Cô Ấy Rất Muốn

🍀 Chương 1: Chồng, anh có thể ŧɦασ em làm được không?

🐼 editor: *TOOL*

"Mông lại cao lên một chút."

"Thật ɖâʍ a."

"Bảo bối chảy thật nhiều nước, tôi muốn ăn, đều cho tôi ăn được không?"

Người phụ nữ dáng người tinh xảo, thắt lưng nhỏ nhắn, giờ phút này đang quỳ rạp trên giường, ôm lấy cái mông đầy đặn trắng nõn, trong miệng còn thỉnh thoảng phát ra tiếng rêи ɾỉ không khống chế được.

"Ừm ~ ừm..."

Người đàn ông phía sau tách cánh mông cô ra, đưa ngón tay thon dài vào, xoa nắn an ủi hoa ɧuyệŧ không ngừng chảy nước, thanh âm trầm khàn: "Đều cho tôi ăn, được không? ”

Người phụ nữ chỉ ậm ừ một tiếng, không trả lời, ngón tay kia chợt gia tăng lực, nhéo âʍ ѵậŧ phía trước, rồi vặn mạnh một cái.

"A~"

Thanh âm của người phụ nữ thay đổi, nhưng người đàn ông lại cười khẽ một tiếng, không chỉ không làm chậm lại lực đạo, còn dùng ngón cái trống rảnh rỗi ấn lên miệng ɧuyệŧ, nửa đầu ngón tay cắm vào, ở nhục ɧuyệŧ yếu ớt mạnh mẽ cào cấu mị thịt.

"Tiểu bức khó chịu như vậy, thật sự muốn bị đàn ông ɭϊếʍ sao?"

"Tôi sẽ thọc đầu lưỡi vào, một bên ɭϊếʍ tao bức, một bên hút nước của em, đem toàn bộ nước ɖâʍ của em nuốt vào."

"Tiêm Tiêm, tôi có thể ɭϊếʍ không?"

"Tiêm Tiêm, em có muốn không?"

......

Muốn không?

Lâm Tiêm Hoan đương nhiên muốn.

Cho dù đã qua một tuần, cô vẫn không quên được đêm kí©ɧ ŧìиɧ kia, tiếng thở dốc không ngừng của cô, muốn cự tuyệt nhưng ngay sau đó, người đàn ông liền dán môi lên.

Anh thực sự hôn môi âʍ ɦộ của cô.

Nhiệt độ nóng bỏng cùng với lực đạo lớn như vậy, thật sự làm cho cô sảng khoái vui vẻ, nam nhân tách mông cô ra, tuỳ ý ɭϊếʍ mu l*и của cô từ phía sau, ɭϊếʍ từ miệng ɧuyệŧ đến âʍ ѵậŧ, rồi từ âʍ ѵậŧ xuống một đường ɭϊếʍ xuống, dùng đầu lưỡi thô nóng xông vào âʍ ɦộ mềm mại và ẩm ướt của mình hết lần này đến lần khác.

Sau đó đầu lưỡi kia thật sự đâm vào, hút lấy ɖâʍ thuỷ của cô, cạ vào vách thịt, làm cô dục tiên dục tử.

Lâm Tiêm Hoan không cách nào miêu tả cảm giác lúc đó, nhưng đến nay cô vẫn nhớ rõ loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ như cả người bị nhiễm điện.

Cô ấy thực sự muốn nó.

Bên dưới đã chảy rất nhiều nước, nhiều đến mức ướt đẫm cả qυầи ɭóŧ, cô thật muốn người đàn ông kia có thể lột qυầи ɭóŧ của cô, đặt cô lên giường, sô pha, thậm chí là cửa sổ sát đất và sàn nhà, nơi nào cũng có thể, chỉ cần liếʍ liếʍ bức của cô, đưa đầu lưỡi vào trong ŧϊểυ ɧuyệŧ đói khát co rút, để cho anh làm cái gì cô đều nguyện ý.

"Tiêm Tiêm?" Chồng cô lúc này đang đeo tạp dề, đứng cách đó không xa, nhẹ nhàng gọi cô: "Lại đây ăn cơm."

"À, " Qυầи ɭóŧ ướt đẫm rối tinh rối mù, Lâm Tiêm Hoan lại không kịp thay, cô chỉ có thể thoát ra khỏi hồi ức cùng vọng tưởng, nói với chồng: "Em đến đây. ”

......

Hôm nay thật ra là kỷ niệm hai năm ngày cưới của cô và Úc Hàn.

Úc Hàn, chồng cô, tướng mạo tuyệt hảo, khí chất bất phàm, 24 tuổi đã lấy được bằng tiến sĩ, hiện tại 26 tuổi, làm giáo sư ở Thanh Đại, không hút thuốc, không uống rượu, không nɠɵạı ŧìиɧ, đối với cô dịu dàng săn sóc, nhiều năm vẫn như một, nhìn thế nào cũng là một người phối ngẫu đủ tư cách.

*Phối ngẫu là từ hán việt, có nghĩa là vợ chồng

Theo lý thuyết, Lâm Tiêm Hoan không nên có bất mãn gì.

"Tiêm Tiêm, sao em lại thất thần vậy?" Úc Hàn đưa cô miếng bít tết đã cắt, lại rót rượu vang đỏ vào ly cao của hai người.

Ánh nến phản chiếu lên tường bị gió nhẹ lay động, Lâm Tiêm Hoan nhìn chồng mình trước mặt, đáy mắt bỗng nhiên phủ một tầng hơi nước.

Cô ấy yêu Úc Hàn, điều này là không thể nghi ngờ.

Hai năm trước cô mới 22 tuổi, vừa mới tốt nghiệp đại học, cha bởi vì tai nạn xe cộ bất ngờ hôn mê, cô không thể không bắt tay ngay vào tiếp quản sản nghiệp của Lâm gia, trong ngoài như hổ rình mồi, cô và Úc Hàn nhanh chóng đính hôn rồi kết hôn, hơn nữa cùng Úc thị hợp tác hoàn thành dự án lớn, lúc này mới có một chỗ đứng vững chắc.

Khi đó tất cả mọi người đều cho rằng cô và Úc Hàn bất quá chỉ là một cuộc hôn nhân thương mại, nhưng chính Lâm Tiêm Hoan biết rõ nhất, cô yêu Úc Hàn, rất yêu rất yêu, yêu rất nhiều năm.

"Tiêm Tiêm?"

"Em..."

Úc Hàn vẫn ôn hòa cười với cô: "Có phải gần đây công việc quá vất vả không? ”

"Xin lỗi." Úc Hàn khẽ nắm lấy tay cô, trong mắt là sự thâm tình cùng áy náy, "Anh chỉ có thể dạy học sinh làm chút nghiên cứu, chuyện của công ty, anh cũng không thể giúp được gì. ”

Hốc mắt Lâm Thiên Hoan lập tức đỏ lên, cô đứng dậy nhào vào trong ngực Úc Hàn, ôm anh nhỏ giọng khóc nức nở: "Người nên nói xin lỗi là em, A Hàn, thực xin lỗi..."

Úc Hàn trước mắt này cũng đã rất tốt rồi, vì sao cô còn không biết đủ?

Trong hai năm qua cuộc sống vợ chồng của họ đã rất hài hòa, bất hòa chỉ có khía cạnh tìиɧ ɖu͙©, nhưng ham muốn của Úc Hàn chắc là có, miễn là cô chăm chỉ một chút, nói không chừng khía cạnh này cũng có thể trở nên hài hòa?

"Tiêm Tiêm, em bị sao vậy?" Úc Hàn xoa đầu cô, thật sự khó hiểu.

"Ông xã, em chảy nước rồi, chảy rất nhiều..." Lâm Thiên Hoan nắm lấy bàn tay anh, chạm tới ŧϊểυ ɧuyệŧ của mình qua qυầи ɭóŧ.

Úc Hàn đứng đắn đã quen, nhìn thấy cảnh này đầu ngón tay nóng lên, theo bản năng muốn rút tay, Lâm Tiêm Hoan lại cố gắng ấn lấy anh, nâng khuôn mặt quá xinh đẹp kia lên, nhịn xấu hổ, gằn từng chữ từng chữ: "Thật muốn bị anh làm, ông xã, anh ŧɦασ em có được không?”

————🐼 editor: *TOOL*————

🍀Come back🍀 Yebbb _ Một bộ truyện mới dành cho các bạn.

Mong các bạn sẽ ủng hộ như bộ "Vợ chồng bình thường" nha . ~ (づ  ̄3 ̄) づ╭? ~

- Nếu có lỗi đánh chữ hãy comment cho TooL biết nha.