Chương 2: Muốn gậy thịt lớn của con trai thao huyệt nhỏ
Edit + Beta: Raining & Vivians2
***
Chu Tiểu Bắc chạy như bay về phòng mình, mặc đồng phục vào.
Dáng người anh cao gầy, di truyền gien tốt của Chu Triết Đông, mới vừa thành niên, vóc dáng đã hơn 1m8, tuy không cường tráng như ba, nhưng anh lại thuộc kiểu người mặc quần áo thì nhìn gầy nhưng cởϊ qυầи áo ra vóc dáng rất săn chắc.
Dương Nhu nhìn thấy anh đi từ phòng ra, mặt đỏ lên, trong đầu vẫn luôn nghĩ đến cây gậy thịt kia, tuổi còn nhỏ mà gậy thịt đã to ngang cha, nếu sau này thành niên phát triển hoàn toàn, chẳng phải sẽ làm không biết bao cô gái không đứng thẳng chân nổi hay sao?
Nếu như cây gậy thịt kia mà cắm vào lỗ nhỏ của mình thì......
Dương Nhu lập tức ngừng ngay suy nghĩ của mình lại, sao cô có thể mơ tưởng côn ŧᏂịŧ của Chu Tiểu Bắc! Tốt xấu gì anh cũng coi như con trai mình, nếu có muốn cũng phải nghĩ đến cha anh chứ!
Dương Nhu cố gắng dời đi lực chú ý, bưng một ly sữa bò nóng đặt trước mắt Chu Tiểu Bắc.
Cô cúi người, 2 vυ' bự run lên, áo rộng thùng thình cũng không thể nào cất chứa nổi 2 vυ' bự này, ngay cả cổ áo cũng trễ xuống, 2 vυ' bự không hề kiêng nể gì xuất hiện trong mắt Chu Tiểu Bắc.
Dương Nhu đương nhiên không hề biết tầm mắt của chó săn nhỏ, cô để sữa bò đến gần Chu Tiểu Bắc: "Tiểu Bắc, nhân lúc sữa bò còn nóng thì uống đi, nghe ba con nói con khá thích ăn ngọt, cho nên dì đã cho thêm mật ong vào sữa bò."
Chu Tiểu Bắc tuổi trẻ khí thịnh nào còn có tâm trí gì mà uống sữa bò, anh hận không thể ấn Dương Nhu lên trên bàn cơm, cởi sạch quần áo, đổ thêm mật ong vào vυ' cô, sau đó nói với cô: Con càng thích uống vυ' dì hơn!
Bữa cơm này Chu Tiểu Bắc khó chịu thật sự, toàn bộ quá trình cau mày bày ra vẻ khó có thể nuốt xuống.
Phía dưới anh bây giờ cứng như sắt, trướng đến mức cả người khó chịu, làm gì còn tâm tình ăn sáng?
Anh hận không thể đè Dương Nhu lên bàn cơm ăn.
"Có phải do đồ ăn dì làm không ngon không?" Dương Nhu nhìn thấy biểu cảm của Chu Tiểu Bắc, cảm giác mình có chút thất bại.
Cô thật sự không muốn đóng vai mẹ kế độc ác mưu mô thủ đoạn đâu.
"Không có, con ăn no rồi." Giọng Chu Tiểu Bắc nặng nề. Nói xong, anh rời bàn cơm trở về phòng mình.
Trong đầu anh bây giờ tràn ngập hình ảnh vυ' bự của Dương Nhu, rất muốn đi cắn vυ' kia, muốn dùng vυ' Dương Nhu kẹp gậy thịt mình chơi trò nhũ giao.
Nghĩ nghĩ, mã nhãn Chu Tiểu Bắc chảy ra chút tϊиɧ ɖϊ©h͙. Anh cởϊ qυầи, ngồi ở trên giường bắt đầu dùng tay tự an ủi.
Anh bắt đầu tưởng, tưởng tượng Dương Nhu quỳ gối trước mặt mình, vừa chơi nhũ giao vừa khẩu giao.
Nghĩ đến gậy thịt của mình bị vυ' lớn trắng nõn kẹp lấy mà hưng phấn.
Tốc độ trên tay Chu Tiểu Bắc rất nhanh, chắc là do chưa có kinh nghiệm nên an ủi không bao lâu đã bắn ra ngoài.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ anh rất nhiều, nhiều đến mức phun đầy ra từ mã nhã. Chu Tiểu Bắc tay mắt lanh lẹ dùng khăn giấy bao lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Cao trào qua đi côn ŧᏂịŧ làm anh thoải mái không ít, ít nhất sẽ không trướng phát đau, Chu Tiểu Bắc sửa sang lại quần áo xong, đeo cặp sách đi ra ngoài.
Lúc này anh nhìn thấy Dương Nhu dẩu mông lên, quỳ trên mặt đất lau nhà. Cái mông đầy đặn khiến Chu Tiểu Bắc hận không thể buông cặp sách, móc ra gậy thịt đâm vào trong âʍ ɦộ.
Chu Tiểu Bắc bây giờ mới phát hiện, trong nhà thêm có thêm một người phụ nữ, chỉ có thể nhìn nhưng lại không thể ăn.
Dương Nhu quỳ chân có chút tê, cô đỡ một bên bàn trà đứng lên, đầu gối quỳ đỏ bừng.
Cô xoa đầu gối đỏ bừng nhịn không được rên ‘ư’ một tiếng.
Thanh âm kia mềm mại, vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Chu Tiểu Bắc thật sự nhịn không được, gậy thịt anh lại cương lên, vì thế anh đi đến trước mặt Dương Nhu ngồi xuống.
——————————
—— Kịch nhỏ bên lề ——
Chu Tiểu Bắc nhìn ly sữa bò không nhịn được du͙© vọиɠ trong lòng, anh ôm lấy eo Dương Nhu, một tay ấn cô lên trên bàn cơm.
Quần áo bị anh xé rách, hai đầṳ ѵú chói lọi lỏa lồ ở trước mặt Chu Tiểu Bắc.
"Tiểu Bắc...... Đừng......"
Chu Tiểu Bắc ngậm lấy núʍ ѵú hung hăng hút, cảm thấy có chút không ngọt.
"Mẹ, con thích uống sữa thêm mật ong, mẹ không có ý kiến gì chứ?"
"Đừng...... Như vậy rất bẩn không vệ sinh......"
Chu Tiểu Bắc lấy một muỗng mật ong bôi lên trên vυ' Dương Nhu.
"Mẹ, vυ' mẹ ngọt quá, ăn rất ngon......" Chu Tiểu Bắc từng ngụm từng ngụm mυ'ŧ vào vυ' Dương Nhu.
"Ưm~ ư ~ a ~ nhóc con thích ăn vậy thì ăn nhiều chút ~"