Cao Thủ Tu Chân

Chương 53: Em Âu Hạo Thần Làm Được Chưa

Âu Hạo Thần có ác cảm với Diệp Thiên, cậu ta đã quan sát Diệp Thiên từ lâu, thấy Từ Uy đã đứng trên bục giảng mà Diệp Thiên vẫn nằm im trên bàn, trong lòng cậu ta không nhịn được cười hả hê.

Tính tình của Từ Uy không ai là không biết, ngay cả Âu Hạo Thần cũng không dám vi phạm kỷ luật lớp học của ông ta, hầu như không có đặc quyền.

Một khi Từ Uy nhìn thấy Diệp Thiên đang ngủ, chắc chắn ông ta sẽ nghiêm khắc trừng phạt.

Tới lúc đó, Diệp Thiên sẽ mất sạch thể diện trước cả lớp, mà Âu Hạo Thần cũng coi như thắng đối thủ một bàn dưới sự chứng kiến của Cố Giai Lệ.

“Hừ!”

Đỗ Giai Giai nhìn Diệp Thiên đang ngủ không khỏi cười khinh.

“Giỏi võ thì sao chứ, cho dù cậu quen biết Tiếu Văn Nguyệt thì cũng đến thế thôi, đã học hành dốt nát, liên lụy đến lớp đã đành, lại còn dám ngủ trong lớp của thầy Từ.

Tôi xem cậu bị xử lý thế nào!”

Từ Uy đứng trên bục giảng, liếc mắt nhìn lập tức thấy Diệp Thiên đang nằm im ở hàng ghế cuối cùng.

Ông ta đẩy chiếc gọng kính dây vàng, không đánh thức Diệp Thiên ngay lập tức mà quay đầu lại, bắt đầu viết câu hỏi lên bảng đen.

Ông ta viết soạt soạt lên bảng, viết xong đề bài rồi nhìn học sinh bên dưới.

“Các em, hôm nay chúng ta học tiếp bài ngày hôm qua, tiếp tục giải câu này!”

“Tối hôm qua tôi có bảo các em về nhà hãy suy nghĩ về câu này.

Đã em nào tìm ra cách giải chưa?”

Ông ta nhìn Cố Giai Lệ đầu tiên: “Cố Giai Lệ, em đã tìm ra chưa?”

Cố Giai Lệ khẽ lắc đầu, hôm qua Từ Uy có viết một đề tương tự lên bảng, khi về nhà cô cũng suy nghĩ cả một đêm nhưng vẫn không tìm ra được điểm mấu chốt.

Từ Uy không nói gì, rồi nhìn sang Âu Hạo Thần.

“Em Âu Hạo Thần làm được chưa?”

Âu Hạo Thần cũng lắc đầu, câu hỏi này kết hợp giữa một số nguyên tố Toán học như hàm lượng giác, một vài đặc điểm hình học, và cả vectơ, v.v.

Có thể nói là hết sức linh hoạt.

Hơn nữa, đề bài này do chính Từ Uy nghĩ ra nên cho dù tra trên mạng cũng không thể tìm ra chút thông tin nào liên quan.

Cậu ta đã suy nghĩ cả đêm, nhưng cũng đành bó tay.

“Những em khác thì sao?”

Từ Uy nhìn các bạn học sinh còn lại, thành viên lớp 12A4 không khỏi cúi đầu hết, hiển nhiên không ai làm được.

Từ Uy biết rất rõ rằng cả lớp 12A4, chỉ có Âu Hạo Thần và Cố Giai Lệ có thành tích học tập tốt nhất, nhưng ngay cả hai người họ không có ý tưởng nào để giải đề, thì những người còn lại càng khỏi phải nhắc đến.

“Được rồi, trong buổi học ngày hôm nay, tôi cho cả lớp tiếp tục nghiên cứu thảo luận, mười lăm phút cuối buổi, nếu vẫn chưa có em nào làm được thì tôi sẽ giải thích cho các em!”

Ông ta vừa dứt lời, học sinh trong lớp bắt đầu thảo luận sôi nổi, hỗ trợ bổ sung cho nhau để cố gắng tìm ra cách làm câu hỏi này.

Từ Uy chắp tay sau lưng, chậm rãi đi đến hàng cuối cùng, Bành Lượng muốn nhắc Diệp Thiên, nhưng Từ Uy vẫn dán mắt vào hàng ghế này, nên cậu ta không biết phải làm thế nào.

Từ Uy cuối cùng cũng bước tới dãy bàn cuối nhưng Diệp Thiên vẫn thở đều đều, khiến sắc mặt ông ta lập tức tối sầm xuống, ánh mắt lạnh lùng, ông ta vươn tay vỗ bàn Diệp Thiên.

“Cậu này, đứng lên!”.