A Lục đang muốn gọi người, miệng đã bị bịt kín.
Nghiền ngẫm tiếng cười, bên tai truyền đến: “Thế tử phi ngày hôm qua kêu giường, thanh âm thật là dễ nghe.”
Triệu Dược, là thanh âm Triệu Dược!
Hắn vào bằng cách nào?
“Ngô ngô….” A Lục nhớ đến lần trước bị Triệu Dược khinh bạc, kinh hoảng thất thố giãy giụa lên.
“Hư…..Đừng nhúc nhích, bằng không ta cũng không dám đảm bảo có hay không đem ngươi tử hình tại chỗ nha!”
Cái gì?
Đây là trong xe ngựa, hơn nữa là trên đường về nhà, chung quanh người đến người đi….
Trong lòng cứng lại, A Lục lập tức ngoan ngoãn giống như mèo con.
Triệu Dược vừa lòng mà buông lỏng tay ra, tiến đến bên cổ nàng hít một ngụm: “Thơm, thật sự là thơm! Khó trách tên tiểu tử Triệu Duẫn kia cư nhiên bị ngươi công phá, đáng tiếc a, cho ngươi khai bao lại không phải là ta. Sớm biết trước, đêm động phòng hoa chúc đó ta đã không mềm lòng.”
“Ngươi, tột cùng là ngươi muốn làm sao?” A Lục khẩn trương không thôi, tay không nhịn được mà nhéo làn váy, xương ngón tay lộ ra rõ ràng.
Từ đêm động phòng hoa chúc đó, nam nhân này liền tiến lên trêu đùa, khinh bạc nàng, sau đó lại trèo tường vào nhà trêu chọc, nay thế nhưng ngồi ở trong xe ngựa của nàng mở miệng đùa giỡn, quả thực cả gan làm loạn, vô sỉ đến cực điểm.
Đáng giận chính là người này thanh danh bên ngoài truyền xa, mỗi người đều xưng hắn là đại học sĩ, làm người trầm ổn, đãi người khiêm tốn, hiện giờ xem ra đồn đãi là không thể tin, đợi lát nữa nhìn thấy ca ca, nhất định phải báo với hắn một tiếng, đừng tới gần tên sói đội lốt cừu này.
Nam nhân ngón tay cầm lấy một lọn tóc của nàng, biểu tình say mê: “Thật không dám giấu diếm, suốt đêm qua ta không thể ngủ, trong đầu đều nhớ đến bộ dáng ngươi bị Triệu Duẫn đè dưới thân rêи ɾỉ.”
A Lục hô hấp ngưng lại, gương mặt nóng sốt mà đỏ lên, thẹn quá thành giận lại không dám lớn tiếng: “Ngươi nói bậy bạ gì đó?”
“Tiểu huyệt phía dưới của ngươi rất đẹp, cùng gương mặt này giống nhau mỹ lệ, lại còn có rất nhiều nước đâu!”
“Đặc biệt là thời điểm bị cắm vào, tiểu huyệt của ngươi sẽ liền cắn cắn hút hút, hút thật sự chặt, ngày đó thật sự thiếu chút nữa đem ta hút vào.”
Nam nhân phảng phất thích bộ dáng nàng như vậy ngượng ngùng sinh khí lại không có cách chống lại, cố ý tiến đến bên tai, vươn đầu lưỡi liếʍ vành tai nàng một chút, tức khắc khiến nàng rùng mình muốn tránh đi, nhưng nàng nơi nào là hắn đối thủ, dễ như trở bàn tay bị chế trụ, ôm vào l*иg ngực.
“Ngươi, ngươi buông ta ra!”
Nam nhân không những không buông, hơn nữa còn bắt tay vói vào trong quần áo của nàng, đặt lên bầu vυ' mềm mại nhẹ nhàng nhéo, kiều âm rêи ɾỉ khó nhịn từ miệng nàng tràn ra.
A Lục hổ thẹn cực kỳ, che miệng không dám phát ra âm thanh làm chính mình mắc cỡ này, giãy giụa vặn vẹo thân mình, không ngờ khiến nam nhân càng thêm lớn mật, trực tiếp giải khai dây lưng bên hông nàng, mở rộng hai vạt áo.
“Không….ngô ngô ngô….”
Nơi này là xe ngựa, bên ngoài còn có người theo đâu!
Nàng điên rồi, điên cuồng mà giãy giụa!
“Đừng lộn xộn, bằng không ta đem mành xốc lên, làm cho mọi người xem xem bộ dáng tao bức của ngươi chảy nước nha!”
!!!!
Người này chính là ma quỷ!
A Lục thật sự không dám lộn xộn, hoảng đến ngay cả đầu trái tim cũng phát run.
Triệu Dược kéo thân thể nàng dựa vào người mình, động thủ kéo qυầи ɭóŧ nàng xuống, bàn tay to như vậy trôi chảy mà trượt đi vào, xoa nhẹ nhàng hoa huyệt sưng đỏ.
“!!!”
A Lục không dám động đậy, sợ hắn thật sự sẽ tại đây trong xe ngựa đối với mình làm chút gì đó, thấp giọng cầu xin: “Không cần, cầu ngươi!”
“Miệng nữ nhân, gạt quỷ à, ta không tin lời ngươi nói, ta muốn nhìn xem cái miệng nhỏ phía dưới của ngươi có phải nói như vậy không.”
Nói xong, hắn đem ngón tay duỗi đi vào, tiểu huyệt lập tức phát ra cảm ứng dường như kích động, gắt gao xoắn lấy ngón tay hắn.
“Không….Ngô ngô ngô……”