Lại là một ngày nắng đẹp, Vân An ngồi xe ngựa rời Vân Châu.
Trong xe ngựa, hai thân ảnh một lớn một nhỏ dính chặt vào nhau, tiểu nhân nép vào lòng đại nhân.
Lâm Bất Tiện ôm một tiểu nữ hài gầy gò trong tay, chính là Triệu Chiêu Đệ, trưởng nữ của Lâm Nhị tỷ.
Lâm Bất Tiện nắm lấy bả vai gầy gò của tiểu cô nương, đau lòng nói: "Nữu Nữu, bắt đầu từ hôm nay. Coi Tứ Di và Tứ Di Trượng là phụ mẫu của con, chúng ta nhất định sẽ đối tốt với con, Tứ Di không yêu cầu con trở thành danh môn khuê tú gì, Tứ Di hy vọng con có thể vui vẻ, khỏe mạnh trưởng thành, từ nay về sau con không cần phải sống thật cẩn thận như vậy, vô duyên vô cớ thừa nhận những tội danh 'không cần phải có'. "
Nữu Nữu nghe Lâm Bất Tiện nói xong chỉ dựa vào trong lòng Lâm Bất Tiện, nói một tiếng: "Biết rồi, cảm tạ Tứ Di. " Kiên cường lại nhu thuận.
"Ngoan." Lâm Bất Tiện sờ sờ đầu Nữu Nữu, trầm ngâm nói: "chuyện hôm qua Tứ Di Trượng cùng con đề cập đến, con suy nghĩ thế nào? "
Nữu Nữu ngồi thẳng người, rõ ràng vẫn là một khuôn mặt hài tử, lại biểu hiện ra trang trọng cùng trưởng thành không hề tương xứng.
Nữu Nữu nghiêm túc nói: "Tứ Di, con nguyện ý đổi họ là Lâm nhưng... con không muốn thay danh. "
Lâm Bất Tiện khó hiểu nói: "Tứ Di cảm thấy Tứ Di Trượng con nói không sai, danh tự 'Chiêu đệ' cũng không tốt, con ngay cả họ cũng có thể sửa, vì sao còn muốn giữ lại một danh tự như vậy? "
Nữu Nữu bĩu môi, cúi đầu, lẩm bẩm nói: "Bởi vì mẫu thân... Danh tự này có thể làm cho con nhớ đến giọng nói của thân mẫu. "
Lời nói non nớt lại giống như mũi tên rời cung, bắn xuyên qua tâm phòng Của Lâm Bất Tiện...
Lâm Bất Tiện ôm lấy Nữu Nữu, nói: "Hài tử ngoan, là Tứ Di sai rồi, chúng ta không cải danh, gọi là Lâm Chiêu Đệ. "
"Ừm."
Vân An bên ngoài xe tự nhiên nghe hết cuộc đối thoại của hai mẹ con này, nàng trầm mặc... Âm thầm ở trong lòng tự nhủ, nhất định phải trở nên càng thêm cường đại, bảo vệ tốt các nàng.
......
Thời gian quay trở lại ba ngày trước, Vân An thừa dịp bóng đêm lẻn tới Triệu Trạch, đi tới viện của Nữu Nữu, kỳ quái chính là: trong viện cư nhiên ngay cả một người hầu hạ cũng không có, sân lớn như vậy tối tăm một mảnh tĩnh mịch.
Thời gian Vân An tới tuy rằng có chút muộn, nhưng nàng một đường ẩn núp tới đây, phàm là đi qua viện tử của chủ gia túc ít nhất đều sẽ có đèn sáng từ gian phòng nha hoàn gác đêm, hơn nữa viện của Nữu Nữu thật sự là quá an tĩnh... Ngay cả tiếng ngáy cũng không có.
Vân An lục tìm trong trí nhớ, đi tới bên ngoài phòng Nữu Nữu, lấy dao găm định mở chốt lại phát hiện cửa phòng căn bản không có khóa!
Vân An mang theo nghi hoặc đi vào phòng, đi tới bên giường phát hiện Nữu Nữu thế nhưng không ngủ, liền ngồi ở bên giường!
Tiểu cô nương không nói một lời, ngồi yên lặng trong bóng tối, ngay cả tiếng hít thở cũng rất yếu.
"Nữu Nữu?" Vân An thấp giọng gọi.
Vân An bừng tỉnh lại nghe được Nữu Nữu phát ra một tiếng thở dài, kêu lên: "Là Tứ Di Trượng sao? "
......
Vân An mang Nữu Nữu đi, không tốn bao nhiêu công sức.
Trở lại khách điếm, vì tránh để người khác phát hiện Vân An lựa chọn trèo lên cửa sổ lầu hai, Nữu Nữu và Lâm Bất Tiện gặp lại, Lâm Bất Tiện ôm Nữu Nữu, khóc.
Lâm Bất Tiện quỳ trên mặt đất, ôm lấy Nữu Nữu nhỏ gầy một lần nữa xin lỗi, tiểu cô nương ngược lại càng kiên cường hơn một chút, còn có thể vuốt ve lưng Lâm Bất Tiện, ngược lại an ủi Lâm Bất Tiện.
Hai người tách ra, Nữu Nữu mới sáu tuổi cởi vạt áo ra, lộ ra yếm, xốc lên...
Bên trong yếm dán một lớp da, khâu một miếng vải giống như vá, Lâm Bất Tiện kinh hãi, lấy kéo lấy miếng vải bên trong ra.
Lâm Bất Tiện và Vân An biết được chân tướng sự tình, một chân tướng mà Vân An cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Mọi chuyện đều bắt nguồn từ sáu năm trước, trước khi Lâm nhị tỷ mang thai Nữu Nữu, mẫu thân Triệu Cương mơ thấy một giấc mộng: mơ thấy một lão phụ nhân ăn mặc rách rưới bưng một cái sọt đất đến hỏi Triệu mẫu: "Có muốn không? Muốn liền tặng không cho lão tẩu tử. "
Triệu mẫu đương nhiên sẽ không cự tuyệt, bà ta luôn luôn yêu nhất tham tiện nghi, đồ cho không cho dù là ở trong mộng cũng sẽ không cự tuyệt.
Triệu mẫu tiếp nhận sọt đất lão phụ nhân liền biến mất, Triệu mẫu xốc giẻ rách lên nhìn, trong giỏ đất đặt một ấm trà, trên nền trắng có hoa văn màu lam, Triệu mẫu cầm lấy ấm trà lên muốn cẩn thận nhìn một chút, ai ngờ cái ấm trà kia lại tự mình rớt, lộ ra một cái lỗ hướng về phía Triệu mẫu.
Nguyên bản đây cũng không phải là giấc mộng gì nghiêm trọng, nhưng Triệu mẫu nhà ngoại họ "Hồ" cùng "Ấm" đồng âm, thật trùng hợp... Ngày thứ hai Triệu Mẫu mơ thấy mộng này, Lâm nhị tỷ liền sinh Nữu Nữu...
Triệu mẫu là một người rất quan tâm đến thuật mệnh lý phong thủy, theo Nữu Nữu ngày một lớn lên, trong lòng Triệu mẫu càng thêm xao động, bà vụиɠ ŧяộʍ tìm thầy bói đến nhà, phê bát tự của Nữu Nữu.
Dưới sự hỏi thăm của Triệu mẫu, thầy bói nói với Triệu mẫu: Bát tự tứ trụ của Nữu Nữu vừa vặn đều khắc Triệu mẫu, cầm tinh cũng phạm vào "Lục Xung", là khắc tổ mẫu.
Triệu mẫu nghe xong lập tức cảm thấy trời sụp, tìm nhi tử khóc lớn một hồi, muốn Triệu Cương đem Nữu Nữu hoặc là dìm, hoặc là tặng người, nếu không sớm muộn gì bà cũng sẽ bị nha đầu tang môn này khắc chết, dù sao chẳng qua là một cái bồi thường tiền hàng mà thôi, tiễn đi nói không chừng liền đến nhi tử.
Triệu Cương là một đứa con hiếu thảo, phụ thân qua đời khi hắn hơn mười tuổi, mẫu thân thủ tiết nhiều năm đem Triệu Cương nuôi lớn... Căn bản không cần cân nhắc, cán cân trong lòng Triệu Cương liền đã khuynh đảo.
Nhưng lúc đó Nữu Nữu đã hai tuổi, Lâm nhị tỷ lại có thai, không giống như Triệu Cương cùng Triệu mẫu, Lâm nhị tỷ rất thích Nữu Nữu, bởi vì hài tử này ít khóc nháo rất dễ mang theo, hơn nữa sinh ra Nữu Nữu không bao lâu nàng liền có tin tức tốt.
Lâm nhị tỷ cảm thấy đứa nhỏ trong bụng mình là phúc khí Nữu Nữu mang đến...
Triệu Cương không chịu nổi Triệu mẫu khóc nháo, kiên trì tới tìm Lâm nhị tỷ thương lượng, có thể đem Nữu Nữu làm con thừa tự đi ra ngoài hay không, hoặc là đưa cho người tốt nuôi.
Bách Hành Hiếu làm đầu, nữ nhi cũng không phải nhi tử, sớm muộn gì cũng là nhà người khác.
......
Giữa hai phu thê nổ ra một trận cãi vã, Lâm nhị tỷ tuy rằng gả đến Triệu gia, rốt cuộc dựa lưng vào Lũng Đông Lâm thị, mấy phen giằng co, Triệu Cương bại trận.
Cũng may sau đó Lâm nhị tỷ sinh ra Triệu Đức, có nhi tử Lâm nhị tỷ địa vị vững chắc, Triệu Cương cũng không đề cập đến chuyện đưa Nữu Nữu đi.
Triệu Cương không đề cập, cũng không có nghĩa Triệu mẫu cứ như vậy dừng lại, từ khi Nữu Nữu sinh ra, Triệu mẫu cảm thấy thân thể mình ngày một kém đi, còn thường xuyên gặp ác mộng.
Mặc dù lúc đó Lâm nhị tỷ đã đem viện tử của Nữu Nữu chuyển đến nơi xa nhất khỏi viện Triệu mẫu, mặc dù thân thể Nữu Nữu vẫn không tốt... Triệu mẫu vẫn không có ý định buông tha Nữu Nữu.
Nữu Nữu thân thể không tốt, không thể đi xa, Lâm nhị tỷ mỗi lần trước khi trở về Nam Lâm phủ đều đem Nữu Nữu an bài vào trong chùa miếu, tuyên bố với bên ngoài: Nữu Nữu thân thể không tốt, phải ăn cơm chùa mới tốt.
Trên thực tế, nàng cũng chỉ có thể dùng phương thức như vậy bảo vệ nữ nhi của mình, Lâm nhị tỷ không phải đích không phải trưởng, trong Lâm phủ còn có thân mẫu của nàng, nàng không thể không trở về.
Hai bên đều là thân tình... Nàng chỉ có thể dùng loại biện pháp này.
Sau đó, Lâm nhị tỷ lại mang thai đứa thứ ba, tướng thai rất không ổn định, đại phu đề nghị Lâm nhị tỷ tĩnh dưỡng ít đi lại.
Có một ngày, trong lúc Triệu mẫu đang chơi với cháu trai Triệu Đức, Nữu Nữu đến thăm đệ đệ... Kết quả lúc Triệu mẫu xuống bậc thang bị ngã, làm gãy một cái răng cửa...
Triệu mẫu lần này hoàn toàn nhịn không được, sai người đem Nữu Nữu bỏ vào bao tải tiễn đi, Lâm nhị tỷ được nha hoàn bẩm báo vội vàng chạy tới, bị Triệu mẫu đẩy, ngã xuống bậc thang...sẩy thai.
Đọc thư xong, Lâm Bất Tiện gần như khóc không thành tiếng, mà trong lòng Vân An còn có nghi hoặc.
Nàng quỳ một gối xuống trước mặt Nữu Nữu, vì nàng buộc lên vạt áo dây lưng, hỏi: "Nữu Nữu, lá thư này... con luôn luôn mang theo, không ai tìm thấy? Ban ngày con một mình ở chung với Tứ Di vì sao không đưa cho nàng? Nương của con trước khi lâm chung đã để lại lời gì? "Nếu như không phải đại nhân bố trí bàn giao cái gì, hành vi của Nữu Nữu. Cơ trí bình tĩnh gần như yêu nghiệt.
Đã đến mức này, tiểu cô nương ngay cả một giọt nước mắt cũng không rơi, tâm trí kiên nghị trình độ có thể so với đại nhân.
Nữu Nữu nhìn thẳng vào mắt Vân An, đáp: "Từ sau khi mẫu thân rời đi, trong viện của con liền không có người chiếu cố, nha hoàn mỗi ngày đưa cơm tới, cái khác đều mặc kệ. Mẫu thân nói cho con biết, trong mấy vị di nương chỉ có Tứ di mới có thể cứu con từ nơi này ra ngoài, nhưng có lẽ người đến chịu tang là Tứ Di Trượng, vô luận là Tứ Di cùng Tứ Di Trượng ai tới, phong thư này cũng không thể vừa nhìn thấy người liền lấy ra, bằng không... con không thể đi được. "
Vân An há miệng, trong lòng rung động.
Nữu Nữu tiếp tục gằn từng chữ nói: "Mẫu thân nói, nàng không phải đích không phải trưởng, mặc dù cáo phó đến Nam Lâm phủ cũng sẽ không nhấc lên sóng gió gì, cho dù Tứ Di không thể đến, Tứ Di Trượng cũng nhất định sẽ thay nàng đến. Mẫu thân nói Tứ Di Trượng là người tính tình trung nhân, trong mấy vị di trượng, chỉ có Tứ Di Trượng sẽ muốn thăm con. "
Vân An cùng Lâm Bất Tiện liếc nhau một cái, trong mắt đều là không thể tin được, trong nháy mắt... Vân An đột nhiên chua xót: "Dốc hết lo lắng như thế, tính đến mức này, nhị tỷ nàng...
Nữu Nữu còn đang nói, phảng phất từng câu từng chữ này đều là cường hóa không biết bao nhiêu lần "tử mệnh lệnh " nhất định phải nói xong mới được.
"Mẫu thân còn nói. Nếu như nàng nghĩ sai ai cũng không đến, Tứ Di cùng Tứ Di Trượng cũng không tới, vậy để cho con tìm cơ hội đi cầu nãi nãi, cầu nàng đưa con đến chùa miếu làm đệ tử ký danh. Mẫu thân nói sau khi nàng đi rồi, phụ thân sẽ không dễ dàng thả con ra ngoài, nhưng nãi nãi cũng không sợ 'Nam Lâm phủ', muốn nhanh một chút đi cầu nàng, cầu xin nàng đưa con đến chùa miếu. Bức thư này con muốn một mực mang theo, mẫu thân nói nàng dùng dầu ngâm qua, có thể lưu lại nhiều năm. Ở trong chùa kiên định đợi đến tuổi cập kê... Nếu được nói ra, Tứ Di cùng Tứ Di Trượng nhất định sẽ chuẩn bị cho con một phần của hồi môn, đến lúc đó lại đem phong thư này giao cho các ngươi. "
Nữu Nữu cúi đầu, cuối cùng nói: "Còn có một câu, mẫu thân bảo con nhất định phải nói cho Tứ Di, nàng nói nàng thật hận lại không bỏ được Đức nhi. Đạo lý thanh quan khó phá việc nhà nàng hiểu được, mẫu thân hy vọng có thể bảo trụ Đức nhi cơm áo không lo, mấy năm nay Triệu gia kiếm được bạc từ trong tay Lâm gia, muốn bọn họ đều trả lại. "
Giống nhau như đúc, ngay cả một chữ cũng không thiếu... Được Lâm nhị tỷ viết ở cuối bức thư, thật mỏng một trang giấy bên trên gánh chịu rất rất nhiều.
......
Đêm đó, sau khi dỗ dành Nữu Nữu ngủ, Lâm Bất Tiện liền mài mực cắt giấy viết một phong thư, "nguyện vọng" của Lâm nhị tỷ trong mắt Lâm Bất Tiện rất dễ dàng, nàng đều có thể trực tiếp lướt qua Lâm Uy là có thể đạt thành, không bao lâu...
Nhanh thì vài tháng, chậm... Một năm cũng đủ để thấy kết quả.
Đêm nay, Lâm Bất Tiện và Vân An đều không ngủ, đối với kết quả xử lý chuyện này Vân An cũng không hài lòng, Vân An cho rằng: người khởi xướng toàn bộ sự việc cũng không có được trừng phạt thích đáng, mặc dù nhị tỷ không phải là các nàng hại chết, nhưng một lão nhân cổ hủ ác độc như vậy, nên tiếp nhận trừng phạt.
Lâm Bất Tiện tuy rằng đồng ý với lời Vân An nói, nhưng nàng càng có khuynh hướng tôn trọng di nguyện của Lâm nhị tỷ, đây là một bức thư tuyệt bút cân nhắc từng chữ, nhưng trong từng dòng chữ Lâm Bất Tiện cũng không đọc được ý tứ nhị tỷ mời mình chủ trì công đạo, không ai có thể so với nhị tỷ nghĩ càng toàn diện hơn, có lẽ một phong thư như vậy nhị tỷ không biết viết qua bao nhiêu lần, mới quyết định lấy nội dung như vậy trình bày cho các nàng.
Lâm Bất Tiện tiếp tục nói: "Chúng ta tuy rằng mang Nữu Nữu đi, nhưng Đức Nhi còn ở Triệu gia, đó cũng là thịt rơi xuống trên người Nhị tỷ, mặc dù chúng ta đem chuyện này làm lớn chuyện... Triệu lão thái cũng chưa chắc sẽ nhận được loại trừng phạt như trong tưởng tượng của nàng, bà ta thậm chí khả năng đương trường vu cáo ngược Nhị tỷ một cái 'Ngỗ nghịch tội', làm cho thanh danh nhị tỷ dưới cửu tuyền không giữ được, đến lúc đó chúng ta có thể ngay cả Nữu Nữu cũng không thể mang đi, còn có thể lưu lại cho Đức nhi rất nhiều nhân tố bất an. 'Quân tử báo thù mười năm không muộn', chúng ta trước tiên dựa theo di nguyện của Nhị tỷ làm việc, chuyện sau này đi một bước xem một bước, Triệu gia gia phong xa xỉ, thời gian giật gấu vá vai tất không thể tiếp nhận, sớm muộn gì cũng có một ngày tìm tới cửa, đến lúc đó lại tính sổ sách, ý nghĩ của ta là đem Đức nhi cũng từ Triệu gia đón ra, phong thư này ta sẽ giữ lại, chờ hai đứa nhỏ đều lớn lên, lại cho bọn nhỏ xem qua, để cho bọn nhỏ quyết định kết quả chuyện này. Người có tư cách thay nhị tỷ đưa ra quyết định nhất, không phải chúng ta. Mà là Nữu Nữu và Đức Nhi. "
......
Vân An chẩn đoán sơ bộ cho Nữu Nữu một chút, nàng cảm thấy đứa nhỏ này gầy như vậy nói không chừng là trong bụng có ký sinh trùng, vừa lúc trong không gian của nàng có thuốc liền cho Nữu Nữu uống, xem sau khi tẩy giun có thể mập một chút hay không.
Vân An dự định trước tiên đưa Nữu Nữu đến một nơi an toàn, tìm bác sĩ giỏi nhất kiểm tra cho hài tử, đợi qua một hồi mới cho Nữu Nữu thượng hộ tịch.
Mặc dù Vân An bị Lâm Bất Tiện thuyết phục nhưng nàng vẫn nuốt không trôi khẩu khí này, nhưng có một câu Vân An đồng ý: Bàn bạc kỹ hơn.
Vân An cảm thấy Triệu lão thái chán ghét Nữu Nữu như thế, Nữu Nữu không thấy bà ta khẳng định sẽ không tìm, mà Triệu Cương xuất phát từ băn khoăn đối với Lâm gia, có thể sẽ đối chuyện Nữu Nữu mất tích giữ kín không nói ra.
Vân An quyết định ở chuyện này hảo hảo lợi dụng lòng tham của người khác một chút, sau này mỗi năm Vân An đều muốn chuẩn bị một phần trọng lễ đưa đến Vân Châu, chỉ đích danh đưa cho Nữu Nữu!
Chờ qua vài năm nữa Nữu Nữu trưởng thành, chính mình lại gϊếŧ Triệu gia một cái "Hồi mã thương" mang theo lễ vật đi thăm Nữu Nữu, nếu Triệu gia giao không ra người, mình nhất định phải kiện bọn họ một cái mạng người!
******
Editor: Cầu thả sao giúp ta có động lực 😍