Nhiệm Vụ Tính Phúc Mạo Hiểm

Quyển 1 - Chương 1: Quỷ ốc mạo hiểm

Tiếp nhận nhiệm vụ "Điều tra quỷ ốc" , Gia Văn hồi tưởng lại những điểm kỳ diệu đã từng trải phi thường sung sướиɠ mà đồng ý.

Công việc của Gia Văn là giúp đỡ người khác giải quyết phiền phức (không nhất định là con người) . Bất quá, phương thức giải quyết của cậu tương đối đặc thù, đơn giản mà nói, chính là dùng thân thể.

Phía đông thị trấn nhỏ là nơi yêu ma quỷ quái quấy nhiễu cư dân nhiều nhất, cùng là nơi giáp giới với rừng rậm. Bởi vì quanh năm không có người tới gần, cỏ dại cây cối đã um tùm lan tràn , tình cờ sẽ có người đi ngang qua, đều sẽ nghe thấy thanh âm kỳ quái quỷ dị sợ đến mức chạy chết trối .

Gia Văn lựa chọn đi tới nơi này lúc nửa đêm, cậu cũng không có như cư dân tưởng tượng , ăn mặc giống đạo trưởng mang theo đủ loại bùa chú kỳ quái đuổi quỷ . Trái lại một thân quần cộc áo sơmi màu trắng có chút cũ, nhiều nếp nhăn chồng chất ở trên người .

Cổ áo để mở hai cúc lộ ra bộ ngực như ẩn như hiện , đây không phải cơ ngực nam nhân bình thường , theo động tác đi đường liền nhảy lên một cái, dù là ai nhìn vào cũng đều sẽ cảm thấy mềm mại , nhưng cũng không có đầy đặn như của nữ nhân , thoạt nhìn giống như thiếu nữ đang trong thời kỳ dậy thì .

Đương nhiên, Gia Văn là nam nhân thật trăm phần trăm , mà để cho công tác càng tốt hơn , nói thẳng ra để hấp dẫn đối tượng nhiệm vụ, cậu đặc biệt dùng giá cao tìm Ma Pháp sư giúp cậu làm, phía dưới cũng có nữ huyệt đáng yêu như của nữ nhân, dù sao nhiều khi đối tượng giải quyết không chỉ một, thân thể song tính liền giải quyết được điều này...

Nói chung, Gia Văn trang phục đơn giản phong trần mệt mỏi gấp rút lên đường, không dễ dàng gì đi vào trong rừng rậm đen thui, cuối cùng cũng coi như nhìn thấy một căn phòng liền chạy tới tá túc ngồi nghỉ, cậu thậm chí còn cõng theo balo hành lý, trên eo mang theo bình nước.

"Xin chào! Có ai không?" Gia Văn thanh âm trong trẻo vang lên, như thiếu niên trẻ tuổi nhiệt huyết cũng rất phù hợp với khuôn mặt của cậu, bất quá Gia Văn vẫn luôn rất ước ao loại hình thành thục .

Gia Văn gõ gõ cửa cũng không có dùng nhiều sức, cánh cửa gỗ lâu năm không tu sửa cọt kẹt một tiếng liền mở ra, âm thanh phát ra làm người ta sợ hãi, ánh trăng chiếu sáng hướng vào bên trong căn phòng âm u tối đen. Gia Văn từ trong balo lấy ra cái đèn pin chiếu sáng, không để ý chút nào đi vào trong, "Thật ngại quá! Quấy rầy! Tôi bị lạc đường, muốn nhờ nơi này để nghỉ ngơi một chút!"

Dựa vào ánh đèn mờ mờ, Gia Văn đánh giá chung quanh, trang hoàng khá sơ sài, so với bên ngoài treo đầy mạng nhện, bên trong ngược lại khá sạch sẽ, nếu như không phải bên trong bốc lên khí tức lạnh lẽo cùng màn che màu đỏ lơ lửng như máu ở xung quanh phòng, cậu sẽ cho rằng những cư dân ở trấn nhỏ đã lầm.

Gia Văn quen cửa quen nẻo mò tới phòng ngủ vỗ vỗ cái giường, thoạt nhìn không có bụi bặm gì, Gia Văn sờ sờ cằm, nghĩ tới nghĩ lui đây dù sao cũng là nơi quỷ ốc ở, vẫn là lấy cái chăn mỏng trải lên giường.

Tiện tay đem balo hành lý để xuống ở bên giường, Gia Văn cởi bình nước ở bên hông giả vờ hào phóng mà đổ mấy cái, làm ướt áo sơ mi màu trắng biến thành nửa trong suốt cực kỳ dụ người, dính ở trên người lộ ra làn da màu đồng ngon miệng . Trên thực tế, Gia Văn vẫn luôn chút ý động tĩnh xung quanh gian phòng , cậu có thể nghe thấy âm thanh không phải con người , giống như hiện tại ——

Phía sau cánh cửa đang có thứ gì đó, cậu tuy rằng không nhìn thấy nhưng những âm thanh sát ở vách tường nghe đến vô cùng rõ ràng, ân... Một , hai ,ba ... Chỉ có ba con mà thôi, Gia Văn thoải mái nghĩ, tiện tay gỡ bỏ mấy cái khuy áo, ngã ngửa về phía sau nằm ở trên giường. Dụ dỗ chúng nó, cùng chúng nó làʍ t̠ìиɦ, cùng chúng nó ký khế ước —— đây chính là quy trình giúp người thuê giải quyết phiền phức , Gia Văn đã quá quen tay hay việc.

Trên thực tế, cậu đã làm qua vài lần với u linh , cảm giác đầu tiên là lạnh, bị u linh ôm cảm giác như đang ngồi trong tủ lạnh vậy, mà lực đạo lại rất mạnh mẽ, thời gian làʍ t̠ìиɦ cũng phi thường kéo dài, thời điểm cao trào cũng sẽ không như những chủng tộc khác bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng, đáng sợ hơn là côn ŧᏂịŧ trực tiếp nở lớn một vòng.

Không quản trước đó Gia Văn đã bắn ra mấy lần, cậu đều sẽ bị côn ŧᏂịŧ của u linh phính lớn thao đến thuỷ triều thổi...

"Ừm..."

Chỉ là hồi tưởng lại việc trước kia từng trải qua , Gia Văn qυầи ɭóŧ cũng đã ướt, cậu sở dĩ lựa chọn nghề này ngoại trừ cậu có năng lực thần kỳ ra, mấu chốt nhất vẫn là nguyên nhân còn lại, cậu thích cảm giác làʍ t̠ìиɦ dùng tiểu huyệt thưởng thức đủ loại côn ŧᏂịŧ, liên tục bị côn ŧᏂịŧ gian da^ʍ đến cao trào.