“Tiểu tao hóa khát tình!"
Ánh mắt Hoàn Nhan Nghệ đỏ tươi nhìn chằm chằm dáng vẻ dâʍ đãиɠ của nàng, đột nhiên tách cặp đùi thon dài xinh đẹp ra, côn ŧᏂịŧ thô to cắm mạnh vào tao huyệt, ra vào liên tục như nàng mong muốn.
Khuôn mặt tuyệt mỹ của Nam Cung Nguyệt tỏa ra mị ý càng đậm, cái miệng nhỏ sưng đỏ phát ra tiếng rêи ɾỉ thoải mái.
"Thật thoải mái, thật sướиɠ. A..., vẫn muốn... Muốn nhiều hơn nữa...”
Nam Cung Nguyệt không còn chút cảm giác thẹn thùng nào nữa, nàng lớn tiếng rêи ɾỉ không ngừng, bờ mông tuyết trắng vểnh cao chủ động nhả ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ thô to tím đen.
“Mấy tháng nay đều ở Thánh Nữ Cung lạnh lẽo, có muốn bị côn ŧᏂịŧ lớn cắm vào không? Tao huyệt có chảy nước không?”
Hơi thở của Hoàn Nhan Nghệ càng ngày càng nặng, lực thọc vào rút ra cũng càng lúc càng lớn. Hắn đỏ mắt nhìn chằm chằm nơi hai người giao hợp, nơi bí ẩn non mềm của nữ nhân không ngừng có mị thịt bị hút ra rồi lại bị đâm mạnh vào, kɧoáı ©ảʍ cực lớn không ngừng chồng chất làm ánh mắt hắn càng thêm đỏ lên.
“Tao huyệt của Nguyệt nhi ngày nào cũng ướt đẫm… muốn bị côn ŧᏂịŧ lớn ra sức đâm vào… Ưm a… Muốn được chủ nhân yêu thương…”
Lòng phòng bị của Nam Cung Nguyệt đã hoàn toàn bị đánh tan, khuôn miệng sưng đỏ nói hết mọi bí mật trong nơi sâu nhất đáy lòng ra. Cánh tay thon dài trắng nõn của nàng quấn lấy thân trên tinh tráng của Hoàn Nhan Nghệ, thân thể nhỏ nhắn trải rộng vệt đỏ không ngừng run rẩy.
“Da^ʍ phụ dâʍ đãиɠ!”
Nghe giọng nói kiều mị của nàng, Hoàn Nhan Nghệ đỏ mắt, hung hăng ấn bờ mông uyển chuyển, eo thon chuyển động với biên độ lớn hơn nữa, lần nào côn ŧᏂịŧ thô dài cũng đẩy thật mạnh đến miệng tử ©υиɠ, qυყ đầυ dùng sức nghiền chỗ mẫn cảm, không chịu nổi nhất của nàng.
“Ưm, ưm… Sâu quá a a! Sắp hỏng rồi… Sắp bị thao chết…”
Nam Cung Nguyệt bị hắn ấn trong lòng ngực, giãy giụa không được, đôi chân mềm mại quấn chặt lên sau lưng hắn, thân thể nhỏ xinh run rẩy không ngừng, cái khe nhỏ hẹp kia run rẩy kịch liệt, phun ra một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ mãnh liệt.
Sau khi đạt tới cao trào, nam nhân bắn tinh mạnh mẽ hữu lực, một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ rót sâu vào trong tử ©υиɠ nàng.
“Được. Vậy từ nay trở đi, Nguyệt nhi cần phải ngoan ngoãn tiếp thu đợt huấn luyện mới.”
Hoàn Nhan Nghệ ôm nàng vào trong ngực, chậm rãi cúi đầu hôn lên đôi môi sưng đỏ của nàng. Đôi mắt của hắn u ám như màn đêm, những lời được nói ra từ đôi môi mỏng gợi cảm kia hết sức khàn đặc.
Thật lâu sau Nam Cung Nguyệt mới hồi phục tinh thần lại từ trong dư vị cao trào, toàn thân nàng vô lực, xụi lơ trong ngực hắn, trên xương quai xanh mảnh khảnh, ngực nhũ no đủ và đùi đều rải rác các vết đỏ ái muội sau khi bị đùa bỡn.
Trước mặt hai người, các khách nhân vẫn kẻ đến người đi tới lui như cũ, giống như căn bản không thấy được có một cặp nam nữ tuyên da^ʍ trần trụi giữa ban ngày. Thì ra hắn đã sớm tạo trận pháp che mắt, những người kia không nhìn thấy cũng không nghe được mọi thứ phát sinh giữa bọn họ.
Nam Cung Nguyệt âm thầm nhẹ nhàng thở ra, giương mắt lại thì nhìn thấy ánh mắt người nọ u ám đến cực điểm.
Nàng bình tĩnh nhìn hắn như thấy ma, trong lòng dâng lên sự không thể kháng cự… Động tình.
---------------------------------------------------------------------------------------------
------------
Thời gian xảy ra phần đệm là sau khi Tiểu Nguyệt Nhi bị Nghệ bệnh kiều huấn luyện, chương sau là cốt truyện chính. Đi xong cốt truyện sẽ có xôi thịt ~~