Mộ Thanh Lan ngay lập tức quay người lại, nhanh chóng nắm lấy cổ tay của người đó!
Giương mắt nhìn lên, Mộ Thanh Lan liền nhướng mày.
Diệp Úc Nhu.
Diệp Úc Nhu tựa hồ cũng không ngờ đến nàng có thể phản ứng nhanh như vậy, đối diện với ánh mắt như đao của Mộ Thanh Lan, trên mặt nháy mắt hiện lên một tia hoảng sợ.
Bàn tay của Mộ Thanh Lan liền dùng sức, cơ hồ muốn bẽ gãy cổ tay của Diệp Úc Nhu!
"Thật đúng là không thể nhìn ra, Diệp nhị tiểu thư, cũng thích làm những chuyện ám toán người khác như vậy."
Cơn đau dữ dội trên cổ tay truyền đến nhắc nhở Diệp Úc Nhu, nàng ta lập tức lấy lại bình tĩnh, dùng sức vung lên thật mạnh muốn thoát khỏi sự kiềm chế của Mộ Thanh Lan. (Truyện đăng duy nhất tại dembuon.vn)
"Ta, ta chỉ là vô tình bị vấp mới phải đẩy ngươi. Ngươi, ngươi đừng hiểu lầm ta.."
Vừa nói, trong mắt nàng ta vừa có lệ quang lập lòe, trông rất đáng thương.
Tuy nhiên, trong mắt Mộ Thanh Lan lại rất đáng ghét.
Nàng đã sớm nhận thấy rằng Diệp Úc Nhu này nhất định không phải dịu dàng và thuần khiết như cái vẻ bề ngoài, quả nhiên đã không nhịn nổi mà ra tay.
"Muốn có bảo bối thì cứ nói thẳng ra, đã làm mà còn không dám thừa nhận, không chỉ nham hiểm đê tiện, mà còn rất là dơ bẩn xấu xa."
Giọng của Mộ Thanh Lan tuy nhẹ nhàng, nhưng từng câu từng chữ giống như một cái búa tạ, nặng nề đập vào trong lòng Diệp Úc Nhu.
Mặt nàng ta liền lập tức nhăn lại.
Mà sức lực của Mộ Lăng Hàn này sao lại mạnh như vậy, cổ tay của nàng ta sẽ bị gãy mất thôi!
Nàng ta liền vận chuyển Nguyên lực trong cơ thể, một tay kia trực tiếp chém vào cổ Mộ Thanh Lan!
Mộ Thanh Lan ngả người về phía sau, tránh đi đòn này, ngay lập tức ra sức bẽ cong cánh tay của nàng ta!
Diệp Úc Nhu thầm kêu không ổn, lập tức đi theo lực lượng của Mộ Thanh Lan.
Một âm thanh bị bóp mạnh liền vang lên.
Mặc dù xương không bị gãy, nhưng Diệp Úc Nhu cũng cảm thấy rất rõ vai của mình đã bị trật khớp, cơn đau dữ dội khiến những hạt mồ hôi nhanh chóng đọng lại trên vầng trán mịn màng của nàng ta.
"Ngươi buông ta ra!"
Nàng ta dùng sức giãy giụa, trong cơ thể tức khắc phát ra một trận uy áp! Đôi mắt nhìn vào Mộ Thanh Lan cũng không còn dịu dàng như nước nữa, mà tràn đầy phẫn nộ và căm hận.
Tốt xấu gì nàng ta cũng là cường giả Ngự Thiên Cảnh, làm sao có thể bị một tên hèn mọn Nguyên Giả vây khốn chứ!
Mộ Thanh Lan khẽ hừ lạnh một tiếng, rồi nhanh chóng lùi lại, đồng thời đá vào bụng Diệp Úc Nhu!
"..."
Diệp Úc Nhu không ngờ rằng Mộ Thanh Lan sẽ rút lui một cách dứt khoát như vậy, một chút sơ ý, thân thể liền bị bay ra ngoài!
Hay cho một mỹ nhân xinh đẹp, tức khắc mặt mũi đen thui.
Mà đôi môi của nàng ta, cũng đã trắng bệch.
Cú đá của Mộ Thanh Lan, gần như làm cho nàng ta muốn bễ bụng!
Lúc này, toàn bộ lục phủ ngũ tạng dường như đều bị lật tung lên!
Một phen động tĩnh này, đương nhiên cũng khiến cho hai người Khương Mặc chú ý. (Truyện đăng duy nhất tại dembuon.vn)
"Còn không mau ra đây?"
Hơi thở của người đàn ông có chút chùng xuống, nhưng khi nhìn thấy cảnh này, hắn lại cười hả hê.
Hắn đã sớm biết sự tồn tại của bọn họ!
Khương Mặc nhìn thấy Mộ Thanh Lan và Diệp Úc Nhu, nhưng trong mắt lại hiện lên một tia tàn nhẫn.
Hắn vốn cho rằng dựa vào chiếc chìa khóa, bản thân hắn sẽ là người đến nơi nhanh nhất, còn những người khác chắc chắn sẽ chết trong ảo cảnh đó.
Ai ngờ, cư nhiên họ lại đến nhanh như vậy!
Tuy nhiên, truyền thừa này, chỉ có thể là của hắn!
Trên thực tế, hắn hoàn toàn không để hai người này vào mắt, thậm chí Diệp Úc Nhu cũng chỉ là một kẻ hèn Ngự Thiên Cảnh mà thôi, cho nên không đáng phải sợ!
Về phần Mộ Lăng Hàn kia, nhìn thấy bên cạnh không có thiếu niên áo trắng, Khương Mặc liền yên tâm.
Hắn cũng không còn do dự nữa, đi thẳng tới chỗ có đoàn ánh sáng trắng!
Bởi vì vừa rồi bia mộ bị phá hủy, nguyên khí của người đàn ông bị tổn hại nghiêm trọng, lúc này khí tức của hắn đã uể oải rất nhiều, thậm chí còn lệch khỏi vị trí ban đầu, nơi có ánh sáng trắng chiếu vào cũng không có người bảo vệ!
Lúc này không đoạt thì đợi đến bao giờ?
Mà Diệp Úc Nhu ở bên kia, cũng mặc kệ cơn đau đớn trên người, nhanh chóng đi về phía ánh sáng trắng!
Tuy nhiên, Mộ Thanh Lan lại đứng đó và không di chuyển, thay vào đó là nhìn vào người đàn ông kỳ quái kia.
Người này không phải là Huyền Linh Vực Chủ, vậy thì hắn là ai?
Rõ ràng là hắn cũng đã chết ở đây, cộng thêm sự quái dị của ngọc bài..
Mặc dù Mộ Thanh Lan cũng thích bảo bối, nhưng nàng lại càng trân trọng mạng sống của mình hơn!
Thấy nàng không nhúc nhích, người đàn ông lại liếc nhìn nàng một cái, khóe miệng nở nụ cười quái dị.
Đúng lúc này, Diệp Úc Nhu và Khương Mặc đều đã lao tới chỗ ánh sáng trắng!
Hai người đồng thời duỗi tay ra, liền muốn cướp đoạt!
Nhưng mà thực lực của Khương Mặc lúc này đã tăng vọt, Diệp Úc Nhu tự nhiên không phải là đối thủ củ hắn!
Tùy tiện vung tay một cái, Diệp Úc Nhu liền bị ném ra xa, trên cơ thể liền bê bết máu.
Trong đôi mắt u ám và lãnh đạm của Khương Mặc, phản chiếu hình ảnh của đoàn ánh sáng trắng đó!
Bàn tay của hắn cũng đã thâm nhập vào trong đó!
Để an toàn, thậm chí hắn còn đặt cả ngọc bài vào trong một cái tay khác, sẵn sàng đối phó với tình huống bất ngờ bất cứ lúc nào.
Ngay sau đó, đoàn ánh sáng trắng kia đã bị hắn "lấy" mất!
Nhưng khi vừa tiếp xúc với nó, ánh sáng trắng lại dần dần tiêu tán, lộ ra bộ mặt thật!
Một góc màu trắng bóng bẩy, liền hiện ra trong tầm mắt.
Đôi mắt của Mộ Thanh Lan hơi nheo lại - hóa ra là một khúc xương trắng!
Khương Mặc lập tức cảm nhận được lực lượng kinh người ẩn chứa trong đó, nếu như nhìn kỹ, còn có thể nhìn thấy bên trong có cốt tủy đang từ từ chảy xuôi.
Sau khi xem nó trong một lúc lâu, thậm chí còn có thể cảm nhận được sự huyền bí hùng vĩ trong đó! (Truyện đăng duy nhất tại dembuon.vn)
Khương Mặc mừng như điên!
Bởi vì hắn cảm giác được ngọc bài trong tay, cũng đột nhiên nóng lên!
Với phản ứng mạnh mẽ như vậy, khúc xương này rất có thể chính là truyền thừa của Huyền Linh Vực Chủ!
Khương Mặc lập tức nắm chặt thứ đó trong tay, nhưng lại không để ý đến nụ cười kỳ quái trên khuôn mặt của người đàn ông bên cạnh.
Khi nhìn thấy hành động của Khương Mặc, hắn thậm chí còn liếʍ môi, trong mắt còn phát ra một tia sáng kỳ lạ.
Mộ Thanh Lan trong lòng nhảy dựng, biểu cảm đó..
Thật ra nàng cũng đoán được đó là cái gì, bởi vì ngọc bài trong ngực nàng lại đột nhiên trở nên lạnh lẽo vô cùng!
Mà Diệp Úc Nhu nhìn thấy biểu cảm đó của Khương Mặc, cũng không thể đoán ra được đó là cái gì!
Nàng ta cắn chặt môi, tập trung lực lượng toàn thân, đột nhiên bay lên không trung, tay áo dài chém ra!
Hai dải lụa dài màu trắng, đột nhiên cuộn tròn bay đi! Lập tức quấn lấy cổ tay Khương Mặc!
Khương Mặc sắc mặt thay đổi, tràn đầy sát khí nhìn về phía Diệp Úc Nhu! Năm ngón tay co lại trở một cái, liền muốn đem Diệp Úc Nhu ném ra ngoài!
Tuy nhiên, ngay lúc chạm vào tấm lụa trắng, hắn chợt nhận ra điều gì đó, cúi đầu nhìn xuống! Thì thấy lòng bàn tay đã đỏ và sưng lên rồi!
Hơn nữa còn có một đạo màu tím sẫm, đang bắt đầu lan nhanh!
Trên mảnh lụa trắng này, cư nhiên có độc!
Khương Mặc vô cùng tức giận, Nguyên lực hóa thành một kiếm, nhanh chóng chém xuống!
Xoẹt-
Dãy lụa trắng tức khắc rách ra!
Tuy nhiên, Khương Mặc đã đánh giá thấp tốc độ lan truyền của độc tố, thời gian chỉ có một lúc, vậy mà cánh tay của hắn đã bị tê rần!
"Ha ha ha! Cuối cùng thì ta cũng đợi được đến ngày này!"
Người đàn ông vẫn luôn im lặng hồi lâu, bỗng bật cười thật to! Vẻ mặt điên cuồng!
Hắn nhìn vào Khương Mặc, cười to: "Thứ đó đúng là xương cốt của tên Huyền Linh kia không sai, trên đó có lực lượng của hắn cũng không sai, nhưng các ngươi lại không biết, thứ đó, là hắn dùng để trấn áp bổn Vực Chủ!"
Cái gì?
Khương Mặc và Diệp Úc Nhu tức khắc há hóc mồm!
Tuy nhiên, Mộ Thanh Lan đột nhiên quay đầu lại, nhìn vào mép của vách đá!
Mịch La Tử Sơn..
Mịch La Tử Sơn!
Nơi này, vậy mà là nơi Huyền Linh Vực Chủ dùng để trấn áp kẻ thù của mình!
Khương Mặc tên này, chẳng những không lấy được truyền thừa, ngược lại còn đem người này hoàn toàn thả ra!
* * *đề cử* * *
Hồi hộp, lo lắng, hy vọng mọi thứ sẽ suôn sẻ
--- Follow và donate cho Hủ Ngốc để truyện được ra nhanh hơn nha-----
Link: https://s1apihd.com/author/httpswww-facebook-comphamthi-thuha-9003/