Luyện Cổ Chí Tôn

Chương 52: Tàng Thiên Lão Vương Chủ - QUÁ KHỨ VỊ LAI

Tàng Nhâm dựa theo Nhất Dạ Thiên Thu bài bố, xử lí gọn gàng đại mãng xà thân thể mấy chục trượng giữa đường. Dựa theo lời nói của hắn, nhục thân Hoang Thú thông thường rất dai, không thể chế biến, nhưng lại có thể dùng để luyện đan.

Trong đan thành phẩm, hiệu lực có gia trì Hoang Thú lực lượng cùng thể chất, là một loại hiếm có đan dược.

Đương nhiên, nhục thân lấy, xương cốt cũng mang đi, xử quyết sạch sẽ.

Đặc biệt, xương cốt bị đánh thành bột mịn, dùng bột hoá thuốc.

Đừng nhìn cách làm như vậy quá mức tàn nhẫn, nhưng luyện dược là như vậy, đây là quy chuẩn chung trong luyện dược giới.

Cách làm của Nhất Dạ Thiên Thu không những không cực đoan, còn là tôn trọng nguyên liệu, trân trọng mới tận dụng hết thảy.

Hoang Thú nổi danh không thể phục dụng, kể cả luyện đan hay là trù nghệ bếp núc đều không được. Người có thể coi Hoang Thú là dược liệu. luyện đan như vậy e rằng chỉ có Nhất Dạ Thiên Thu.

Tàng Nhâm bán tín bán nghi làm theo, hắn cũng không tin tưởng Nhất Dạ Thiên Thu chuyện này, nhưng nghĩ đến đối phương tâm cơ sâu nặng, có lẽ có nắm chắc.

Con kia Hoang Thú kéo xe gặp cảnh này cũng không sợ hãi, thứ nhất loại linh trí quá thấp, thứ hai nó cùng đại mãng xà không có nửa phần liên hệ ruột thịt, thứ ba con đại mãng xà này trước đó càng muốn cắn gϊếŧ nó đây.

Về phần xa phu vị Yêu tộc tu sĩ này, vốn dĩ hành nghề mưu sinh chủ yếu bằng nghề đánh xe, thường hay gặp Hoang Thú chặn xe sự tình như vậy, cho nên tập riết thành quen.

Hoang Thú kéo xe, xa phu lại thúc roi, đi vào lãnh địa Tàng Thiên đại sâm lâm.

“Rầm rầm.”

Đường phía trước lần nữa bị chặn, nhưng không phải Hoang Thú, mà là một đoàn khung xe, một vị nữ tướng mặc binh bộ quân phục bước xuống, khom người qua đây nói:

“Nhâm phó tổng trở về, nghe nói ngài gặp Hoang Thú chặn đường, thuộc hạ tiếp đón chậm trễ còn xin thứ tội.”

Tàng Nhâm bước ra khỏi khung xe, nhìn nàng nói: “Ngươi làm sao biết ta ở đây mà đến? Lại thế nào biết ta bị Hoang Thú chặn đường?”

Nữ tướng bình tĩnh trả lời: “Thuộc hạ dựa trên tin báo từ Giao Địa mà dự đoán, nghe nói ngài từ Giao Địa trở về mà từ đó đến nơi này chỉ có một đường gần nhất. Về phần Hoang Thú, là do thuộc hạ nghe được động tĩnh rất lớn tại bên đây, lại có Hoang Thú khí tức lưu lại trên đường, cho nên lập tức đoán được.”

Tàng Nhâm mỉm cười nói: “Xem ra, ngươi không có nửa phần vui sướиɠ khi thấy ta bình an a.”

Nữ tướng lắc đầu: “Di Lang cả nhà đều nhờ ngài mới có thể được Tiểu Thế Tôn che chở, ta đối với này tôn kính vô cùng, không dám nghĩ bậy.”

“Được rồi, trở về đi thôi.” Tàng Nhâm trở vào khung xe, ra lệnh lên đường.

Như hắn đã quy thuận Nhất Dạ Thiên Thu, hắn xem như đã đánh một canh bạc rất lớn, nếu thua hắn ngay cả tính mạng sợ đều không giữ được. Cho nên hiện tại, Nhất Dạ Thiên Thu càng cường đại thì hắn càng tăng tỉ lệ cược lên cao.

Trước mắt, phải để Nhất Dạ Thiên Thu thuận lợi tiến vào Kim Thiên Môn, còn phải dặn dò trong nhà tiểu bối không được đối nghịch, thậm chí âm thầm giúp đỡ. Đặc biệt không được để lộ chuyện này ra ánh sáng, tránh cho ảnh hưởng toàn tộc, đây là suy nghĩ trong lòng hiện tại của Tàng Nhâm.

Nhất Dạ Thiên Thu nói: “Nữ tướng này là?”

“Là thuộc hạ của ta, nàng gọi Di Lang, Di tộc là đệ nhất thế lực phụ thuộc Tiểu Thế Tôn, Hạo gia tại Tàng Thiên đại sâm lâm rất cường đại.” Tàng Nhâm nói.

Nhất Dạ Thiên Thu trầm ngâm: “Ngươi là ân công của Di tộc?”

Tàng Nhâm thở dài cười khổ: “Ngươi biết, trước khi gặp ngươi vị chủ nhân trẻ tuổi này, ta là người thế nào sao? Vì Hạo Thiên mệnh lệnh, ta sẵn sàng làm bất kì chuyện gì, bao quát những thứ bẩn thỉu nhất.”

“Làm chúng ta tu sĩ dạng này, tu vi, thực lực, thân phận, địa vị, quyền lực đều là khát vọng lớn nhất đời mình. Tàng gia chi chủ, đương đại Tàng Thiên đại sâm lâm chủ nhân, cái gì Tàng Thiên lão vương chủ, chung quy vẫn không thoát khỏi thân phận lão tổ Tàng gia. Chúng ta Tàng gia hậu bối làm con cháu của hắn, hắn có đối hoài sao?”

“May mắn còn có Oa Vương thúc tổ phụ có thể khuyên hắn, thậm chí Tàng Diết tên kia cũng theo thúc tổ phụ, Tàng gia thế lực đệ nhất Tàng Thiên đại sâm lâm bị phân liệt thành hai hệ. Ở bên đây, theo lão vương chủ hắn còn có ai, còn có một mớ người trong đó có ta tên dại khờ này a.”

“Tàng gia như vậy phân liệt lại không xử lí, đi nâng đỡ một tên tiều oa Hạo gia, còn phong Tiểu Thế Tôn danh phận này. Nực cười nhất là, con cháu theo phe lão tổ tông như ta, lại bị tên tiểu oa Hạo gia đó bắt làm chó săn, khắp nơi làm việc bẩn. Ngươi nói xem tức cười hay không?”

Tàng Nhâm càng nói càng đắng chát, cũng khiến Nhất Dạ Thiên Thu giật mình, không nghĩ đến Tàng Nhâm sẵn sàng chia sẻ cho hắn những chuyện này.

Là do tin tưởng hắn?

Nhất Dạ Thiên Thu lắc đầu: “Mỗi nhà mỗi cảnh, cũng khó nói. Trước không nói chuyện buồn này, như lời ngươi nói, Di Lang nữ tướng này hẳn là tay trong của Hạo Thiên, nàng lại đổ hết tội lỗi lên đầu ngươi, đối với ngươi hận thấu xương.”

Nửa ngày sau, trời lại chập tối, minh nguyệt dạ sâm lâm.

Tàng Thiên đại sâm lâm tổng hợp thực lực đứng hạng hai trong Ngũ Đại Sâm Lâm, tu sĩ ở đây rất đặc trưng, hầu hết toàn bộ đều lấy Kim đạo làm chủ tu chi đạo, đạo này nằm trong ngũ hành, là thế gian sắc bén nhất lực lượng.

Nhất Dạ Thiên Thu nội đan có tám loại thuộc tính, trong đó có ngũ hành Kim đạo, có thể tu tập kiến thức tại Tàng Thiên điển tịch, trau dồi Kim đạo lực lượng.

Nhưng trước tiên, hắn cần có danh tiếng ở đây, hiện tại dù hắn là quán quân Luyện Dược Luận Hội nhưng thật ra chỉ nổi bật tại Tây vực Cổ Họa, dù cho Đông vực, Nam vực, thậm chí Bắc vực Cổ Họa đều chưa hẳn hay biết.

Nói hắn là Yêu tộc luyện dược giới tân tinh mới nổi, được nhiều người chú ý không sai. Nhưng nói hắn danh tiếng đã lớn, có thể được người người biết đến lại có sai lầm. Cho nên đừng nói Cổ Họa đại sâm lâm, Tàng Thiên đại sâm lâm càng không biết hắn là người nào!

Muốn lấy được tín nhiệm, có nhất định quyền lên tiếng, cần thể hiện bản lĩnh cùng thực lực. Lúc đó sẽ được xem trọng, được các phương thế lực đón mời, liền có thể đưa ra điều kiện đàm phán, đây là Nhất Dạ Thiên Thu cách làm.

Hắn muốn tại Kim Thiên Môn gầy dựng danh tiếng, khiến cho toàn bộ Tàng Thiên đại sâm lâm đều phải kinh ngạc.

Tàng Thiên đại sâm lâm này mặc dù tổng hợp thực lực ở vị trí thứ hai, tuy nhiên phạm vi lãnh địa lại là đứng trót nhất, so với đệ nhất sâm lâm Cổ Họa nhỏ hơn gấp năm lần, vô pháp so sánh. Đại sâm lâm này, thứ khiến cho thực lực tổng hợp kia tăng cao vυ't như vậy, chính là bởi tồn tại của Tàng Thiên lão vương chủ.

Nên biết, hắn đứng vị trí thứ ba, là Yêu Vương cấp cường giả đỉnh cao, chỉ sau hai vị tuyệt đại Yêu Vương. Nói hắn là đệ nhất Yêu Vương, nếu không tính tuyệt đại hàng ngũ, cũng không sai chút nào.

Mà lại, Tàng Thiên lão vương chủ rất bá đạo, mặc dù không phải như Hắc Hùng Yêu Vương ưa thích bao che khuyết điểm, nhưng lại rất thô tục cùng lỗ mãng. Hắn muốn cái gì, phải được cái đó, đối với hắn không cần sỉ diện hay tự trọng, không từ thủ đoạn đạt được.

Hắn còn tự nhận là thiên hạ đệ nhất âm hiểm nhân vật.

Thế nhưng cách đây đâu đó hơn một nghìn năm về trước, hắn gặp một người Nhân tộc tu sĩ, là đệ nhất Dược Vương vị kia, mới biết nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, càng có người so với hắn thêm phần vô sỉ cùng hỗn trướng. Cũng vì sính thất phu nhất thời, hắn cùng vị đó đánh xuống ván cờ, lại thua rất thảm.

Thế là, theo qui tắc định trước, hắn bị giam cầm tại Tàng Thiên trung tâm Kim Sơn chi đỉnh một nghìn năm, tại trong nhà mình đi tới đi lui, không được cùng ai tiếp xúc.

Cũng vì lý do này, sau một nghìn năm ròng rã, hắn không tiếc bất cứ giá nào lập tức chạy đến Nhân tộc Nhất Dạ Đại Thành tìm Dược Vương Nhất Dạ, nhưng lại không thể bởi vì người kia đã chết đi một nghìn năm trước.

Vì điên tiết cùng phẫn nộ, hắn xém một chút diệt đi một thành, may mắn nơi đó có ba chi đại quân trong Ngũ Quân của Nhân tộc đang tọa trấn, khác với Tước Vương, ba vị thống lĩnh của ba quân này lại là Nhân Vương thật sự, buộc hắn không thể không kiềm chế.

Hắn đương nhiên không sợ hãi ba vị Nhân Vương, cái hắn lo chính là Tỳ Sa Hoàng, một khi vị này bá đạo độc tể Yêu tộc biết được, còn tưởng hắn đi gieo thị phi, nói không chừng ban xuống Hoàng lệnh trừng phạt hắn a.

Mà người đem Hoàng lệnh tới bắt hắn, thường thường là Yêu Vương cường giả, hắn lo nhất chính là vị kia cánh tay phải của Tỳ Sa Hoàng, Thần lão tổ đích thân tìm đến.

Ngay cả đối với Tàng Thiên lão vương chủ, Thần lão tổ vị này Sát Đạo Chi Vương cũng là ma quỷ, một vạn lần không muốn đối đầu.

Thế là chỉ còn cách, hắn chạy về Cổ Họa đại sâm lâm, nhảy thẳng vào Luyện Dược Luận Hội phá hỏng một đám tiểu bối tranh nhau, hắn chắc chắn sẽ ép đến Đạo Mộc Yêu Vương ra mặt, mà Thần lão tổ cũng không có lý do gì bắt phạt hắn, hắn không hề sai.

Sự thật cũng là như vậy, hắn sau đó được Đạo Mộc Yêu Vương đích thân mời đi đánh ván cờ khác, muốn thay bằng hữu lập lại bàn cờ, mà lại điều kiện còn có chút khắc nghiệt, tùy ý lão vương chủ chọn một thứ, đây là cỡ nào tự tin!

Đáng tiếc, vị này lão vương chủ lại không biết, Dược Vương Nhất Dạ tinh thần lực đứng thứ hai Khấp Huyết Giới, chỉ sau Vu Hoàng, hắn cầm kỳ thi họa đều nhất mực tinh thông đến đáng sợ.

Đạo Mộc Yêu Vương chính là người được Dược Vương Nhất Dạ dạy cho đánh cờ, Tàng Thiên lão vương chủ lại lần nữa bị đánh bại, ngồi bẹp xuống đất mà thất thần.

Đạo Mộc Yêu Vương sau đó đưa ra lựa chọn chính là, Tàng Thiên lão vương chủ không được làm loạn tại Cổ Họa, một khi vi phạm qui tắc, Thần lão tổ cùng Đạo Mộc Yêu Vương hai người sẽ liên thủ đàn áp, bất luận lý do gì.

Hiện tại, vị này Tàng Thiên lão vương chủ lại khắp nơi tìm người luận cờ, muốn vấn thiên hạ đệ nhất kỳ thủ danh xưng, lần nữa khiêu chiến Đạo Mộc Yêu Vương. Thế là hắn nói, chỉ cần thắng cờ hắn, không những không sao, còn được tùy ý chọn hai thứ vô điều kiện.

Ngược lại, như hắn thắng, hắn cũng chỉ đưa ra một thứ tùy chọn.

Nhiều người vì thế đỏ mắt, lũ lượt kéo đến thử sức, nhưng đừng nhìn Tàng Thiên lão vương chủ như vậy mà khinh thường, hắn toàn bộ đều thắng, thu về không biết bao nhiêu kỳ trân dị bảo, làm giàu cho Tàng Thiên.

Phải biết, Dược Vương Nhất Dạ có thể là thiên hạ đệ nhất kỳ thủ, mà Đạo Mộc Yêu Vương lại càng tinh tế vô cùng, thua hai người này không có nghĩa là thua toàn bộ, là một kẻ kém cỏi. Tàng Thiên lão vương chủ danh tiếng ngày càng vang xa, số người kéo đến ngày càng ít ỏi.

Hắn gần nhất, lại ra câu nói, đánh cờ thắng hắn, liền không chỉ hai thứ, mà đến ba thứ.

Nhưng vẫn không có ai, Tàng Thiên đại sâm lâm sinh linh vì thế cũng tự ngạo, vì lão vương chủ hãnh diện, thông thường nếu có người dám đến khiêu chiến, sẽ gặp vạn lời chỉ trích, cười cợt.

...