Ánh mắt ông ta khẽ dao động, hiện lên chút nghi hoặc: “Nhưng thầy thấy lạ là bốn người này đều là Thái Sơn Bắc Đẩu của giới võ thuật Hoa Hạ, sư đệ con dù đến Hoa Hạ săn gϊếŧ thiên tài, nhưng suy cho cùng cũng là hậu bối, sao bốn người họ lại ra tay với nó?”.
Ông ta khẽ lắc đầu, không hiểu được.
Wakasa Hidetatsu ở bên cạnh đột nhiên nhớ tới gì đó, đồng tử co lại, vội nói: “Thưa thầy, gần đây giới võ thuật Hoa Hạ xuất hiện một vị chí tôn võ thuật
thiếu niên rất có uy thế.
Nơi cậu ta xuất hiện lần đầu là Lư Thành, sư đệ cũng chết ở Lư Thành, liệu có phải do cậu ta ra tay hay không?”.
“Chí tôn võ thuật thiếu niên sao?”.
Watanabe Heizou đột nhiên nheo mắt lại.
Wakasa Hidetatsu thấy vậy, vội vàng nói ra toàn bộ tin tức về Diệp Thiên, càng nghe thêm một chuyện, Watanabe Heizou càng tỏ ra kinh ngạc.
“Diệp Lăng Thiên?”.
Ông ta có vẻ cảm khái, khẽ lắc đầu.
“Không ngờ giới võ thuật Hoa Hạ lại xuất hiện một vị cao thủ thiên tài như vậy, so ra giới võ thuật Đảo Quốc của chúng ta đúng là ít nhân tài hơn một chút”
Giây lát sau, ánh mắt ông ta lạnh lùng trở lại, xua tay.
“Cho dù Diệp Lăng Thiên trở thành chí tôn võ thuật ở độ tuổi thiếu niên, có thể đánh bại sư đệ của con, nhưng Diêm Ma đời thứ hai không thể nào là cậu ta làm gãy được”.
“Mười bảy, mười tám tuổi đã có thể chạm đến cánh cửa chí tôn võ thuật đã quá kinh hãi thế tục, hiếm thấy trên đời”.
“Cậu ta trẻ tuổi như vậy, được xếp vào hàng chí tôn võ thuật hoàn toàn không dễ dàng, còn đánh bại được gia chủ nhà họ Phan ở Vân Kiềm, tư chất hơn người.
Nhưng cậu ta không có sức lực đủ đế đối đầu với đám người Diệp Vân Long, chắc chắn không thể làm gãy Diêm Ma đời thứ hai”.
Diệp Thiên xuất hiện khiến vị Kiếm Thánh Đảo Quốc tung hoành Đảo Quốc,
hai mươi năm trước gần như một mình khiêu chiến cả Hoa Hạ này vô cùng kinh ngạc, nhưng kinh ngạc thì kinh ngạc, ông ta vẫn không hề xem trọng Diệp Thiên.
Cho dù Diệp Thiên gϊếŧ chết được Phan Hoài Uyên, ông ta cũng chỉ hơi dao động, không quá chú tâm đến.
Trong giới võ thuật Hoa Hạ, người có thể khiến ông ta xem trọng thật sự chỉ có một vài vị đứng trên đỉnh cao mà thôi.
Wakasa Hidetatsu nghe ông ta phân tích, vẻ mặt hơi thay đổi, lại nói ra một tin tức gần đây.
“Thưa thầy, có lẽ thực lực của Diệp Lăng Thiên không chỉ dừng ở đó”.
“Một ngày trước, một trong “Tứ Tuyệt” của Hoa Hạ là Tiêu Ngọc Hoàng đã xuống núi, đến Lư Thành khiêu chiến đích danh Diệp Lăng Thiên”.
“Vụt!”.
Hẳn vừa dứt lời, một ánh kiếm mạnh mẽ từ trên người Watanabe Heizou dâng lên, thác nước bên cạnh bị một kiếm đáng kinh ngạc đó chặt đứt dòng chảy.
“Tiêu Ngọc Hoàng lại đi khiêu chiến Diệp Lăng Thiên? Hay, hay lắm, thầy đã xem thường Diệp Lăng Thiên rồi!”.
Ông ta đứng dậy, ánh mắt sáng ngời.
Mặc dù vóc người ông ta gầy gò thấp bé, nhưng Wakasa Hidetatsu lại cảm giác như có một ngọn núi vô hình chắn trước mặt mình.
Hắn chỉ cần bước đi một bước là sẽ bị Thái Sơn đè xuống đầu.
Mảnh vỡ của Diêm Ma đời thứ hai ở dưới đất bỗng bay vυ't lên.
Sau đó một luồng sáng kiếm chém ra từ sau lưng Watanabe Heizou, những mảnh còn lại của Diêm Ma đời thứ hai hoàn toàn bị
che phủ trong đó, cuối cùng hóa thành một đống bột vụn kim loại, bay đi theo gió.
Một tay làm vỡ vụn danh đao!
Wakasa Hidetatsu ở một bên vô cùng khϊếp hãi, thành kính bái lạy.
Nếu nói hắn là cao thủ dùng kiếm mạnh nhất trên đời, thì Watanabe Heizou chính là thần thoại của kiếm.
“Hidetatsu, mau xuống núi với thầy, tiến đến Hoa Hạ!”.
“Thầy muốn đích thân đến nơi xảy ra trận chiến giữa Tiêu Ngọc Hoàng và Diệp Lăng Thiên, sau đó thầy sẽ dẫn con đến thủ đô gặp Diệp Vân Long mạnh nhất giới võ thuật!”.
“Lần này chắc chắn sẽ đặc sắc hơn mười mấy năm trước!”.
Watanabe Heizou chắp tay sau lưng đứng 0 rìa vách núi, cúi xuống nhìn dãy núi bên dưới, ý chí chiến đấu trong mắt tăng vọt, kiếm khí lan ra hơn mười trượng xung quanh.
Wakasa Hidetatsu gật đầu đáp lại, hắn biết tay kiếm tuyệt thế từng tung hoành ngạo nghễ đã trở lại.
Cuối cùng, vị Kiếm Thánh Đảo Quốc từng khiến nhiều cao thủ hàng đầu Hoa Hạ thất bại thảm hại cũng sắp đặt chân đến vùng đất phưong Đông một lần nữa!