫn lưu lại cảm giác bị gậy thịt ra vào.
Ngón tay thử sờ sờ, ngoại trừ chút sưng đau bên ngoài, trong ngoài đều đã được rửa sạch sẽ.
Mặc váy ngủ đã được đặt ở trên đầu giường vào, cô xoa eo, khó khăn xuống giường đi ra khỏi phòng ngủ, trùng hợp đυ.ng phải chú đang đi ra từ phòng bếp.
2 mắt đối diện nhìn nhau, cả 2 đều ngây ngẩn.
Có xấu hổ, có ngượng ngùng, nhiều hơn cả là cảm giác muốn kiềm chế tim đập cuồng nhiệt.
Vẫn là chú phản ứng trước, đặt sữa bò lên bàn cơm, cười cười, nói: "Ăn sáng trước đi, đợi lát nữa chúng ta sẽ nói chuyện." Giọng điệu hắn khách khí, có vẻ hơi xa cách.
Lòng cô trầm xuống. Cô cứ ngây thơ tưởng chỉ cần bò lên được giường hắn là có thể thuận lợi ở bên nhau.
"Được ạ~ cảm ơn chú."
Cô cũng cười cười.
Hắn ho nhẹ, cô còn tưởng mình cười rất khó coi vì hắn bắt đầu trốn tránh ánh mắt cô.
Cô ngồi xuống, mông chạm vào vật gì đó rất mềm. Cô cúi đầu, phát hiện có một tấm lót bằng lông ở trên ghế, không khỏi cảm thấy ấm áp.
Trong lúc cả 2 không nói chuyện, cô cũng không dám đối diện với hắn, chỉ cúi đầu uống sữa bò, gặm sandwich. Phải mất một lúc lâu sau cô mới ăn xong.
Sau khi xong bữa sáng, cô miễn cưỡng theo hắn ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách.
"Tiểu Chân." Vẫn là chú nói trước, giọng điệu rất trịnh trọng: "Tối hôm qua chắc chú bị ma quỷ ám rồi, rất xin lỗi em."
"..." Cô trừng mắt nhìn hắn, một lúc sau mới sắp xếp được ngôn từ, nói: "Chú, là em~ Em tự nguyện mà, chú không có sai." Hơn nữa vẫn là cô không có liêm sỉ bò lên trên giường dụ dỗ hắn.
Chú Trương khẽ thở dài, sờ sờ đầu cô. Điều này làm cho cô cảm thấy uể oải, cứ tưởng leo lên được giường hắn là ngon rồi, ai ngờ hắn vẫn coi cô là trẻ con.
Nhưng mà lời hắn nói tiếp theo khiến cô rất tức giận.
"Tiểu Chân, em còn nhỏ, mặc kệ như nào, là chú không nhịn được làm mấy chuyện này với em, là chú sai."
"Em đã không còn nhỏ nữa!" Cô vội vàng mở miệng, tuy cô rất muốn ở bên chú, nhưng mà cô muốn danh chính ngôn thuận làm người yêu hắn.
"Em biết mình đang làm gì, em rất thích chú mà~"
Lời cô nói làm hắn khϊếp sợ: "Tiểu Chân, em phải hiểu rõ, yêu mến trưởng bối khác với tình yêu."
Cô kiên quyết ngắt lời hắn: "Em rất rõ ràng! Chú Trương, em rất thích chú, muốn được chú làm. Nếu em thật sự coi chú là trưởng bối, em sẽ muốn làʍ t̠ìиɦ với chú sao?"
"Em~ mê muội nhất thời có thể hiểu được. Chú không muốn em hối hận, Tiểu Chân."
"Việc tương lai ai mà biết trước được. Em chỉ biết ——"
Cô lấy dũng khí ngồi lên trên người hắn, ôm cổ hắn, kiên quyết hôn lên môi hắn, yên lặng nhìn: "Em bây giờ rất thích chú, rất muốn chú."
Nhân lúc hắn giật mình, hơi hé miệng, đầu lưỡi cô chui vào trong, vụng về liếʍ láp trong miệng hắn.
Lúc đang quấn lấy đầu lưỡi hắn, cô nhớ đến tối qua ý thức mình không rõ ràng. Bây giờ đầu óc hoàn toàn tỉnh táo, cô mới phát hiện cùng người mình thích hôn nhau thật sự là việc vô cùng kỳ diệu.
"Ưm~" Hắn rên lên, cuối cùng cũng bắt đầu phản kích. Hai cánh tay cường tráng ôm chặt lấy cô. Đầu lưỡi chuyển thành chủ động, liên tục liếʍ mυ'ŧ, từng bước xâm nhập vào trong miệng cô cướp đoạt, mυ'ŧ đầu lưỡi cô vừa tê vừa ngứa.
Cô nâng miệng lên, bị hắn hôn đến hít thở không thông. Tất cả tiếng rêи ɾỉ bị hắn ngăn cản ở cổ họng. Chỉ có thể thông qua mũi, hít thở làm giảm bớt khô nóng trong cơ thể.
Ngực rắn chắc của chú ép vυ' cô, nhiệt tình đêm qua dường như đã được đánh thức.
Một lúc lâu sau, chú mới buông đôi môi bị hôn đến suýt ngạt thở của cô ra.
Bàn tay hắn khẽ vuốt ve eo cô, đầu cũng vùi ở bên gáy cô hôn không ngừng. Vẻ phóng đãng ấy càng làm cô thêm khô nóng.
Tay cô đẩy ngực hắn ra, ấn lên trên gậy thịt cương cứng, kɧıêυ ҡɧí©ɧ nhìn hắn: "Như vậy rồi mà chú còn giả bộ nói không có cảm giác."
Ánh mắt chú Trương tối sầm lại. Cô rõ ràng cảm nhận được hô hấp hắn càng thêm nặng nề. Dươиɠ ѵậŧ dưới tay cũng cương lên bừng bừng phấn chấn, trên trán đã chảy ra một tầng mồ hôi mỏng, gương mặt vô sỉ anh tuấn gợi cảm vô cùng.
Giọng anh khàn khàn, bất đắc dĩ nói: "Chú nói rồi, không muốn em hối hận."
"Em sẽ không hối hận." Cô quỳ xuống, nâng mặt hắn lên, nhìn thẳng vào mắt hắn nghiêm túc nói: "Từ lúc bò lên trên giường chú, từ lúc tự an ủi nghĩ đến chú, em đã không hối hận."
Chú Trương giống như đã thỏa hiệp, càng ôm chặt cô, cùng cô ngã trên sô pha mềm mại, cô dựa vào trong lòng hắn.
"Chú đúng là chết ở trên người em mà, nhóc con lẳиɠ ɭơ."
Cô bò lên trên, thoả mãn rúc trên bờ vai hắn: "Em cũng chỉ lẳиɠ ɭơ cho mình chú xem thôi."
"Nếu ba mẹ em mà biết, chắc sẽ gϊếŧ chú mất." Hắn cảm thán.
"Chú sợ à?"
"Sợ?" Hắn cười vài tiếng, l*иg ngực chấn động như thể lan luôn sang cô, cô cũng nhịn không được cười theo.
Trong lòng lại hồi hộp chờ đợi đáp án của hắn.
Một lúc lâu sau hắn mới nói: "... Chú chỉ sợ em hối hận."
Cô dùng sức lắc đầu, cắn lên vai hắn như muốn hả giận, ai oán nói lại lần nữa: "Em sẽ không hối hận."
Hắn cười càng vui vẻ: "Nếu đã vậy, chú sợ gì chứ?"
Cô an tâm rồi. Cô thích hắn, hắn cũng thích cô, vậy thì cô không cần phải sợ gì nữa.
2 người vui vẻ nằm trên sô pha, hưởng thụ khoảng thời gian yên tĩnh.
Cơ thể cô vốn bủn rủn, nhanh chóng đã thấy buồn ngủ, mãi cho đến khi dưới người truyền đến chút cảm giác bất thường, cô mới nhẹ nhàng rên lên "Shhh".
Cô phát hiện váy đã bị kéo lên trên mông.
Có một bàn tay đang nhéo nhéo mông cô, ngón tay theo đó trượt xuống huyệt nhỏ bí mật của cô, sờ xung quanh.
"Còn rất đau phải không?" Chú Trương trầm giọng hỏi, động tác vuốt ve càng nhẹ nhàng.
Cô gật gật đầu không dám nhìn hắn, ban ngày ban mặt mà bị xốc váy sờ huyệt vẫn rất xấu hổ.
"Bây giờ mới biết xấu hổ? Lúc câu dẫn chú không phải rất máu lửa à? Qυầи ɭóŧ đâu? Sao không mặc, huyệt đã sưng thế rồi mà chưa thoả mãn?" Hắn ái muội nói. Bàn tay lại rời đến hạ thân, trượt lên trên vuốt ve lưng cô.
"Đừng mà..." Mặt cô nóng bừng, lưng bị sờ hơi ngứa, giọng nói càng nhỏ: "Ban đầu đã không mặc rồi."
"Quên đi, hoá ra nhóc con sớm có kế hoạch rồi." Hắn đột nhiên ôm cô, xoay người đứng dậy. Cô sợ hãi ôm chặt cổ hắn, nhanh chóng hỏi: "Đi đâu vậy?"
"Đưa em đi tìm qυầи ɭóŧ? Có chìa khoá không?"
"Đặt ở chậu hoa trước cửa nhà."
Vì thế, chú Trương cứ ôm cô như vậy, xác nhận bên ngoài không có ai mới về nhà cô.
"...Tiểu Chân, chỉ là mặc qυầи ɭóŧ thôi, chuẩn bị nhiều quần áo thế làm gì?" Hắn ngồi trên giường cô, nhìn cô sắp quần áo, nhịn không được hỏi.
"Nhân lúc ba mẹ chưa về, em đương nhiên phải ở cùng chú. Kỳ nghỉ hè này, em bao trọn nhà chú rồi, chú có ý kiến gì?"
"...Tuân mệnh, Tiểu Chân đại nhân."