Chương 1194
Cậu từng xem qua bảng xếp hạng sức mạnh thế giới, tất nhiên cũng có lưu ý một chút đến mấy cao thủ siêu cấp đứng nhất đứng nhì.
Mười mấy năm qua, thứ tự của nhóm cường giả trên bảng xếp hạng sức mạnh thế giới cũng đã thay đổi, thế nhưng vị trí đứng đầu và thứ hai lại chưa từng đổi mới, điều này chính là biểu tượng của thực lực.
Trong số hơn hai mươi cao thủ cảnh giới siêu phàm có mặt ở đây, người thực sự khiến cậu phải nhìn bằng ánh mắt khác cũng chỉ có mỗi hai kẻ này.
Dị năng của Hailey Ince đã đạt đến mức có thể sử dụng tùy ý và khống chế được cả một khu vực, còn huyết khí ẩn trên người Gaudreau thoạt nhìn không cứng cáp như Taurus Toru, nhưng lại tiềm ẩn sức mạnh bên trong, ngay cả Phệ Thiên Chi Thể của Diệp Thiên cũng cảm nhận được điều này, đây chính là dấu hiệu khi gặp phải địch thủ mạnh, có thể thấy được vị cuồng thần này đáng sợ tới mức nào.
Thực lực gộp lại của hai kẻ này còn mạnh hơn con của thẩm phán Francis mấy bậc. Nếu như cũng chia cấp bậc trong siêu phàm thần phẩm, vậy thì con của thẩm phán chắc chắn ở vào giai đoạn hậu kỳ, còn hai người này phải đạt tới mức đỉnh cao, thậm chí là viên mãn.
“Diệp Lăng Thiên, chúng ta vốn dĩ cũng không muốn đối địch với cậu, thế nhưng cậu lại quá coi thường thế giới này rồi!”
“Cậu tưởng rằng có thể xưng bá Hoa Hạ thì sẽ nghênh ngang khắp thế gian sao? Thế giới này rộng lắm, không bé nhỏ như những gì cậu tưởng đâu!”
“Năm nay cậu còn chưa tới hai mươi tuổi mà tu vi đã có thể được như hiện giờ quả thật cũng có thể coi là kinh tài tuyệt diễm, nhìn chung từ trước tới giờ không ai sánh bằng, nhưng thiên phú suy cho cùng chỉ là thiên phú, khác biệt với thực lực nhiều lắm!”
“Với thực lực hiện giờ của cậu, còn chưa thể nói là đến cấp bậc đỉnh cao trong cảnh giới siêu phàm, mà kể cả cậu có vô địch trong cảnh giới này chăng nữa thì cũng đừng có quên, phía trên cảnh giới siêu phàm còn có cả cấp vương!”
Gaudreau vừa dứt lời, tất cả mọi người lại chấn động, Diệp Thiên cũng thoáng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
“Cấp vương?”
Cậu khẽ giọng nỉ non, chính cậu đã từng đọc được ghi chép có danh từ này trong sách cổ, nhưng chỉ sơ sài vài nét bút, bởi vậy cậu cũng không hiểu rõ lắm rốt cuộc từ này đại diện cho điều gì.
“Hừ!”
Thấy phản ứng của Diệp Thiên, nữ thần lửa Hailey Ince liền bật cười khinh miệt.
“Diệp Lăng Thiên, ngay cả cấp vương mà cậu cũng không biết, có thể thấy rõ tầm nhìn của cậu còn hạn hẹp lắm, căn bản không biết được sự đáng sợ thực sự của thế giới này. Quả nhiên chúng tôi đã quá coi trọng cậu rồi!”
“Hôm nay chắc chắn chúng tôi sẽ đoạt lấy món dị bảo này, cậu muốn ngăn cản thì chỉ có thể nhận lấy cái chết mà thôi!”
“Cho cậu thêm một cơ hội nữa. Rời đi, thì chúng tôi sẽ tha chết cho!”
Mặc dù Hailey Ince là nữ, dáng vẻ luôn xinh đẹp yêu mị, nhưng trong lời nói lại lộ rõ sự bá đạo cao ngất, rất nhiều đàn ông trên đời cũng chẳng so được, điều này đã chứng tỏ đặc điểm chiến lực cấp cao trên thế giới của bà ta.
Diệp Thiên đứng trên đỉnh núi, sắc mặt khôi phục lại trạng thái bình tĩnh, cậu khẽ lắc đầu.
“Đúng là ta không biết cấp vương là gì, nhưng đối với ta mà nói, điều này chẳng có nghĩa lý gì hết!”
“Bất kể là vương hay hoàng, nếu dám ngăn cản thì tôi sẽ nghiền nát hết thảy, trên phương diện thực lực chỉ có mạnh và yếu, cái gọi là cảnh giới chẳng qua chỉ là một danh từ ngăn cách sự chênh lệch giữa mạnh và yếu mà thôi!”
“Tôi lặp lại lần nữa, kẻ nào cản tôi đều phải chết!”
Chữ “chết” cuối cùng vừa được thốt ra, ánh sáng xanh lam quanh người cậu tựa như nở rộ, một cột sáng xuyên thẳng lên trời cao khiến lòng người hãi hùng. Khí thế của cậu còn hơn hẳn Hailey Ince và Gaudreau phát ra một bậc.
Hailey Ince và Gaudreau liếc nhau, trong mắt hừng hực sát ý. Giờ phút này, chẳng cần ngôn ngữ dư thừa, chỉ có cuộc chiến vô tận.
Hailey Ince tiến lên một bước, khẽ vung chưởng, một con rồng lửa liền bay ra từ trong bàn tay của bà ta, thoáng chốc đã tạo thành vệt lửa dài hơn chục trượng, lao vυ't trong không trung về phía trước ngực Diệp Thiên.
Những nơi rồng lửa đi qua, không chỗ nào không bị đốt cháy, tầng mây lững lờ cũng in hằn vết lửa dài dặc.