Nhật Ký Thượng Vị Của Tỳ Nữ Bạch Liên Hoa

Chương14

Dưới háng Lý Lan ngày càng cứng rắn chỉ muốn đè Vu Yên ra hung hăng xuyên xỏ ăn nàng đến không còn một mảnh xương. Khi hắn vào viện của Hà thị vọt vội và phòng thấy Vu Yên đang ngồi trên giường chải đầu liền đi tới cách lớp vải mỏng như cánh ve chống côn ŧᏂịŧ của mình lên da^ʍ huyệt của nàng, nhìn thoáng qua lôиɠ ʍυ đã óng ánh dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ cười khẽ thấp giọng nói bên tai nàng: "Nàng có muốn côn ŧᏂịŧ lớn của ta không?" Vừa nói tay đã chậm rãi vuốt ve từ bắp chân lên trên giữa đùi dò xét vào sâu bên trong.Mặt Vu Yên nháy mắt đỏ bừng, bàn tay to của hắn đưa đẩy vào trong khe hoa nhẹ nhàng ấn, một lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠ liền trào ra dính đầy cả bàn tay hắn.

Lý Lan nhẹ nhàng đưa tay ra khỏi tiểu huyệt kề sát lên miệng liếʍ láp mật hoa ánh mắt mê ly, nhẹ giọng nói: "Ta chưa từng nếm thứ này của ai cả, ngoại trừ nàng, không ngờ lại ngọt ngào tao lãng như vậy"

Dưới sự vuốt ve của Lý Lan hai chân Vu Yên dần mở rộng ra để cho thanh gậy thịt kia của hắn tiến vào. Lý Lan cởi bỏ tiết khố của nàng ra khiến cho vườn hoa hoàn toàn bại lộ trước mặt hắn, Vu Yên có chút sợ hãi muốn khép chân lại.

Lý Lan cởϊ qυầи mình ra cầm lấy tay nàng vuốt ve gốc rễ vừa to vừa cứng của mình, cái rễ ro ấy bằng mắt thường có thể thấy nó càng ngày càng bành trướng đến đáng sợ, thô to như cánh tay trẻ em vậy, Vu Yên thầm nghĩ cái đó mà đâm vào nhục huyệt chắc mấy ngày mình không rời giường được mất, thanh thịt to như vậy thì nhục huyệt nhỏ bé của mình sao chịu nổi.

Bàn tay ma sát cây thịt dần chậm lại muốn rời khỏi thì hắn cường ngạnh kéo tay nàng vuốt ve nhanh hơn, vừa thở dốc vừa dùng một tay xao nắn hai nhũ hoa của nàng đủ hình dạng, chà sát nó cương đỏ cả lên, nàng không khỏi cao giọng rêи ɾỉ: "Thái tử.....a đủ rồi......sướиɠ chết mất....nô tỳ...ưm ~ ...sắp không chịu nổi mất..a.a"

Lý Lan cười trầm đυ.c bên tên nàng: "Không phải côn ŧᏂịŧ ta đang trong tay nàng đó sao, cầm lấy nó nhét vào nhục huyệt của nàng đi, nhanhhhh"

Vu Yên nằm ngửa nhìn gậy thịt một tay không thể bao bọc kia, nức nở: "Của người to chết đi được, ta không cần, nó thao chết ta mất"

Lý Lan nhìn thoáng qua hoa huyệt của Vu Yên, nơi đó của nàng rất đẹp đẹp hơn các nữ nhân mà hắn đẽ gặp qua, mặc dù dâʍ ŧᏂủy̠ vẫn đang chảy lênh láng nhưng khe huyệt chỉ hơi hé mở thôi nhìn qua múp míp ướŧ áŧ khiến cho người ta chỉ muốn gặm cắn, căn rễ của mình cắm vào tất nhiên nàng sẽ không chịu nổi.

Vu Yên có chút sợ hãi lùi dần vào góc giường, khe huyệt cũng chậm rãi đóng lại. Lý Lan thấy tình thế không ổn lập tức kéo nàng lại, cầm côn ŧᏂịŧ chọc vào khe thịt đâm vào nhưng cố tình Vu Yên lại cố tránh thoát: "Đừng mà Thái tử, đừng dùng cái đó "

Lý Lan đem hai tay nàng áp chế lại, cúi đầu nhìn hoa huyệt non nớt kia du͙© vọиɠ trong mắt nóng rực mặc kệ nàng cầu xin thế nào vẫn cầm côn ŧᏂịŧ đang phừng phừng khí thế kia hướng về hoa huyệt hông nộn: "Ngoan, nhục bổng của ta muốn cắm vào tiểu tao huyệt của nàng, nàng phải chăm sóc nó thật tốt, phải phun dâʍ ŧᏂủy̠ cho nó, lần đầu của nàng chỉ có thể là của Lý Lan ta thôi"

Lý Lan trực tiếp đem côn ŧᏂịŧ cắm thẳng vào tiểu huyệt đau đến mức Vu Yên phải hét lên: "A, không đâm quá sâu rồi, trướng quá đau chết mất"

Lời này vào tai Lý Lan như tiếng rêи ɾỉ kí©ɧ ŧɧí©ɧ hắn chết rồi, hoàn toàn không để ý đến Vu Yên có nguyện ý hay không ôm lấy vòng eo mềm mại không xương của nàng đâm càng ngày càng mạnh. Mông to tròn trịa trắng như tuyết của Vu Yên theo lực đạo của hắn dần nâng cao lên, trong miệng cắn nhẹ môi dưới rêи ɾỉ một tiếng "ưm ~~". Thân mình xử nữ của nàng thật sự không chịu nổi sự thô bạo của Lý Lan cả người mềm nhũn dán lên người hắn.

Lý Lan đem cởi bỏ chiếc áo ngoài vướng víu của Vu Yên ra, thân thể mê người của nàng trắng nõn, trước ngực chỉ có một cái yếm bao bọc bộ ngực to đã sớm bị hắn xoa nắn đến sưng tấy phấn nộn, núʍ ѵú dựng đứng nhô lên chiếc yếm.

Hắn ôm thân thể của nàng dán sát của mình khiến cho bộ phận kết hợp kia càng thêm chặt chẽ. Hoa huyệt của Vu Yên của chật trội khiến côn ŧᏂịŧ tráng kiện của hắn không thể nhét toàn bộ vào được. Hắn phải tăng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ để nàng thả lỏng giúp côn ŧᏂịŧ đi vào sâu mới được.

Lý Lan xé luôn chiếc yếm kia ra bộ ngực to tròn liền nẩy ra nhún nhún run rẩy trước mặt hắn. Hắn giống như đứa trẻ dùng sức bú ʍúŧ khẽ ray hạt đậu, kɧoáı ©ảʍ đưa đến khiến nhục huyệt thả lỏng không ít côn ŧᏂịŧ theo đó không ngừng xâm nhập vào sâu hơn, Vu Yên cũng sung sướиɠ phía dướt dâʍ ŧᏂủy̠ càng ngày càng nhiều.