Diệp Hạo Hiên hôn như mưa rền gió dữ đêm hè, vội vàng lại nhiệt liệt, làm Thẩm Nhan trong lúc nhất thời khó có thể chống đỡ.
Thấy nam nhân đối với cô nhiệt tình chủ động, cô cảm giác sâu sắc ngoài ý muốn cùng kinh hỉ.
Nội tâm mừng thầm đồng thời lại ra vẻ rụt rè.
Vì biểu hiện chính mình đều không phải là chủ động, cô làm bộ làm tịch, dục cự còn nghênh, ở dưới thân hắn vặn vẹo thân mình, làm như kháng cự hành vi quá mức của hắn.
Thẩm Nhan vặn vẹo thân hình, làʍ t̠ìиɦ dục trong cơ thể Diệp Hạo Hiên nháy mắt trở nên càng thêm nùng liệt.
Trong đầu Hắn xuất hiện ảo giác, cảm thấy dưới thân đè nặng không phải là Thẩm Nhan, mà là một hồ tiên diện mạo mỹ diễm.
Có lẽ nam nhân trời sinh là có ham muốn chinh phục, nữ nhân dưới thân càng không thành thật, hắn liền càng muốn hoàn toàn chinh phục cô.
Hắn hôn môi cô, vừa duỗi tay nắm cổ tay của cô, sau đó giơ lên cao quá đỉnh đầu, đem cô chặt chẽ cố định ở trên giường.
Mà mặt khác một bàn tay hắn đã đem làn váy cô vén cao lên, vải dệt chồng chất ở bên hông.
Theo sau, hắn dùng ngón tay khớp xương rõ ràng, cách qυầи ɭóŧ ướt sũng, vỗ về chơi đùa âʍ ɦộ tươi mới nhiều nước kia của cô.
Thẩm Nhan vẫn là lần đầu tiên bị nam nhân vuốt ve huyệt khẩu, đương khi ngón tay Diệp Hạo Hiên chạm đến nơi đó, thân thể cô lập tức như bị rót vào một cỗ điện lưu, giống như cá chạch theo bản năng mấp máy, từ trong miệng phát ra những tiếng than nhẹ kiều diễm.
Ngay sau đó, cô liền cảm giác được lại có một lượng lớn mật dịch, từ cửa động hoa huyệt cô chảy xuôi mà ra.
Trên thực tế, dâʍ ɖị©ɧ vừa mới từ hoa huyệt cô phân bố ra so với trong tưởng tượng càng nhiều hơn.
Dâʍ ŧᏂủy̠ dính nhớp sáng trong, xuyên thấu qua vải dệt nhỏ hẹp, thẩm thấu ra tới, làm ướt ngón tay không ngừng động tác của nam nhân, không tiếng động làm như khen hắn tài nghệ cao siêu.
Điều này cực đại thỏa mãn ham muốn chinh phục của hắn, câu đến hắn không khỏi tăng thêm lực đạo ngón tay.
Giờ phút này, Diệp Hạo Hiên đã không thỏa mãn với việc chỉ hôn cánh môi Thẩm Nhan.
Buông ra đôi môi bị hắn hôn đến có chút sưng đỏ, ngẩng đầu, ánh mắt tan rã lại mê ly nhìn nữ hài dưới thân.
Trong tầm mắt mơ hồ, hai sườn gương mặt cô ửng đỏ một mảnh, làn môi tươi đẹp ướŧ áŧ khẽ nhếch, cặp mắt xinh đẹp hồ ly của cô nửa híp, lộ ra mị thái câu nhân.
Vưu vật nhân gian.
Trong não Diệp Hạo Hiên hỗn độn hiện ra bốn chữ này, hắn nhìn về phía ánh mắt của cô nhiễm dày đặc tình sắc, môi mỏng giơ lên, gợi lên một nụ cười tà mị đến cực điểm.
Tiếng nói khảm thêm vài phần khàn khàn, khiến cho thanh âm hắn nghe tới phá lệ gợi cảm, “Tiểu yêu tinh, có phải hay không rất muốn đại dươиɠ ѵậŧ anh trai cắm vào tiểu tao bức của em?”
Diệp Hạo Hiên lời nói vừa ra, Thẩm Nhan nháy mắt căng lớn đôi mắt ướŧ áŧ, gương mặt đỏ bừng.
Đại lão hệ cấm dục kia đâu?
Như thế nào chỉ trong chớp mắt, liền biến thành tháo hán da^ʍ từ lãng ngữ??
Cô quả thực khó có thể tin, vừa mới câu nói kia, thế nhưng là từ trong miệng Diệp Hạo Hiên nói ra.
Thẩm Nhan rốt cuộc vẫn là xử nữ, lần đầu tiên nghe nam nhân đối cô nói ra loại lời nói này, nhất thời không biết làm gì.
Diệp Hạo Hiên thấy nữ hài đỏ mặt, càng thêm nổi lên kɧıêυ ҡɧí©ɧ tâm tư cô.
Hắn nâng lên bàn tay vừa mới vỗ về chơi đùa âʍ ɦộ, duỗi đến trước mắt cô, ở dưới ánh đèn tách ra hai ngón tay, lòng bàn tay lây dính dâʍ ŧᏂủy̠ bị xả thành một sợi chỉ bạc sáng trong.
Giây tiếp theo, hắn đem ngón tay dính dâʍ ɖị©ɧ cắm vào trong miệng mình, tinh tế mυ'ŧ vào hai cái, híp lại đôi mắt, lộ ra thập phần hưởng thụ cùng biểu tình say mê.
Theo sau, hắn đem đầu ngón tay từ trong miệng rút ra tới, lật úp cái trán của cô, dục cầu bất mãn nhìn cô nói: “Bảo bối nước da^ʍ thật ngọt a, ăn rất ngon, cởϊ qυầи lót ra làm anh trai giúp em liếʍ liếʍ tiểu nộn bức, anh muốn uống nước ngọt từ tiểu nộn bức em chảy ra.”
OMG!
Thẩm Nhan trăm triệu không nghĩ tới, Diệp Hạo Hiên một khi mất đi lí trí, cư nhiên ngay cả cô cũng đều không sánh bằng.
Trong đầu cô như nổ tung, thân thể phản ứng càng thêm mẫn cảm, hoa dịch từ huyệt động giống như suối nước, róc rách chảy ra.
Ngạch… Cô này xem như cao trào sao?!