Chương 4: Vừa đi vừa thao
Editor: Raining
***
"Cô cảm thấy tôi nghe cô dùng từ sợ hãi hình dung kĩ năng làʍ t̠ìиɦ của tôi, tôi sẽ vui vẻ? Giọng nói Hàn Tinh Thần lộ ra vẻ lạnh lẽo.
"Hả..." Sở Y Y ngẩn ra, trên mặt lộ ra nụ cười xấu hổ mà không mất lễ phép, bắt đầu vắt hết óc nhỏ ở trong đầu tìm tòi, làm thế nào để khen kĩ năng làʍ t̠ìиɦ của Hàn Tinh Thần, tâng bốc lên tận trời mây.
"Anh rất sung sức... Á!!! Hàn Tinh Thần, anh muốn làm gì?"
Ai biết khi cô mới vừa bắt đầu chuẩn bị khen Hàn Tinh Thần thì một bàn tay anh đã đưa xuống phía dưới của cô, xẹt qua lớp vải mỏng qυầи ɭóŧ, đưa một ngón tay vào trong.
"Đương nhiên là làm em." Hàn Tinh Thần tà tứ kɧıêυ ҡɧí©ɧ nói ở bên tai cô: "Bảo bối, rên nhỏ thôi nào, văn phòng anh không hề cách âm đâu."
Hàn Tinh Thần còn chưa nói xong, Sở Y Y mới chú ý đến văn phòng Hàn Tinh Thần dùng tường kính, từ bên trong có thể nhìn rõ ràng bên ngoài.
Sở Y Y lập tức lo lắng, nhỡ may bị người khác nhìn thấy thì làm sao bây giờ? Động nhỏ chợt co rút lại.
"Thèm muốn đến vậy sao? Chẳng qua chỉ là một ngón tay thôi vậy mà động nhỏ lại hút lợi hại đến vậy."
Hàn Tinh Thần phải thừa nhận mặc dù anh không thích Sở Y Y, người phụ nữ đầy tâm kế này. Nhưng cơ thể của cô đúng là làm anh yêu đến tận xương tuỷ.
"Bảo bối bé nhỏ, để anh nhìn xem, que thịt anh rốt cuộc làm em sợ hãi đến mức nào." Khi nói chuyện, Hàn Tinh Thần cố ý cắm ngón tay sâu hơn, đồng thời ngậm lấy vành tai cô liếʍ mυ'ŧ, chọc cho cơ thể vốn nhạy cảm của Sở Y Y rùng mình liên tục, dâʍ ɖị©ɧ chảy ra ngoài.
"Ưm a... Không, đừng mà... Hàn Tinh Thần, anh mau dừng tay, sẽ bị người khác nhìn thấy mất.. ưʍ.."
"Tiểu lẳиɠ ɭơ khẩu thị tâm phi." Hàn Tinh Thần cười khẽ, bàn tay to thô bạo kéo váy cô xuống, cởi bỏ áσ ɭóŧ, khoá trái cửa phòng đồng thời xoay người Sở Y Y để cô dựa vào tường kính lạnh băng bóng loáng.
Hai vυ' bất chợt bị sự lạnh lẽo kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nháy mắt kɧoáı ©ảʍ lan toàn cơ thể, làm lỗ nhỏ cơ rút càng lợi hại hơn.
Ngón tay Hàn Tinh Thần cắm trong động nhỏ cô, tự nhiên nhìn thấy hết biến hoá cơ thể của cô, khoé miệng cười lạnh hung hăng cắn cổ cô, lạnh lùng nói: "Không phải sợ bị người khác nhìn thấy sao? Cơ thể bây giờ còn đang rất hưng phấn. Nói, có phải muốn cho người khác nhìn thấy bộ dạng lẳиɠ ɭơ này không, hử?"
"Không... A a a..." Sở Y Y lắc đầu, muốn phủ nhận, nhưng người đàn ông xấu xa Hàn Tinh Thần này lại đột nhiên nhét một ngón tay vào lỗ nhỏ mạnh bão thọc vào rút ra, một bàn tay to xuyên qua 2 cánh tay cô tóm lấy một bên vυ' nắn bóp.
Giương mắt nhìn về phía ngoài bức tường kính, bên ngoài nhân viên như thể không hề ngay thấy tiếng cô rên, một đám người vẫn đang nghiêm túc làm việc.
Không biết có phải vì có tật giật mình hay không, Sở Y Y thấy hai người đàn ông đang nói chuyện với nhau bỗng ngẩng đầu nhìn về phía cô, luôn cảm thấy mình đang bị người khác nhìn thấy.
Trong lòng ủy khuất.
"Hàn Tinh Thần, anh chính là tên khốn kiếp." Sở Y Y tức giận mắng Hàn Tinh Thần, ngôn ngữ tràn đầy chán ghét với Hàn Tinh Thần.
Người đàn ông này không thích cô thì thôi đi, vậy mà còn dùng phương pháp này nhục nhã cô.
Cô là nữ phụ làm nền thì làm sao? Chẳng lẽ vai nữ phụ mờ nhạt này ngay cả nhân quyền cũng không có ư?
Chỉ là Sở Y Y không biết, cô càng biểu hiện kháng cự Hàn Tinh Thần, Hàn Tinh Thần càng muốn chinh phục cô.
Cô là vợ chưa cưới của anh. Cô vốn dĩ đã là của anh.
Kết quả cô cứ lặp đi lặp lại nhiều lần tỏ vẻ chán ghét anh, muốn rời bỏ anh. Anh thật sự khiến người khác chán ghét vậy sao?
"Hàn Tinh Thần, anh có nghe hay không, nhanh buông tôi ra!" Sở Y Y giãy giụa, nộ khí đằng đằng nói với Hàn Tinh Thần: "Nếu không... Tôi sẽ tố cáo anh tội cưỡиɠ ɠiαи."
"Nếu em nói anh cưỡиɠ ɠiαи em, anh hôm nay không làm chết em chẳng phải sẽ thật có lỗi với tội danh em gán cho anh sao."
Nói xong, Hàn Tinh Thần lập tức cởi bỏ dây lưng, móc ra cây gậy thịt của mình, nhắm ngay động nhỏ của cô đâm vào nguyên cây, nhanh chóng điên cuồng thọc vào rút ra.
"A a a... Không... Nhẹ một chút... A a a..." Sở Y Y kháng cự, nhưng cơ thể lại ngăn không được hưng phấn, rêи ɾỉ to hơn vừa nãy, dịch nóng như nước vỡ đê chảy ồ ạt ra ngoài, thoạt nhìn da^ʍ mị mê hoặc lòng người cực kì.
"Thật là vật nhỏ mẫn cảm, bị que thịt chồng thao đã sướиɠ như vậy rồi, phải không." Giọng nói Hàn Tinh Thần không che giấu được vui vẻ.
Tư vị lỗ nhỏ cô quả thật là quá mỹ diệu, vừa chặt, vừa mềm, lại vừa nóng, làm anh yêu muốn chết lỗ nhỏ cô.
"Mới... Không phải như vậy, Hàn Tinh Thần, anh chính là đồ khốn kiếp, đồ khốn kiếp..."
Khuôn mặt Sở Y Y đỏ bừng, không biết là do bị trọc tức hay ra làm sao.
"Còn có sức lực mắng chửi người, xem ra vẫn là chồng chưa thao đủ em, nào đến đây, chúng ta đổi tư thế khác."
Hàn Tinh Thần bế cơ thể cô lên, giống như xuy tè trẻ con vậy, vừa đi vừa đâm thúc vào trong động nhỏ của cô.