Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội

Chương 128: Dấu chấm hỏi

Thời gian tổ chức các giải đấu trong nước ở các quốc gia khác nhau nhìn chung không cách nhau lắm, ngày 27 tháng 12 là ngày cuối cùng của giải vô địch Nga, mà đây cũng vừa vặn là ngày khai mạc của giải vô địch Nhật Bản, cũng là ngày thư hai của giải đấu Canada.

Cho nên vào tuần cuối của tháng 12, rất nhiều người hâm mộ trượt băng thâm niên đã phải tính toán sự lệch múi giờ để truy đuổi các giải đấu.

Ví dụ như Kanoko sau khi xem trượt băng tự do đơn nữ của giải vô địch Nhật Bản, nở một nụ cười nhìn em gái mình bước lên bục lĩnh thưởng, sau đó yên lặng trở về khách sạn, mở máy vi tính ra, thành thạo leo tường, leo đến giải đấu đơn nam Thôn Thỏ, chủ yếu

là bài thi ngắn của Tama-chan đã được cắt nối biên tập đăng trên internet, một đám người hâm mộ trượt băng trong khu bình luận liên tục đánh "ice-san arigatou" .

Ừm, ice là tên tài khoản của Kanoko, cũng là fan trung thành của cá sấu nhỏ, Keiko và Hayato Terakami, cô luôn luôn là người đầu tiên đăng các video thi đấu của bọn họ, hoặc là làm ra các clip cắt nối biên tập đặc sắc, ngoài ra cô cũng sẽ phân tích kỹ thuật trong tiết mục và giải thích chi tiết, hiện tại cô là một trong những blogger có nhiều người hâm mộ nhất trong giới trượt băng nghệ thuật, không khác biệt lắm một nửa fan trên youtube giới trượt băng của Frans.

Frans có không ít fan bị thu hút bởi các video trang điểm làm đẹp, thỉnh thoảng Tama-chan sẽ xuất hiện với tư cách là chàng thơ kiêm người mẫu của hắn, về căn bản thì một năm chỉ có hai ba lần, dù sao thì Tama-chan cũng không rảnh để mà chơi mỗi ngày với hắn, cũng là vào lúc biên đạo sẽ phối hợp một chút, nhưng chỉ cần xuất hiện hiện trước ống kính, tại khu bình luận đều sẽ xuất hiện một đống người liếʍ nhan.

Cô gái lẩm bẩm: "Không biết

Tama-chan sẽ xuất hiện trên sân khấu vị trí thứ mấy?"

Trương Giác: Người đầu tiên nhóm cuối cùng nha

Tuy nhiên, sự tái nhậm chức của Trương Giác không chỉ khiến người hâm mộ kinh ngạc mà còn gây bất ngờ đối vơi những người bạn cũ, chẳng hạn như Kanoko khi nhìn Trương Giác lên sân khấu, cô vẫn duy trì một sự trầm mặc quỷ dị phảng phất như ngây ngất cả người, mà ngay cả bản thân tiết mục cũng cực kỳ cao, mặc dù độ khó khi nhảy không bằng lúc trước, nhưng Kanoko đã tinh tường nhìn ra điểm mấu chốt.

"Phương pháp nhảy đã được sửa, cảm giác về sức mạnh và trì trệ cũng đã mạnh hơn nhiều, nhưng vẫn trông rất mềm mại, điều này có nghĩa là sức mạnh của cậu ấy đã được tăng lên đáng kể, mà ngay cả trượt và xoay cũng đã trông tốt hơn."

Nếu như nói việc trượt và xoay tròn của Trương Giác trước đây thoạt nhìn có dáng vẻ tuyệt bời, trọng tài lúc bình thường thì đán giá cấp 3, lúc tâm tình không tốt thì đánh giá cấp độ 2, bây giờ kỹ năng xoay tròn của cậu cũng đã được kỹ thuật vững chắc hỗ trợ, lên trên sàn thi đấu sẽ không bị đánh giá cấp độ 2.

Chỉ là nghỉ ngơi nửa mùa giải không gặp, kỹ thuật thế nhưng đã đổi thành như vậy, thật không hổ danh là cậu mà.

Kanoko cảm thán như thế, sau khi video này được đăng lên, cô đi dạo một vòng khu bình luận, phát hiện không chỉ bản thân cô ngạc nhiên trước vẻ đẹp của Tama-chan.

Keiko cũng dùng tài khoản của mình hét lên trong khu bình luận: "Trời ơi, sắc đẹp của cậu ấy tại giải vô địch thế giới còn chưa phải là đỉnh cao sao?"

Nên nói như thế nào đây, giống như là nuôi mèo vậy, mèo con lúc mới bắt đầu mang về là rất dễ thương, mèo trường thành nhiều năm cũng vô cùng xinh đẹp, nhưng ở giữa hai giai đoạn này, mèo sẽ lâm vào một trạng thái không nẩy nở, mà thời kỳ này sẽ được gọi là thời kỳ xấu hổ.

Còn Trương Giác chính là trong thời kỳ xấu hổ kia vẫn rất đẹp, sau khi nẩy nở thì trực tiếp trở thành người đứng đầu về nhan sắc, đặt vào miệng người hâm mộ trượt băng Nhật Bản thì sẽ trở thành

"Vương tử điện hạ của đế quốc trên băng" .

Cái danh hiệu này có hơi xấu hổ, cũng may Trương Giác không hề biết gì hết.

Trương Giác là người đứng đầu trong bài thi ngắn, ra trận cuối cùng trong trượt tự do, cho nên

lúc này đang nghiêm túc xem tiết mục của

Đổng Tiểu Long.

Thân là lão tướng, thực ra trình độ toàn diện của Đổng Tiểu Long là mạnh nhất ngoại trừ Trương Giác và Kim Tử Tuyên, xét cho cùng thì không giống như khả năng nhảy sẽ giảm dần theo chấn thương và tuổi tác, nhiều năng lực như trượt và biểu cảm có thể ngày càng mạnh hơn qua nhiều năm tập luyện, chỉ là phát huy như thế nào thì còn tùy thuộc vào đôi chân của hắn.

Hôm nay trạng thái đôi chân của Đổng ca rất tốt, tất cả các động tác kỹ thuật đều hoàn thành, thêm vào đó, chênh lệch điểm số của bốn người đứng thứ ba đến thứ sáu trong bài thi ngắn cũng không chênh lệch quá nhiều, tổng điểm của Đổng Tiểu Long lập tức lao lên vị trí thứ nhất với 242 điểm.

Đừng cho rằng số điểm này là thấp, khi Thẩm Lưu còn đang hoạt động, hắn thường giành được 250 điể trong các giải vô địch quốc gia, những người còn lại đạt hơn 210 điểm có thể coi là phát huy vượt xa người thường, Đổng Tiểu Long lấy được hơn 240 điểm, đã là thành tích tốt nhất của mùa giải.

Ít nhất là ba đứa nhỏ Phàn Chiếu Anh, Thạch Mạc Sinh và Liễu Diệp Minh khi nhìn thấy số điểm này đều có chút căng thẳng, Kim Tử Tuyên thì coi như còn vững vàng, nhưng cho dù Trương Giác vỗ tay cổ vũ rất hăng hái, nhưng trong lòng một chút gợn sóng cũng không có.

Cậu vẫn duy trì một cảm xúc thoải ái thân mật khi xem những tuyển thủ còn lại thi đấu, không quan tâm cho dù họ trượt được số điểm cao nhất của mùa giải, hoặc thậm chí là đột phá kỷ lục cá nhân, cậu đều rất vui.

Kim Tử Tuyên té lộn mèo một cái, cuối cùng ghi được 248.6 điểm, khi nhìn thấy số điểm, hắn đột nhiên nghĩ đến, này có phải cũng là một loại miệt thị không?

Trương Giác đã giành cho bọn họ sự tôn trọng khi đối mặt với đối thủ, nhưng từ xưa đến nay chưa bao giờ sợ bọn họ, nhìn tư thế thả lỏng thoải mái ở lối vào, thật giống như không phải đến đây để thi đấu, Kim Tử Tuyên là nên ước ao có một trái tim lớn như vậy, hay là nên tiếc nuối vì bản thân mình không uy hϊếp được cậu ấy?

Thực ra điều này không phải là do Kim Tử Tuyên suy nghĩ quá nhiều, hay là Trương Giác coi thường đối thủ của mình, chủ yếu là cậu đã như vậy từ kiếp trước, bởi vì tính cách là một phần của bản thân

, cho nên càng là trong những bước ngoặt quan trọng, cậu càng để ý đến tình huống của mình ra sao, tuy rằng điều này hồi lúc tuyển tú là bị phán là không coi ai ra gì, nhưng Trương Giác thật sự chua bao giờ coi thường bất kỳ ai.

Cậu nhẹ nhàng lướt trên mặt băng, xẹt xẹt trượt đi thật xa, màu xanh đậm của "Thiên nữ vũ y" bao lấy thân thể thon dài căng mịn, đôi cánh chim lung linh quấn vòng quanh cánh tay, giống như là hồ nước phản chiếu bầu trời đêm.

Thực tế khi làm ra bộ trang phục biểu diễn này, Trương Giác đã hy vọng sử dụng màu đen là màu sắc chủ đạo, thế nhưng Frans, Thẩm Lưu và các tuyển thủ đang chờ tham gia Thế vận hội kiên quyết phản đối, đưa ra một lý do rất là mê tín —— đó chính là mặc màu xanh lam trong Olympic sẽ có cơ hội giành chiến thắng hơn.

Xét thấy Trương Giác bị xui xẻo quá nhiều lần, vì thế cho nên ở vấn đề siêu hình này, tất cả mọi người, bao gồm cả huấn luyện viên Lộc đều kiên định đứng cùng phe với đám Frans và Thẩm Lưu, Trương Giác chỉ có thể lựa chọn màu xanh lam đậm gần với màu đen nhất.

Không biết có phải là do ảo giác của Kim Tử Tuyên hay không, kể từ khi bắt đầu bước lên sân băng, niềm vui sướиɠ trên người Trương Giác hoàn toàn biến mất, ngậm lấy một loại lạnh lùng sắc bén như ẩn như hiện, khiến Trương Giác rất có tính chất công kích.

Giống như《 bùng lửa 》 , màn trượt băng tự do《 Rain, in Your Black Eyes ( mưa dừng trong đôi mắt đen ) 》 của Trương Giác cũng là trạng thái chưa được rèn luyện tốt.

Trương Giác vẫn không thể đặt cảm xúc của mình vào trong tiết mục, cho nên cậu dứt khoát lựa chọn một phương thức diễn dịch khác, trước tiên là dùng nó để đối phó trong giải vô địch toàn quốc cái đã, mà phương thức này, chính là giở trò giả vờ đẹp trai.

Vốn là một mỹ nam tử có tiên khí phiêu phiêu, lại mang theo thần sắc lãnh đạm trong tiết mục, xây dựng một loại cảm giác thần bí, mặc dù nội hàm của tiết mục sẽ có chỗ thiếu hụt, nhưng nhất định là sẽ ưu nhìn

.

Thiếu niên trời sinh có sải tay dài hơn chiều cao của mình, tứ chi thon dài, sự thon thả và mềm mại của các chi do vũ đạo mang lại càng tăng thêm vẻ đẹp của động tác, vì thế ngay từ đầu tiết mục, rất nhiều người hâm mộ trượt băng đều lâm vào một bầu không khí không dám lớn tiếng.

Cùng với tiếng mưa tí tách rơi, chân trái thiếu niên điểm băng nhảy cú 4T, thanh âm điểm băng lanh lảnh, mà thiếu niên lúc tiếp băng thì chân nổi mở ra, giống như băng hoa đang tràn ra, sau đó lưỡi dao trượt đi, cả người thiếu chút nữa là bị ngã.

Mọi người đều biết, nếu như thực sự bị ngã xuống, GOE sẽ phải bị trừ, cộng thêm do bị ngã xuống nên nhất định phải bị -1 điểm.

Cho nên

thà rằng mắc sai lầm, không thể ngã sấp xuống được, Trương Giác buông chân trái xuống, hai chân đồng thời đứng vững vàng.

Trương Tuấn Bảo che mặt: "Hai chân tiếp băng, thật vất vả mới nhảy được 4T đủ số vòng thì lại phạm sai lầm."

Vấn đề trọng tâm cao do chân quá dài có thể dẫn đến trục tâm không ổn định, điều này chỉ có thể bù đấp thông qua việc cường hóa cốt lõi, việc rèn luyện cốt lõi của Trương Giác hạt vẫn không hề sa sút, nhưng thời gian không đủ, còn ít nhất một tháng nữa mới bù lại hơi thở cuối cùng.

Cũng may Trương Giác chỉ mắc sai lầm lần này, sau đó cậu giống như một cỗ máy hoàn hảo, thực hiện mọi kỹ thuật của mình thật chính xác, thậm chí còn cố tình bày ra tư thế nhảy trong động tác chân, diễn dịch ra một nhánh của tiết mục xa hoa.

Là một nghệ sĩ biểu diễn, một trong những kỹ năng tốt nhất của Trương Giác là tìm hiểu cac chi tiết nhỏ, nữ sĩ Mia nhìn mà trợn tròn mắt

.

"Tượng khí quá nặng."

Đây không phải là tiết mục dành cho một nghệ sĩ biểu diễn, mà là một vũ công đã trình diễn bữa tiệc thị giác thông qua kỹ thuật tinh xảo và điều kiện thể chất tuyệt vời, những cố tình lại thiếu đi phần quan trọng nhất là cảm xúc, bởi vậy cho nên nhìn thì đẹp, nhưng không có cách nào lay động lòng người.

Frans lẩm bẩm: "Không nhất định, vẻ đẹp thuần túy cũng có thể lay động con người."

Hơn nữa loại vẻ đẹp này, vốn là mỗi người đều sẽ có cách giải thích khác nhau, bọn họ cảm thấy nó trống rỗng, nhưng nói không chừng khán giả có thể đọc được những thứ đang chuyển động kia.

Mia lắc đầu: "Trương Giác sẽ không thoả mãn, nó đã trở về sau khi ăn nhiều khổ như thế, nó sẽ không làm một cỗ máy khiêu vũ."

Bà nhìn thiếu niên trên sân

, đây là cậu học trò kiêu hãnh mà bà nhận vào lúc tuổi già, mặc dù không thể dấn thân vào con đường của một vũ công ba lê, nhưng đã cho thấy tiềm năng của một tuyển thủ đẳng cấp thế giới trong môn trượt băng nghệ thuật hay được gọi là ba lê trên băng.

Lúc này cậu quỳ một chân, nửa người ngửa ra sau, hai tay chắp lại, mu bàn tay như đám mây nhẹ nhàng rơi xuống mặt băng, giống như là vũ thần trong thần thoại bước ra đời thực, tiếng nhạc dừng lại, rất nhiều người hâm mộ trượt băng không thể chờ được nữa cầm theo thú bông vọt tới hàng ghế đầu, dùng sức ném về phía sân băng.

Những con thú bông rơi xuống như mưa, còn có người đứng lên phát ra những tiếng hò hét nhiệt tình khi người biểu diễn đứng lên hành lệ, tất cả đều thể hiện sự nổi tiếng đáng kinh ngạc của cậu.

Nhưng tuyệt đối cậu đang kìm nén sự bất mãn đối với bản thân mình.

Mia thở phào nhẹ nhõm, khóe miệng chậm rãi cong lên.

Biết rằng con

không cam lòng, những con vẫn còn thời gian để cải thiện, vẫn còn 2 tháng nữa mới đến Thế vận hội mùa đông, và Trương Giác vẫn có thể lấp đầy được khoảng trống của mình.

Cùng ngày, Liên đoàn trượt băng Thôn Thỏ đã công bố trên trang web chính thức danh sách các vận động viên được tham dự Thế vận hội mùa đông năm nay.

Ở nội dung đơn nam, cái tên đầu tiên rõ ràng là Trương Giác.

Nội dung trượt băng đơn nam: Trương Giác, Kim Tử Tuyên, Đổng Tiểu Long, Liễu Diệp Minh (dự bị).

Cùng lúc đó, Tống Thành nhận được thông báo từ cấp trên

.

Để cho các huấn luyện viên át chủ bài, dì căn tin và vận động viên thu thập hành lý, ngày mốt sẽ tập hợp tại Trùng Khánh, mọi người cùng nhau đi huấn luyện trên cao nguyên.

Tống Thành chậm rãi đánh một dấu hỏi: ?

Huấn luyện trên cao nguyên có thể cải thiện khả năng vận chuyển oxy của máu, giúp tăng cường đáng kể năng lực vận động của cơ thể, bởi vậy nó cũng được gọi là chất kí©ɧ ŧɧí©ɧ hợp pháp trong giới thể thảo, một khoảng thời gian huấn luyện trên cao nguyên kéo dài hai tuần có thể là một sự giúp đỡ to lớn đối với thành tích của các vận động viên.

Bây giờ là mấu chốt diễn ra Thế vận hội mùa đông

, việc đưa các vận động viên lên cao nguyên cường hóa một lần là chuyện tốt, tiến độ khôi phục cú nhảy bốn vòng của Trương Giác chỉ còn kém bước cuối cùng một chút, đi lên cao nguyên đột phá là vừa vặn, những ý đó ông đều hiểu, nhưng mà vì điều gì mà ngay cả lão muội ở căn tin cũng phải mang đi?