Cao Thủ Tu Chân

Chương 2324

Chương 2324

Hoa Vô Đạo và ông cụ Hoa rơi vào suy tư và tranh đấu, một bên là đạo nghĩa tín nghĩa, một bên lại là trăm năm thịnh suy của nhà họ Hoa, ngay khi hai người họ đang do dự chưa quyết thì một âm thanh đột nhiên vang lên.

“Được cậu Long ưu ái, nhưng Hoa Lộng Ảnh chỉ là một cô gái phàm tục, sợ rằng không có được phần phúc này rồi!”

Mọi người đồng loạt quay đầu, Long Đạo Huyền cũng khẽ nâng mắt lên, nhìn ra cửa phòng khách.

Thì thấy gương mặt xinh đẹp của Hoa Lộng Ảnh, cô mặc đồ thường màu trắng, chậm rãi bước vào trong phòng khách.

Gương mặt cô không trang điểm son phấn, giữa hàng mày có chút lo lắng tiều tuỵ, nhưng lại giống như Tây Thi thời cổ đại mang bệnh, cảm giác xinh đẹp khó nói thành lời, trong sự lạnh lùng, lại có chút cảm giác khiến người ta yêu thích.

Ánh mắt cô lạnh lùng, nhìn Long Đạo Huyền: “Nhà họ Long tuy mạnh, nhưng nhà họ Hoa tôi vốn không hứng thú với công pháp tu tiên, vẫn mong cậu Long đưa toàn bộ thứ đồ quý già này về lại, nhà họ Hoa tôi nhận không nổi!”

Nói xong, cô mặc kệ Long Đạo Huyền phản ứng ra sao, trực tiếp quay sang Hoa Vô Đạo.

“Bố, ba trăm thợ lặn lành nghề đã sẵn sàng, bây giờ con lập tức xuất phát, bây giờ con sẽ lập tức xuất phát, đưa bọn họ đến đảo Gilbert, tìm kiếm tung tích anh Thiên!”

Hoa Lộng Ảnh trở về từ đảo Gilbert, lập tức phát động tài nguyên nhà họ Hoa, trong vòng một ngày đã chiêu tập ba trăm điều tra viên thợ lặn trình độ cao trong nước, mau các thiết bị thăm dò tiên tiến nhất hiện tại, chuẩn bị đến vùng nước xung quanh đảo Gilbert tìm kiếm tung tích Diệp Thiên.

Hoa Vô Đạo và ông cụ Hoa nghe vậy, đều u sầu thở dài, Hoa Vô Đạo đau lòng nói: “Lộng Ảnh, Tiểu Thiên đã mất rồi, còn bày trận ra lớn như vậy có tác dụng gì sao?”

“Huống chi đảo Gilbert lớn như vậy, con muốn để ba trăm người tìm kiếm khu vực biển xung quanh chẳng khác gì mò kim đáy bể, làm chuyện vô bổ!”

Hoa Lộng Ảnh không hề dao động, ánh mắt kiên định.

“Bố, con không quan tâm bố và ông nội nghĩ thế nào, nhưng thân thế anh ấy mạnh như vậy, cho dù là có chết, cũng phải còn xác!”

“Chỉ cần tìm không được thi thể anh ấy, thì con vẫn sẽ không tin anh ấy đã chết!”

“Hơn nữa anh ấy đã đồng ý với con, cho con một đời phồn thịnh, anh ấy sẽ không nuốt lời!”

Vừa dứt lời, Hoa Lộng Ảnh đã chuẩn bị ra ngoài, Long Đạo Huyền lúc này đột nhiên bật cười thành tiếng.

“Ha ha!”

Cậu ta ngẩng mặt cười điên cuồng, vẻ mặt vui mừng, tựa như nhìn thấy một thứ trân quý nào đó, hai mắt nhìn thẳng Hoa Lộng Ảnh tràn đầy du͙© vọиɠ.

“Ban đầu tôi chỉ là có chút hứng thú với cô Lộng Ảnh mà thôi, hiện tại tôi có thể khẳng định, Lộng Ảnh tiểu thư chính là bạn đời hoàn hảo mà tôi muốn tìm trên trần thế này, cho dù dốc hết toàn bộ nhà họ Long, tôi cũng muốn cô làm người phụ nữ của tôi!”

Lời nói cậu ta vô cùng ương ngạnh độc đoán lại có cảm giác tự tin của đàn ông.

“Lộng Ảnh tiểu thư, cho dù cô có bằng lòng hay không, Long Đạo Huyền tôi cũng phải có được cô, nếu cô từ chối, tôi sẽ dùng sức mạnh nhà họ Long khiến nhà họ Hoa từ nay rút lui khỏi sân chơi

gia tộc mạnh nhất Hoa Hạ này!”

“Nhưng nếu cô bằng lòng ở cùng tôi, nhà họ Hoa sẽ là gia tộc thông gia với nhà họ Long, mãi mãi hưởng thụ vinh hoa vô thượng, sau này khi tôi thống trị thiên hạ thì cô chính là vương hậu!”

Thoạt đầu, Long Đạo Huyền chẳng qua chỉ vì Hoa Lộng Ảnh là vị hôn thê của Diệp Huyên, vì muốn loại bỏ bóng ma tâm lý, mà đoạt lấy.