Cao Thủ Tu Chân

Chương 2274

Chương 2274

Hai tay ông ta chắp lại với nhau tạo thành một chiếc búa bằng tay như thể ôm theo một chiếc búa cực nặng đi về phía trước, còn ảo ảnh chiến thần sau lưng ông ta cũng làm động tác tương tự, giữa hai bàn tay của nó hình như có một chiếc búa thời xưa xa.

Ngay sau đó, hai tay Neil Woods đập mạnh xuống, ảo ảnh chiến thần cũng theo đó tức giận đập mạnh xuống, chiếc búa lớn đó ầm ầm rơi xuống.

Sức mạnh cuồng bạo xé toạc không khí, không gian cũng bị quét qua để lại vết nứt, cát vàng vô tận bị thổi đi khắp nơi, lộ ra bóng dáng đứng thẳng tắp của Diệp Thiên.

Diệp Thiên không hể có ý né tránh đòn tấn công mạnh bạo này, ánh mắt vẫn tỏ ra không hể sợ gì. Âm!” Mọi người đều nghe thấy rẽ tiếng động đó vang lên, chiếc búa lớn đó đã đánh trúng Diệp Thiên, nhưng mại người doanh trại tập trung chiến thần, ngoài mặt thì lại không tỏ ra vui miừng mà ngưệc lại cảm thấy sự hãi hơn.

Chiếc búa chiến thần cực lớn sừng sững trong không trung, trước mắt họ Diệp Thiên chắp một tay ra sau lưng, còn tay phải giơ ra, một ngón cái dễ dàng có thể đứt gãy đang đặt ở giữa chiếc búa chiến thần, khiến búa chiến thần không thể dịch chuyển.

“Rắc!”

Một tiếng động vang lên, trên chiếc búa chiến thần xuất hiện một vết nứt, sau đó bỗng nổ tung.

Neil Woods hừ một tiếng, máu trong miệng liên tục chảy ra, ông ta lùi về sau mấy chục bước, còn ảo ảnh chiến thần sau lưng ông ta cũng trở nên càng mờ nhạt hơn như thể có thể biến mất bất cứ lúc nào.

“Doanh trại tập trung chiến thần chẳng qua chỉ có thế”.

“Các người bắt vợ chưa cưới của tôi, bày mưu đối phó với tôi, hôm nay chính là lúc các người trả lại mọi thứ”.

Diệp Thiên lạnh nhạt giơ một tay ra hướng về phía Neil Woods định túm lấy.

Đúng lúc này, tiếng cười rõ to vang lên khắp bầu trời.

“Ha ha!”

“Đế Vương Bất Bại không hổ là người đứng đầu thế giới”.

Tiếng cười kéo dài khá lâu khiến mọi người đều ngạc nhiên, động tác của Diệp Thiên cũng dừng lại ngay lúc này.

Cậu quay đầu lại nhìn về phía đằng xa, chỉ thấy ba bóng người đang xuyên qua bầu trời bay đến, nhưng chỉ thoáng chốc đã xuất hiện lại chiến trường này một cách kỳ bí.

Ba người đều mặc quần áo màu đen, mặc dù đều là người trung niên phương Tây bốn năm mươi tuổi, nhưng lại để tóc dài, trông không phân biệt được nam hay nữ, còn mang theo sự thần bí.

Ba người đến đây gần như khiến tất cả mọi người ở đó đều ngơ ngác, hiển nhiên cũng không biết những người này, nhưng ánh mắt của Kẻ Hủy Diệt – thủ lĩnh của mắt đế quốc lại co rút.

Trong ba người này thì người đi đầu có gương mặt tuấn tú, trong lòng bàn tay ông ta có dấu ấn mặt trời màu đen, thấp thoáng có thể viêm màu đen nhảy nhót.

Chính là người này đã khiến Kẻ Hủy Diệt phải đổi sắc, không khỏi ngạc nhiên thốt lên.

“Tộc trưởng gia tộc Ireland?”

“Ma Tây, Loner Ireland?”

Ma Tây! Một cái tên vô cùng bá đạo! Khi cái tên này được nói ra từ miệng của Kẻ Hủy Diệt, cả đất trời dường như bị rung lắc lúc đó, ba trăm cao thủ đều im lặng, nhìn về phía ba người vừa tới với vẻ mặt vô cùng khó tin.

Nhất là người đứng giữa, mắt xanh tóc vàng, cơ thể cao lớn, khuôn mặt nở nụ cười nho nhã hiền hòa, trông rất giống với một người bề trên đôn hậu, nhưng khoảnh khắc nhìn về phía ông ta, đến cao thủ ở cấp đỉnh cao hoàng cấp như Kẻ Hủy Diệt đều không kìm được mặt mày hốt hoảng.