Nam nhân nằm trên người thiếu niên, trán nổi đầy gân xanh, mồ hôi hột lấm tấm trên sống mũi thật cao lướt xuống. Anh mím chặt môi, như đang khắc chế cơn bạo động khó giải thích xuất hiện trong cơ thể, nhưng động tác lại vô cùng thô lỗ.
Côи ŧɧịt̠ dữ tợn hung hãn không chút lưu tình thúc vào miệng huyệt mềm mại yếu ớt, bầu túi tinh nặng trình trịch lần lượt đánh vào đôi gò mông trắng nõn mịn màng.
Một đoạn lớp thịt bên trong lòi ra khỏi miệng huyệt, ngay bắp đùi cậu còn nổi lên từng tầng từng tầng sóng thịt trắng như tuyết.
Hỗn hợp dịch ruột non cùng thuốc mỡ tạo thành các bọt biển màu trắng phát ra tiếng "òm ọp òm ọp" vang vọng, nghe cực kỳ da^ʍ mỹ.
Khưu Bạch nghe mấy âm thanh dâʍ đãиɠ kia thì không khỏi đỏ mặt lên, đồng thời từ hậu huyệt truyền đến một trận tê dại như luồng điện, xông thẳng lên đại não.
"Ưm a... Ưʍ..." Kiềm lòng không đặng mà ngâm nga động tình, nhưng giây tiếp theo đã lập tức nhắm mắt, Khưu Bạch cắn chặt môi dưới, không muốn phát ra âm thanh xấu hổ như vậy nữa.
Chu Viễn cúi người liếʍ láp bờ môi cậu, ép buộc cậu mở miệng.
"Bảo bối, gọi đi, anh thích nghe."
Một tiếng "bảo bối" khàn khàn trầm thấp làm Khưu Bạch trong nháy mắt đạt đến cao trào, đôi mặt trợn to, mu bàn chân duỗi thẳng. Không cần chạm vào, cậu đã bắn ra như vậy.
"Ha." Chu Viễn bị phản ứng đáng yêu này của thanh niên chọc cho thích thú: “Thích anh gọi như vậy sao?"
Đồng tử Khưu Bạch tan rã, dư vị cao trào làm cậu không ngừng run rẩy, khi nghe thấy lời trêu đùa của nam nhân, cậu liền không tự chủ co quắp chân lại.
"Hừ..." Chu Viễn rên lên một tiếng, thanh niên đột nhiên siết chặt làm anh thiếu chút nữa bị kẹp bắn.
Vỗ mạnh vào mông thiếu niên, khiển trách nói: "Thành thật chút."
Anh giơ hai cẳng chân Khưu Bạch lên vai, phát hiện ở đùi trong có một nốt ruồi nhỏ sẫm màu. Vì thế anh một bên làm, một bên gặm cắn phần thịt mềm ở đùi trong.
Khưu Bạch vừa đau vừa sướиɠ, đầu ngón tay quấn chặt chăn bông đến trắng bệch, lông mày cau lại, miệng không ngừng rêи ɾỉ: “Anh...a a...đau...thật thoải mái..."
Anh vỗ vỗ mặt thanh niên: “Mở mắt ra, nhìn xem anh là ai."
Khưu Bạch nheo mắt nhìn nam nhân trước mắt, đôi lông mày thâm thúy anh tuấn, trán và sống mũi đều bị che kín bởi mồ hôi hột. Sự lạnh lẽo, cứng rắn cùng lãnh đamh ngày thường đều bị thay thế bởi tính dục mạnh mẽ, đôi mắt hẹp dài viết đầy du͙© vọиɠ và chiếm hữu mãnh liệt.
Khưu Bạch bị vẻ ngoài đẹp trai khác biệt của anh làm cho tim đập loạn nhịp, cậu cố nén kɧoáı ©ảʍ sắp vỡ oà, vươn tay ôm lấy cổ nam nhân, ngẩng đầu hôn một cái lên môi mỏng của anh, mang theo tiếng khóc nức nở nghẹn ngào nói: "Là Chu Viễn... Chu Viễn... Ưm a... Em thích..."
Nam nhân bị lời tỏ tình đột ngột của cậu làm cho sững sờ, sau đó là sự chiếm hữu bạo lực hơn.
Anh nhấc hai chân thanh niên lên rồi gập chân cậu ấn mạnh xuống, gần như gấp Khưu Bạch làm đôi, đồng thời hạ thân tàn bạo đâm xuống.
Khưu Bạch bị anh thao lộng như vũ bão đến chập chùng lên xuống, khóc nức nở cầu xin: "Sâu quá.... Nhẹ chút..."
"Không được rồi bé con, anh thật hận không thể chết trên người em." Nam nhân thở hổn hển khàn giọng nói.
Khưu Bạch vừa khóc vừa rêи ɾỉ, khuôn mặt xinh đẹp lộ ra vẻ đau đớn cùng vui sướиɠ, từ trên xuống dưới đều nổi lên một mạt hồng nhạt động tình.
Chu Viễn càng nhìn càng thấy nóng trong người, dươиɠ ѵậŧ thô to của anh hung hăng đâm xuống lỗ nhỏ chật hẹp, động nhỏ bị anh nện đến đỏ bừng, từ bên trong phun ra dâʍ ŧᏂủy̠ ồ ồ tưới lên qυყ đầυ.
Dươиɠ ѵậŧ như đắm chìm trong làn nước vừa ấm nóng vừa trơn trượt mà phồng lên không kiểm soát được, du͙© vọиɠ hỗn loạn muốn tuôn trào.
Nam nhân phớt lờ tiếng rêи ɾỉ của cậu, thâm nhập vào cơ thể cậu một cách mãnh liệt, đυ. cái lỗ non nớt của cậu thành hình dạng ©ôи ŧɧịt̠ của mình, đáng thương chịu đựng va chạm dữ dội từ người đàn ông.
Sau khi thực hiện hàng chục cú thúc, theo hô hấp của người đàn ông, dòng tϊиɧ ŧяùиɠ nóng hổi, đặc sệt bắn vào lỗ nhỏ của Khưu Bạch, khiến ngón chân cậu cong lên.
Thân thể cậu co giật vài cái, dươиɠ ѵậŧ trước mặt run rẩy bắn ra một ít dịch loãng, kɧoáı ©ảʍ ngập đầu hoành hành, tàn phá bừa bãi trong cơ thể.
Cao trào qua đi, Khưu Bạch thở hổn hển mở to hai mắt, cậu thở phào nhẹ nhõm, kết thúc rồi, cậu có thể đi ngủ. Tuy rằng cậu cũng rất sảng khoái, nhưng động tác của Chu Viễn quá kịch kiệt, cơ thể lần đầu tiên làʍ t̠ìиɦ của cậu có chút không chịu nổi.
Cậu động đậy thân thể, cố gắng ôm lấy Chu Viễn. Sau đó cậu khϊếp sợ phát hiện...
Chu Viễn lại cứng rồi!
Khưu Bạch đáng thương nhìn người đàn ông, mong mỏi anh có thể buông tha cho cậu, cậu mới là lần đầu tiên thôi đó!
Chu Viễn thương tiếc hôn lên đôi mắt thiếu niên, sau đó cười lật người lại, vỗ vỗ cái mông của cậu thì thào nói: "Cục cưng, đêm còn dài."