Bấm để xem
Đóng lại
Bùm!
Cây cầu gỗ bị gãy, Thanh Nguyên Trảm chém xuống một nhát, một vết nứt nhanh chóng lan ra, trong chốc lát đã hoàn toàn vỡ nát! Sau đó, nó rơi vào dòng nước chảy xiết, làm tung tóe sóng nước cao!
Mấy người Lâm Liên Thành đều chết lặng khi nhìn cảnh này.
Phía sau, Xích Cơ Ong cũng đã nhanh chóng đến gần, chưa kịp suy nghĩ điều gì, Lâm Liên Thành liền nghiến răng và bay lên không trung, muốn lao thẳng về phía Mộ Thanh Lan!
Mấy người trong số họ đều là cường giả Thần Phách Cảnh, đều có thể đi trên không trung, nhưng con sông này lại rất rộng, một nhát này của Mộ Thanh Lan, đã trực tiếp chặt đứt cây cầu gỗ duy nhất, dòng nước bên dưới lại cuồn cuộn chảy đi, muốn trực tiếp băng qua con sông này, cho dù ngay cả khi họ có năng lực đó, nhưng làm sao mấy người Mộ Thanh Lan có thể để họ đi qua dễ dàng như vậy chứ?
Quả nhiên, Lâm Liên Thành vừa mới bay lên, thì Lâm Thanh Mặc đã bỗng nhiên chém ra một luồng Nguyên Lực!
Lâm Liên Thành không dám khinh địch, lập tức lập một kết giới trước mặt!
Bang Bang!
Nguyên Lực đâm vào kết giới, gây ra dao động mạnh mẽ!
L*иg ngực Lâm Liên Thành run lên, suýt chút nữa đã không cẩn thận ngã xuống.
Về phần những người khác, tình hình cũng không khả quan hơn, mặc dù bên Mộ Thanh Lan chỉ có ba người, mà nhân số bên kia lại chiếm lợi thế, nhưng lúc này, bọn họ đang bận chạy trốn, một mặt vừa cố gắng muốn vượt qua con sông này, một mặt vừa muốn tránh Xích Cơ Ong ở phía sau, rất nhanh tay đã vội chân đã loạng, làm sao còn có tinh lực để ứng phó với ba người Mộ Thanh Lan?
Tuy nhiên, chỉ một lúc sau, Xích Cơ Ong đã lao tới, và ngay lập tức bao vây người đàn ông cuối cùng!
Hắn ta vốn đang phân vân xem có nên lao tới hay không, nhưng hắn ta lại đột ngột đứng hình, rồi sau đó rơi thẳng xuống!
Ùm!
Tiếng người đàn ông rơi xuống nước lúc này đặc biệt đáng sợ, Lâm Liên Thành thậm chí không dám quay đầu lại, liều mạng lao về phía trước.
Tuy nhiên, ở phía trước chính là Lâm Thanh Mặc, làm sao hắn có thể bỏ lỡ một cơ hội tuyệt vời như vậy?
Hắn tùy ý ra tay, cũng đã làm Lâm Liên Thành lâm vào chỗ nguy hiểm!
Nhìn thấy vẻ mặt hoảng hốt của Lâm Liên Thành, Lâm Thanh Mặc không khỏi nhìn về phía Mộ Thanh Lan, đột nhiên cười lắc đầu:
"Mỗi lần tưởng rằng ta đã hiểu biết ngươi một chút, thì ngươi lại luôn cho ta biết, ta lại đánh giá thấp ngươi."
Người này luôn có vô số thủ đoạn, tâm tư kín đáo, thực lực mạnh mẽ, mỗi khi đến đường cùng, lại luôn có thể chiến đấu khắc phục khó khăn một cách đẹp đẽ và xoay chuyển tình thế.
Mộ Thanh Lan chớp mắt: "Hiếm khi nghe thấy ngươi khen ta một lần."
Lâm Thanh Mặc nhìn về phía Lâm Liên Thành, vẻ mặt hơi ngưng tụ: "Vô luận như thế nào, lần này ta thiếu ngươi một ân tình."
Mộ Thanh Lan mỉm cười, ngược lại nói: "Mặc dù những con Xích Cơ Ong này chỉ là Nguyên thú cấp ba, nhưng vì chúng sống theo bầy đàn nên sức chiến đấu cũng cực kỳ cường đại, hơn nữa bản thân chúng cũng cực kỳ độc, người bình thường tuyệt đối không dám chọc vào."
Nếu không, nhất định chính là con đường chết.
Trước đó khi nhìn những người kia chết một cách kỳ lạ như vậy, nàng đã mơ hồ đoán được một ít, sau đó lại nhìn thấy những đốm đen đó thì nàng càng chắc chắn hơn, cho dù là nàng, cũng nhất định không dám trêu chọc Xích Cơ Ong, cho nên lúc đó vẻ mặt nàng mới hiếm khi nhìn nặng nề như thế.
Nhưng điều đó không có nghĩa là nàng sợ, nàng để cho Giang Đạt Nguyên lấy một ít máu của những người đó, trên đường chạy đến đây, tưới xuống chính là mấy thứ đó.
Xích Cơ Ong cực kỳ độc, một khi bị cắn, kể cả cường giả Thần Phách Cảnh chắc chắn cũng sẽ chết không thể nghi ngờ, hơn nữa chất độc lan truyền cực nhanh, cho nên máu trong cơ thể những người đó cũng đã sớm nhiễm những chất độc đó.
Xích Cơ Ong cực kỳ nhạy cảm với những thứ này, nếu tưới xuống máu bị nhiễm độc tố của chính chúng, thì sẽ thu hút rất nhiều Xích Cơ Ong đến.
Nàng muốn nhân cơ hội này để giải quyết đám người Lâm Liên Thành, nhưng cũng sẽ không bao giờ đặt mình vào nguy hiểm, vì vậy trước đó nàng cũng đã dẫn hầu hết họ đi.
Dư lại vài người, nếu như chiến đấu với đám người Lâm Liên Thành, phiền phức tự nhiên sẽ ít đi.
Mặc dù điều này không nói ra, nhưng Lâm Thanh Mặc và Giang Đạt Nguyên chỉ cần suy nghĩ một chút, là có thể tìm ra điều gì đang xảy ra trong chuỗi sự việc này.
Chỉ còn lại sự ngưỡng mộ.
Cũng chính lúc này, lại có thêm hai người bị Xích Cơ Ong cuốn lấy và rơi xuống sông.
Dòng nước mãnh liệt, bóng người trong nháy mắt đã không thấy tăm hơi, sau một sự chấn động như vậy, e rằng cuối cùng cả một cái xác cũng không giữ lại được.
Lâm Liên Thành lòng như lửa đốt, tràn đầy lo lắng, trên trán lấm tấm mồ hôi, tuy rằng chưa từng nhìn thấy Xích Cơ Ong này, nhưng cũng đã từng nghe qua lời đồn đại!
Một khi bị đuổi theo, hắn liền hoàn toàn xong rồi!
Trong cơn hoảng loạn, bên cạnh bỗng nhiên có một bóng người lao về phía trước.
Lâm Liên Thành lập tức duỗi tay kéo người đó lại, nghiến răng nghiến lợi - người này vậy mà dám chạy lên trước mặt hắn? Chẳng lẽ muốn hắn đi đối phó với Xích Cơ Ong sao?
Người bị Lâm Liên Thành nắm chặt hoảng sợ quay đầu lại, nhưng nhìn thấy vẻ mặt đầy độc ác của Lâm Liên Thành, trong lòng lập tức chùng xuống.
"Nhị thiếu gia, ngươi muốn làm gì?"
Lâm Liên Thành hừ lạnh một tiếng: "Ta muốn làm gì? Ta chỉ muốn sống!"
--- Follow và donate cho Hủ Ngốc để truyện được ra nhanh hơn nha-----
Hắn ta nói xong, không nói một lời lập tức ném người nọ ra phía sau!
Người đàn ông đó hoảng sợ túm lấy Lâm Liên Thành: "Nhị thiếu gia! Ngươi không thể làm như vậy! Chúng ta lần này đều là vì ngươi mới--"
Hai người đều là Thần Phách Cảnh trung kỳ, nhưng người đàn ông đó lại không ngờ Lâm Liên Thành sẽ làm ra loại chuyện này, một phút không chú ý, đã bị Lâm Liên Thành ném trở lại!
Hắn quyết liệt cào một cái, trên cánh tay Lâm Liên Thành lập tức có một vết máu! Lâm Liên Thành sắc mặt vô cùng khó coi, đột nhiên Nguyên Lực của hắn hóa thành một kiếm chém xuống! Khơi khơi chặt đứt cánh tay nhỏ bé của người đàn ông! Sau đó, dơ chân đá người đàn ông ra ngoài!
Lần này, lại là đá hắn thẳng vào trong đám Xích Cơ Ong!
Một bóng đen dày đặc ngay lập tức bao phủ hắn!
Tiếng vo ve dường như đã tăng lên rất nhiều!
Nhưng trong nháy mắt, khi bóng đen dày đặc tiêu tán, thì chỉ còn lại một cái thi thể đẫm máu! Rơi xuống!
Cả cơ thể đó, thật ra không còn một mảng thịt nào nguyên vẹn! Tất cả đều bị cắn nát nhừ!
Lâm Thanh Mặc và Giang Đạt Nguyên đều hít một ngụm khí lạnh.
"Xích Cơ Ong này lại khủng bố như vậy sao?"
Lâm Thanh Mặc nhíu mày: "Ta nhớ rõ trước đó những người kia không có bị cắn thành như vậy.."
Nơi bọn họ nhìn thấy lúc trước có xác chết nằm đầy đất, ít nhất cũng có hơn trăm người, trong đó có rất nhiều người bị thương cực kỳ nghiêm trọng, vết thương rướm máu, nhưng cũng không giống như bây giờ.
Mộ Thanh Lan nheo mắt: "Xích Cơ Ong thích máu tươi, hơn nữa khi số lượng càng lớn, thì càng vây lại cùng nhau, cực kỳ kích động. Những xác chết lần trước, hẳn là chỉ do một bộ phận nhỏ Xích Cơ Ong gây ra, nhưng hiện tại lại có quá nhiều như vậy.."
Đương nhiên sẽ tương đối thê thảm.
Lâm Thanh Mặc hiểu rõ gật đầu, thần sắc lại là càng thêm nặng nề, có chút do dự hỏi: "Vậy tại sao chúng ta lại phải ở lại đây? Xích Cơ Ong đó rất nhanh sẽ xông tới, đến lúc đó chúng ta chỉ sợ cũng là cực kỳ nguy hiểm.."
Mộ Thanh Lan vỗ vai hắn.
"Đừng lo lắng, ta sẽ không tự mình tìm chết."
Lâm Thanh Mặc càng lúc càng khó hiểu, nhưng nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Mộ Thanh Lan, cũng tạm thời đè nén bất an trong lòng.
Mà bên kia, Lâm Liên Thành đã chạy tới hai phần ba đoạn đường, vừa rồi thu hút không ít Xích Cơ Ong đi qua, để cho hắn ta có thời gian thở dốc.
Nhưng làm sao Lâm Thanh Mặc có thể để hắn ta đi qua một cách dễ dàng như vậy chứ?
Trong nháy mắt, mấy luồng Nguyên lực lại bay ra!
Lâm Liên Thành sắc mặt xanh mét: "Lâm Thanh Mặc! Thù ngày hôm nay, ngày sau ta nhất định sẽ báo đáp gấp bội!"
Lâm Thanh Mặc cười lạnh: "Vậy thì chờ ngươi có thể sống sót qua hôm nay rồi nói sau!"
Vo ve vo ve!
Âm thanh phía sau càng ngày càng gần, gần như đã đến bên tai rồi!
Cho dù Lâm Liên Thành không nhìn lại, hắn vẫn có thể tưởng tượng ra cảnh tượng kinh hãi kia!
Mà số người phía sau hắn ta, lúc này chỉ còn lại có hai ba người.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn ta nhất định sẽ bị toàn quân bị diệt, và cả hắn ta cũng sẽ khó thoát chết!
Xoẹt!
Lâm Liên Thành đặt một kết giới quanh người và đồng thời phản công, nhưng nó chẳng khác gì như muối bỏ biển.
Một cảm giác áp bức mạnh mẽ đập vào trong lòng!
Tuy nhiên, ngay khi hắn ta sắp bị Xích Cơ Ong đuổi đến, thì một nụ cười kỳ lạ đột nhiên xuất hiện trên khuôn mặt của hắn ta.
"Lâm Thanh Mặc! Ngươi thật sự cho rằng bản thân tính toán không bỏ sót sao? Ngươi cho rằng chỉ có ngươi có thủ đoạn thôi à?"
Vẻ mặt của Lâm Thanh Mặc chắc chắn, và không hiểu sao nỗi bất an trong lòng lại trào dâng.
"Ha ha! Lần này, chính là ngày chết của ngươi!"
Lâm Liên Thành tựa như điên khùng, ngẩng đầu lên cười to, nhưng lại đột nhiên dừng lại!
Xích Cơ Ong phía sau, sắp lao tới!
Lâm Liên Thành đột nhiên hét lớn một tiếng:
"Kim Quan Ưng Vương!"
Vẻ mặt của Lâm Thanh Mặc đột nhiên thay đổi!
Một trận uy áp đột nhiên nổ ra từ trên người Lâm Liên Thành!
Dưới chân hắn ta, đột nhiên xuất hiện một trận pháp vòng tròn màu bạc!
Một bóng dáng to lớn đột nhiên xuất hiện trước người hắn ta!
Đỉnh đầu màu vàng kim, toàn thân phủ một lớp lông chim cứng màu đen, cùng một đôi mắt màu đỏ, lạnh lùng sắc bén!
Phạch!
Đôi cánh to lớn dang rộng, và gió chợt nổi lên!
Ó-
Với một tiếng hí, uy áp đã trở nên mạnh mẽ!
Lâm Thanh Mặc thất thanh: "Hắn vậy mà khế ước ngũ phẩm nguyên thú kim quan ưng vương?"
Vẻ mặt của Mộ Thanh Lan trở nên lạnh lùng.
Kim Quan Ưng Vương?
Lâm Liên Thành vậy mà có khế ước nguyên thú? Hơn nữa có vẻ như Kim Quan Ưng Vương này dường như đã đạt đến ngũ phẩm đỉnh rồi!
Chỉ kém một bước nữa thì sẽ đột phá lục phẩm nguyên thú!
Lâm Liên Thành có vẻ rất hài lòng khi thấy phản ứng của Lam Thanh Mặc, và cười to thành tiếng:
"Lâm Thanh Mặc, ngươi không thể tưởng tượng, đúng không? Ngươi có thủ đoạn của ngươi, ta cũng có ác chủ bài của ta, nhưng lần này, ta thật ra muốn xem thử, ngươi còn có thể giở trò gì?"
Ngũ phẩm đỉnh nguyên thú, đủ để gϊếŧ chết bất cứ kẻ nào có mặt ở đây!
Mấu chốt nhất chính là, nguyên thú cấp bậc nghiêm ngặt, Xích Cơ ong tuy rằng lợi hại, nhưng rốt cuộc chỉ là tam phẩm nguyên thú, ở dưới uy áp huyết mạch của Kim Quan Ưng Vương, chỉ sợ là hơi kém một bậc!
Quả nhiên, ngay khi Kim Quan Ưng Vương xuất hiện, Xích Cơ Ong, đang chuẩn bị cắn Lâm Liên Thành, đột nhiên chậm lại rất nhiều!
Sau đó, khi cảm nhận được áp lực huyết mạch của Kim Quan Ưng Vương, lại do dự một chút và bắt đầu rút lui!
Sắc mặt của Lâm Thanh Mặc vô cùng khó coi.
Lâm Liên Thành vô cùng đắc ý, hắn ta đã tốn không biết bao nhiêu công sức và sức lực mới có được Kim Quan Ưng Vương này, dù sao đối với cấp bậc Nguyên thú như vậy, nếu muốn chúng nó thần phục khế ước, lấy thực lực Thần Phách Cảnh của hắn, thì vốn dĩ khó như lên trời.
Mà đây, cũng đúng lúc một con át chủ bài lớn nhất của hắn ta!
"Ta vốn là muốn để cho ngươi ngày mai kiến thức một chút, nhưng mà nếu ngươi đã chờ không nỗi, như vậy, thì hiện tại đi!"
Lâm Liên Thành cười dữ tợn một tiếng, vung bàn tay lên và chỉ vào ba người Lâm Thanh Mặc -
"Gϊếŧ chúng!"
Kim Quan Ưng Vương ngửa mặt lên trời kêu to!
Sau đó, đôi cánh rung chuyển và quay tròn lên trên!
Dưới uy áp như vậy, những con Xích Cơ Ong đó, ngược lại đã quay về phía ba người Mộ Thanh Lan!
(Xong chương)
___________
Đọc truyện xong đừng quên vote - bình luận - đề cử - donate mạnh mạnh giúp tác giả/ dịch giả nhé.
Ấn theo dõi trang chủ cá nhân "Hủ Ngốc" để cập nhật chương nhanh nhất.
Link: https://s1apihd.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/
---------------