Dâm Ô Tiểu Y

Chương 5: Nhóc Lẵng Lơ

Từ bên trong vô số ảnh chụp cùng đĩa DV mà ba dượng quay chụp được, mẹ tôi thường xuyên khỏa thân hoặc khoác một cái áo mỏng đến mức có thể nhìn xuyên qua được để lộ ra cơ thể cực kỳ dâʍ đãиɠ của mình giữa thanh thiên bạch nhật, cho dù là ở trong nhà, hẻm nhỏ bên đường, ngay bãi đỗ xe, hay là nhà vệ sinh công cộng đầy bẩn thiểu thì nàng đều bại lộ ra sự vô sỉ của mình, để mặc cho người khác cưỡng hiếm khối thân thể dơ bẩn kia của bà ấy . .

Ở bên trong nhà máy chế biến nông sản trong cái thôn vắng vẻ kia, thậm chí bất cứ lúc nào mẹ tôi cũng đều phải tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ như nhộng để làm phần thưởng cho các công nhân kia, bất cứ lúc nào bà ấy cũng bị đám công nhân bên trong nhà máy áp dưới thân mà đâm rút, thời điểm bận rộn sản xuất thận chí bà ấy còn bị mang trực tiếp vào bên trong nhà máy để cho đám đàn ông tăng ca bên trong nhà máy luân gian tại chỗ. . .

Có điều chú Hồ lại không đối xử với tôi giống như bà ấy. Tuy rằng ngoài miệng thì chú ấy luôn nói rằng tôi và mẹ tôi đề giống nhau, chính là một con đ* trời sinh lẵng lơ. Nhưng mỗi lần chú ấy đùa bỡn thân thể tôi đều chỉ có một mình chú ấy, cho tới hiện tại chú cũng chưa từng cho bất kỳ ai cùng hưởng dụng thân thể của tôi.

"Sau này, cái da^ʍ huyệt nhỏ bé này của con nhất định sẽ được rất nhiều đàn ông thao vào tận sâu bên trong. . ." Việc mà chú ấy thích nhất chính là cho tôi xem những tấm hình chú chụp lúc mẹ tôi bị những người đàn ông khác nhau cưỡиɠ ɠiαи rồi bắt tôi bắt chước bộ dáng y hệt như vậy, có điều mỗi lần tôi bắt chức xong thì chú ấy lại ôm tôi vào trong lòng, một bên mò vào bên trong hoa huyệt nhỏ bé non mềm của tôi một bên thì bắt tôi hàm chứa côn ŧᏂịŧ của chú rồi cảm khái. . .

"Đúng vậy, Tiểu Y… Tiểu Y là một bé dâʍ đãиɠ. . ."

trên màn hình của chiếc camera cầm tay kia có chút rung lắc, thời điểm tôi mười một tuổi vẫn còn là một đứa nhóc còn đeo khăn quàng đỏ vậy mà đã khỏa thân lộ ra một thân dâʍ đãиɠ ở ngay một góc khuất đầy u ám trên dãy hành lang ở trường, cái váy duy nhất còn mặc trên người cũng bị lôi kéo rơi ở dưới chân, dùng bộ dáng cực kỳ vô sỉ mà bắt đầu bóp sờ mó cửa mình của chính tôi. . .

"Cởi hết toàn bộ quần áo ra luôn đi. . ."

"Nếu có người tới sẽ bị… bị nhìn thấy mất. . ."

"Hừ, nhóc dâʍ đãиɠ à, em dám không nghe lời bọn anh sao? . . ."

"Không không, em rất nghe lời mà, em cởi. . ."

Rất nhanh quần áo trên người tôi đều đã bị cởi ra hết, khiến cho thân thể nhỏ bé trần trụi của tôi hiện ra trên màn hình, bên trên còn lưu lại một cái khăn quàng đỏ cùng đôi dày da học sinh. . .

Tôi lại bắt đầu tự xoa bóp khối thân thể đầy dâʍ đãиɠ này, cố gắng đào móc bên trong hoa huyệt của chính mình. đầu tiên là khẽ tách hai cánh môi non mềm sưng đỏ trên hoa huyết ra sau đó lại cắm một cây bút bi thon dài vào bên trong lỗ huyệt nhỏ bé non mềm của mình mà đâm rút khiến bản thân bắt đầu nứиɠ lên. . .

"A, ư. . ." Tôi cố gắng kiềm chế đè thấp tiếng rên của mình xuống, vòng eo khẽ nâng cao lên mà rêи ɾỉ. Rất nhanh tôi đã nương theo cảm xúc vì bị trừu cắm mà cao trào, bên trên cây bút bi bị cắm vào trong hoa huyệt của tui bị ướt sũng dưới ánh sáng mặt trời tỏa ra những tia sáng lấp lánh. . .

"Hì hì, thật là một nhóc lẵng lơ mà. . ."