Manh Thê

Chương 12: Cái miệng nhỏ phía dưới thực sẽ hút (hơi H)

Nữ nhân trầm mặc làm Triệu Dược rất đắc ý, thừa dịp nàng hoảng hốt hết sức, ngón tay tìm được lối tinh tế khe thịt chui vào.

“A____!”

A Lục hoàn hồn, đột nhiên kẹp chặt hai chân, nam nhân thuận thế rơi vào trong nước cùng nàng nhìn thẳng, “Tiểu tao hóa, đừng quên tối hôm qua chính ngươi chảy đầy một tay ta dâʍ ŧᏂủy̠.”

“Không, không phải, ta không có!”

A Lục cắn răng, cứng thân mình không dám nhúc nhích, cái tay kia chỉ còn ở mép ngoài hoa huyệt sờ nắn, sắp hít thở không thông qua đi.

“Còn không thừa nhận, cái miệng nhỏ của ngươi còn thành thật hơn nhiều.”

“Cảm nhận được sao? Cái miệng nhỏ phía dưới của ngươi đang hút ngón tay ta, nó thực sẽ hút nha!”

Triệu Dược dùng sức chọc một chút, A Lục kinh hô, cuống quít che miệng mình lại không dám phát ra tiếng. Trời ạ, nàng sắp điên mất!

“Không cần như vậy nhục nhã ta, xin ngươi.”

A Lục biết rõ chính mình không phải là đối thủ của nam nhân, cứng đối cứng là không thể, chuyện này chịu thua may ra có lẽ có khả năng.

Nhưng nàng lại xem nhẹ thân thể của mình đối với nam nhân thì lực hấp dẫn có bao nhiêu trí mạng.

Triệu Dược côn ŧᏂịŧ đã cứng như đá, lại không giải quyết chỉ sợ là muốn căng chặt mà chết. Vốn chỉ tính tới đưa thuốc, trêu đùa tiểu tân nương một chút, ai ngờ gặp phải cảnh sắc trí mạng như vậy, lúc này mà không làm cái gì thì đâu phải nam nhân.

“Cầu xin ta hả, được, ngươi giúp ta giải quyết, ta liền buông tha ngươi.”

Triệu Dược nắm tay nàng kéo tới chính mình sưng to côn ŧᏂịŧ.

A Lục kinh hãi không thôi, chạm một chút đã tưởng rút tay về nhưng lại bị hắn bóp chặt, bất đắc dĩ mà đem bàn tay nắm lấy côn ŧᏂịŧ to lớn. Một bàn tay cầm không hết, bất quá tay nam nhân bao trùm lấy tay nàng, một trên một dưới mà vỗ về chơi đùa. Bởi vì nàng chơi đùa, côn ŧᏂịŧ kia không tự chủ mà còn lớn lên một vòng.

Nam nhân phát ra tiếng than thở: “Ân……..”

A Lục âm thầm kinh hãi, côn ŧᏂịŧ thô to như vậy, thật là tối hôm qua thiếu chút nữa tiến vào thân thể nàng sao?

Nghĩ mà sợ không thôi, mặt ngượng ngùng đỏ bừng, chính mình cư nhiên cùng trượng phu ca ca cùng nhau ở trong thau tắm làm việc này xấu xa, nếu nương mà biết, thế nào cũng đánh chết nàng, danh dự nàng về sau phải làm sao cho phải?

Đang lúc Triệu Dược đang sa vào kɧoáı ©ảʍ tay nhỏ vuốt ve, bỗng bên ngoài truyền đến tiếng bà tử gọi ầm ĩ: “Thế tử phi, ngài xong chưa? Thế tử gia đến!”

A Lục hoàn hồn, buông lỏng tay ra, cả kinh không biết phải làm như thế nào cho phải!

Triệu Duẫn lại đây?

Kia kia kia……nàng phải làm sao bây giờ?

“Mau, đi mau!” A Lục đẩy nam nhân ra thau tắm, mà lúc đó cửa bên kia cũng bị đẩy ra, tiếng bánh xe truyền đến, A Lục kinh hồn táng đảm, xong rồi xong rồi, không thể bị hắn phát hiện, sẽ chết thực thảm!

Tình thế cấp bách, A Lục trực tiếp đem nam nhân nhấn vào trong nước, “Làm ơn, không cần xuất hiện!”

Lần này trực tiếp đem Triệu Dược nhấn ngốc, nữ nhân này cư nhiên dám nhấn đầu hắn xuống nước!

Hắn đường đường là quốc tử uyển đại học sĩ, cư nhiên lưu lạc đến mức bị một nữ nhân nhấn đầu xuống nước, nếu tin này truyền ra ngoài chẳng phải là tổn hại tới thân phận mặt mũi của hắn!

Đang nghĩ ngợi từ trong nước thoát ra, A Lục một chân liền chen tới, cả người liền ngồi lên, vùng tam giác non mịn liền đặt ngay trên mặt hắn, ép tới hắn hoàn toàn quên giãy giụa, hoặc có khi là bị vùng tam giác thần bí kia câu mất hồn.

Cái đùi trắng bóng trước mắt, đặc biệt hoa huyệt phấn nộn kia liền ở bên miệng hắn, này quả thực là trực tiếp dâng thịt đến miệng mà, há lẽ không ăn, hắn há mồm liền cắn nàng âʍ ɦộ, mồm to liếʍ hút.

“A ân……” A Lục kinh hô một tiếng, cuống quít che miệng không dám cho âm thanh mắc cỡ kia tràn ra ngoài.

Cùng lúc đó xe lăn của Triệu Duẫn cũng đã tiến đến cạnh bình phong, A Lục vẫn luôn dựng lỗ tai nghe, biết nam nhân lúc này đã tiến vào, không dám phát ra chút âm thanh nào, nhưng lại kiềm nén không được sắc mặt đỏ bừng khô nóng, phía dưới bị liếʍ vẫn luôn chảy nước.

Còn may là đang ngâm mình trong nước, bằng không càng nhiều mất mặt.