TÁC” CŨ TRONG VĂN PHÒNG (H)
Bùi Trì nói xong đã bắt đầu hành động, Vân Nam Nam híp mắt tỉ mỉ quan sát chiếc blue trắng trên người anh.
“Anh thay áo blue trắng rồi hả?”
Bùi Trì như bị nghẹn lại, “Ừ, chiếc kia bẩn rồi.”
Vân Nam Nam à một tiếng, sau đó bảo anh nhanh lên một chút.
Mấy năm nay Bùi Trì không sinh hoạt tìиɧ ɖu͙©, du͙© vọиɠ của anh không lớn, nếu thực sự say nắng lắm thì dùng tay tuốt ra thôi. Giang Lâm An châm chọc anh giả. vờ giả vịt, anh nghĩ có lẽ cũng đúng.
Hôm nay gặp được Vân Nam Nam, anh thực sự không ngờ. tới. Làʍ t̠ìиɦ với cô thêm lần nữa, anh cũng không ngờ tới.
Ư....Anh có thể nhanh lên chút được không?” Vân Nam Nam chê Bùi Trì quá chậm, cô muốn sảng khoái làm một trận.
Bùi Trì cũng bất mãn, anh nhăn mày: “Lát nữa tôi nhanh, em lại chê tôi nhanh quá.”
“Em không cần biết, bây giờ em muốn anh nhanh lên chút, em còn đang nhịn đấy."
“Em nhịn hả?” Bùi Trì nhướng mày lên, hứng thú nhìn Vân Nam Nam. “Em có gì mà nhịn chứ?”
Vân Nam Nam: “B.í.m ngứa, nhịn tới nỗi sắp khùng rồi.” Bùi Trì: “...." “Em có thể...”
“Có thể dịu dàng hơn chút được không hả?” Vân Nam Nam cướp lời Bùi Trì định nói, cô khinh bỉ cười giễu: “Em thích da^ʍ thế nào thì da^ʍ thế đấy, anh cᏂị©Ꮒ em nhanh một chút là được.”
Bùi Trì im lặng, sau đó tiếp tục đâm vào.
Lực eo của Bùi Trì rất lớn, khi anh thọc vào. rút ra Vân Nam
Nam đã sướиɠ muốn bay ên trời.
“A ha...Bùi Trì, anh cᏂị©Ꮒ giỏi quá ha....Ư....Sâu quá....Bùi Trì anh đâm sâu quá..
Hai bàn tay của Bùi Trì bóp chặt lấy cặρ √υ' đang dập dềnh của Vân Nam Nam, anh nắn bóp, cảm nhận xúc cảm trong bàn tay.
“Lớn hơn rồi kìa..”
Bùi Trì thì thầm một tiếng, đúng lúc Vân Nam Nam nghe thấy. Năm đó tên khốn này khẩu thị tâm phi, rút chim vô tình, bây giờ tới lượt cô rồi.
“Đương nhiên là to rồi, nếu không lãng phí công mát xa.” Bùi Trì: “Hử?”
“Khi em ở nước ngoài chẳng thiếu bạn trai đâu, một hai người làm sao bóp được nó to. thế này?” Rốt cuộc Vân Nam Nam cũng xả được tức, tên chó này, chó chết thì tốt rồi.
Ánh mắt Bùi Trì tối lại: “Phải không?”
“Đương nhiên là phải rồi, anh đừng nói với em là mấy năm nay anh giữ mình trong sạch vì em nhé?” Vân Nam Nam cứ muốn châm chọc anh hai câu.
“Nếu như tôi nói phải thì sao?” Côn ŧᏂịŧ của Bùi Trì vẫn trong cơ thể của Vân Nam Nam, lúc này anh trầm mặt xuống, bỗng Vân Nam Nam có cảm giác hôm nay anh sẽ cᏂị©Ꮒ chết cô ở chỗ này.
“Phải là phải, đừng lắm lời, làm nhanh lên, chút nữa em còn có việc” Vân Nam Nam mất tự nhiên tránh đi ánh mắt của Bùi Trì.
Quả thực Bùi Trì có chút khác lạ, anh dùng sức thọc mạnh hơn.
“Aa aa a.....Anh nhẹ một chút đi.....A ha... Bùi Trì, anh muốn cᏂị©Ꮒ chết em hả?”
Bùi Trì khẽ cười một tiếng, anh mυ'ŧ lấy đầṳ ѵú của Vân Nam Nam, đầu lưỡi. liếʍ vòng quanh núʍ ѵú.
“Phải thì thế nào, chẳng phải b.í.m em ngứa sao? Tôi đây phải chưa trị cho em đàng hoàng.”
“Ư aưư....A ha....
...Anh, anh nghẹ một chút đi! Mạnh.....Mạnh quá đi mất...”
Vân Nam Nam cảm giác chiếc chày sắt trong cơ thể hệt như: sắp chọc thủng cô, cô sờ lên bụng nhỏ của mình nơi đó đã gồ lên một đùm.
Bùi Trì tiếp tục cᏂị©Ꮒ cô, có bao nhiêu sức thì dùng bấy nhiêu lực. Lôиɠ ʍυ: xung quanh hai người đều dính nhớp, đệm giường: cũng ướt sũng một mảng.
“Mạnh một chút chẳng phải em sẽ sướиɠ hơn sao?” Bùi Trì nắm lấy tay Vân Nam Nam sờ soạng lên giường, “Sờ thử xem, đây đều là lúc em sung sướиɠ mà phun ra đấy, nhiều đúng không.”
Sờ chỉ: sờ thấy dịch dính nhớp đầy bàn tay, Vân Nam Nam đỏ cả mặt, cô đang định nói gì đó thì Bùi Trì đã ngắt lời cô.
“Em da^ʍ thế này chỉ thích hợp đi theo tôi thôi.” ------oOo------