Bạn Thân Khi Ghen Rất Đáng Sợ!

Chương 1: "Thử thách hay Sự thật??" (H+)

Mộc Nhã và Bạch Triết Tầm vốn dĩ là hàng xóm từ khi mới sinh, nên hai người họ rất thân với nhau. Từ năm cấp một đến năm cấp hai, hai người như hình với bóng bám nhau cả mấy năm trời. Nhưng đến năm cấp ba, gia đình Mộc Nhã phải chuyển nhà, và Bạch Triết Tầm chuyên toán còn cô chuyên văn. Nhưng do suyên phận hay sao mà hai người họ học cùng chỗ học thêm?? Mộc Nhã đứng hình mất năm giây khi nhìn thấy người bạn thân của mình.

"Ể?? Sao cậu lại ở đây??" - Mộc Nhã ngơ ngác hỏi cậu con trai đang đứng trước mặt mình.

"Ủa? Chẳng nhẽ tôi đến đây chơi??"

Cô giáo thấy vậy cũng liền sắp xếp họ ngồi cùng nhau.

Thật sự khi ngồi với tên này, cô hoàn toàn không thể tập trung học được, mà cứ nói chuyện suốt cả buổi học.

Bạch Triết Tầm là một thiếu gia nhà giàu, còn nhà Mộc Nhã thuộc loại khá giả.

"Bạch Triết Tầm, bao nuôi tớ đi!!"

"Nhà tôi không đủ tiền nuôi con heo như cậu"

"Cậu mới là heo á!!"

"Vừa heo vừa lùn, lêu lêu" Bạch Triết Tầm có dáng người cao dáo (1m85), có chút gầy. Mộc Nhã ăn khá nhiều nhưng cũng chẳng béo lên là bao, và cũng chỉ cao đến vai Bạch Triết Tầm (1m57,38kg)

Cứ thế trôi qua ngày cuối năm cấp ba, Mộc Nhã, Bạch Triết Tầm, và 2 người đàn em khối dưới là Huyên Huyên và Trần Phúc tụ tập lại nhà Bạch Triết Tầm ăn chơi, nhậu nhẹt.

Sau khi ăn xong, họ chơi "Thử thách hay Sự thật"

Lần quay đầu tiên là trúng cô.

"Thử thách hay Sự thật?"

"Sự,sự thật"

"Hmm...Nói ra tên người mình thích" Cô bé Huyên Huyên nhanh nhảu nói. Mộc Nhã mặt đỏ như gấc cúi đầu xuống.

"Nếu không thực hiện được sẽ phải uống 10 ly rượu phạt." Bạch Triết Tầm nói phẹt ra không một chút thương xót. "Được thôi!! Uống thì uống!!" Bạch Triết Tầm nhìn cô với vẻ mặt đắc ý, vốn dĩ trong 10 ly rượu đấy tất cả đều có xuân dược. Uống xong 10 ly rượu ấy, đầu cô bắt đầu choáng váng.

"Chị ổn chứ?" Cậu bé Trần Phúc này cũng là đồng loã với tên biếи ŧɦái Bạch Triết Tầm kia, vốn để chuốc rượu có xuân dược cho hai chị em Huyên Huyên và Mộc Nhã. Đúng là Trần Phúc rất thích Huyên Huyên, và Bạch Triết Tầm cũng rất thích Mộc Nhã.

Chơi đến nỗi Huyên Huyên và Mộc Nhã say mèm ra và 2 anh em người kia là tỉnh nhất.

"Tớ,tớ đi vệ sinh chút." Mộc Nhã choáng váng đứng dậy suýt ngã.

"Cách âm tốt, chú cứ thoải mái." Sau khi nói xong, anh theo cô vào vệ sinh.

"Ok"

____________________________

"Để thiếu gia giúp cậu."

"Tầm Tầm, tớ ngứa quá, ư" Cô rêи ɾỉ nắm chặt vạt áo phông rộng.

"Cần tôi giúp sao?" Bạch Triết Tầm vốn biết rất rõ, chẳng qua là muốn trêu đùa cô chút. Mộc Nhã gật đầu lia lịa, mặt đỏ lên vì sức nóng của xuân dược.

Cái cổ vốn trắng nõn của cô bị anh chơi thử thách hôn đến đỏ hết cả vùng cổ, trông rất quyến rũ.

Bạch Triết Tầm nhẹ nhàng cởi hết quần áo trên người cô, làm lộ ra da thịt trắng nõn mịn màng như da em bé.

"Tầm Tầm, chỗ này, ư, ngứa quá." Mộc Nhã kéo tay Bạch Triết Tầm đặt vào tiểu huyệt, chỉ các lớp qυầи иᏂỏ chữ T.

"Không thể nhìn vẻ ngoài đáng yêu của cô làm mờ con mắt được." Bạch Triết Tầm nhéo nhéo chiếc má bánh bao trắng hồng.

"Tiểu huyệt nhỏ này, muốn được cậu sờ, muốn được cực dươиɠ ѵậŧ của cậu đâm nát!" Mộc Nhã bỏ hết liêm sỉ, bám víu vào áo Bạch Triết Tầm van xin. Miếng ăn dâng đến nuệng sao lại có thể bỏ lỡ? Ngón tay thon dài không chút ngần ngại luồn vào trong chiếc qυầи ɭóŧ mỏng mà điên cuồng ra vào.

"Ô ô, sướиɠ quá, thêm,thêm một ngón nữa." Mộc Nhã cắn chặt môi dưới trông rất quyến rũ. Không phải là một ngón mà là thêm hai ngón để tí nữa dễ dàng thích nghi với cực dươиɠ ѵậŧ của nam nhân.

"Mộc Nhã không chịu nổi nữa, Mộc Nhã muốn cực dươиɠ ѵậŧ của ngài!" Cô khóc lóc cầu xin thảm thiết. Bạch Triết Tầm cũng đã bị trướng đến đau. Anh sợ cô đau nên đã lấy thêm một trứng rung nhét vào lỗ hậu, rồi sau đó anh thuần thục cởϊ qυầи áo ra. Không nói gì nhiều, "phập" một phát, dươиɠ ѵậŧ thô to đã vào sâu trong tiểu huyệt, chạm đến tận tử ©υиɠ.

"ư,không ngờ,ô ô, dươиɠ ѵậŧ fuar Tầm Tầm lại sướиɠ đến mức này." Đôi mắt cô tràn ngập sự sung sướиɠ, vui vẻ lên xuống đại dươиɠ ѵậŧ.

"Hừ, em cứ thế này, tôi lại càng muốn thao nát tiểu huyệt của em" Hơi thở nặng nề thở vào tai Mộc Nhã. "Ô ô, thao nát tiểu huyệt của Mộc Nhã cũng được!!" Đôi mắt đầy hơi nước nhìn Bạch Triết Tầm. Nghe vậy Bạch Triết Tầm cũng không ngần ngại gì nhấc mông cô lên áp sát vào tường mà cuồng thao. "Ư, tiểu,tiểu huyệt Mộc Nhã rách mất!" Nước mát ở hai khoé mắt cô dàn dụa, trông rất đáng thương. Bạch Triết Tầm cũng chẳng mấy quan tâm mà cứ điên cuồng thao. Cũng khá lâu sau đó, một làn nước đặc nóng bỏng chảy vào tử ©υиɠ.

"Ư, như này có em bé mất!"

"Có thì tôi nuôi!" Làm xong Bạch Triết Tầm bế cô đi tắm rửa sạch sẽ rồi ôm cô đi ngủ. Trải qua một đêm nồng nhiệt.