Chương 3285
Đám người Tiên Hồ Tông nhìn bóng lưng Diệp Thiên biến mất trong con đường không gian, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó các đệ tử nhìn sang cô gái dung mạo xuất chúng nhất ngoài Nguyệt Mị.
Tuy tu vi và lai lịch của người này không bằng Nguyệt Mị, nhưng cũng là một trong các trưởng lão của Tiên Hồ Tông. Trong đội ngũ Tiên Hồ Tông đến di tích lần này chiếm địa vị không hề nhỏ. Bây giờ Nguyệt Mị đã chết, đương nhiên ả ta trở thành nhân vật chủ chốt của bọn họ.
Tử Linh trưởng lão nghiêm nghị, ả ta suy nghĩ trong chốc lát, sau đó mới hạ giọng nói: “Trước tiên dùng ngọc phù truyền tin, báo cáo chuyện đã xảy ra ở đây cho chưởng môn và đại trưởng lão, để bọn họ định đoạt!”.
Ả ta dứt lời, một đệ tử Tiên Hồ Tông ở cạnh lập tức bóp nát một ngọc phù truyền tin, dùng chân lực hội tụ tin tức vào trong đó, sau đó hóa thành một luồng sáng bay về phía xa chân trời.
Làm xong mọi thứ, Tử Linh lại lên tiếng: “Bây giờ hãy theo tôi vào trong di tích, mặc dù Nguyệt Mị trưởng lão bất hạnh tử vong, nhưng tốt xấu gì con đường không gian cũng đã mở ra, chúng ta không thể bỏ lỡ cơ hội này”.
Đám người Tiên Hồ Tông lập tức gật đầu nói phải. Các cao thủ tu sĩ khác trên sao Ly đứng quanh bọn họ cũng lần lượt phản ứng lại, trong mắt lóe lên tia sáng khát khao.
Trước kia có tàn hồn của Mộ Chủ Bắc Hoang chặn đường, bọn họ không thể tiến tới. Bây giờ Diệp Thiên đã đánh bại tàn hồn của Mộ Chủ Bắc Hoang, lối vào này hiện ra trước mắt mọi người, bọn họ chỉ cần đi vào đó là có thể tiến vào trong di tích.
Tính ra Diệp Thiên đã giúp bọn họ một việc lớn!
Trong nháy mắt, vô số bóng người đồng thời bay vọt lên trời, tiếng xé gió vang vọng hư không, lần lượt lao về phía lối vào không gian.
Đúng lúc đó, một dao động nóng bỏng mạnh mẽ đột nhiên lan ra từ lối vào không gian. Mọi người kinh ngạc nhìn lên, chỉ thấy sóng lửa cuộn trào, sôi sục tràn ra từ trong lối vào không gian, hóa thành một cột lửa rắn chắc.
Vài tu sĩ kim đan đến gần lối vào trong gian trước nhất không kịp tránh né, bị cột lửa tới nhanh như chớp nuốt chửng. Ngọn lửa màu vàng rực rỡ có nhiệt độ có thể thiêu đốt mọi thứ, thiêu bọn họ thành tro bụi. Ngay cả một vài đệ tử của Tiên Hồ Tông cũng bị cuốn vào trong đó, hóa thành mây khói.
Chứng kiến cảnh đó, những cao thủ tu sĩ tụt lại phía sau vội vàng rút về, tránh xa cột lửa màu vàng đó. Sức mạnh hủy diệt lướt qua trên đầu bọn họ, một lúc lâu sau, cột lửa màu vàng mới dần dần tan đi trước ánh mắt khϊếp sợ của đám đông.
Khi cột lửa tan biến, mọi người kinh ngạc nhìn lại, phát hiện lối vào không gian đủ cho hai người đi song song đã biến mất không thấy, không để lại chút dấu vết nào.
“Khốn nạn!”.
Tử Linh trưởng lão trừng to mắt, không nhịn được đánh một chưởng xuống mặt đất, khiến cho núi đá rung chuyển.
Ả ta biết đó là do Diệp Thiên làm, Diệp Thiên không những dẫn người của Hiên Viên Điện vào trong di tích, mà còn chặn hết đường đi của bọn họ, khiến bọn họ không thể vào trong.
Những cao thủ tu sĩ khác cũng nghiến răng nghiến lợi, trong lòng hận Diệp Thiên tột độ, nhưng lại không làm gì được.
Bọn họ biết muốn vào di tích từ nơi này chỉ còn là hi vọng xa vời, Diệp Thiên phá hủy lối vào không gian, đập tan mọi suy tính tốt đẹp của bọn họ…