Hành Trình NTR

Chương 24

Những viên gạch lạnh lẽo dán vào lưng, nơi bộ phận hai người dính chặt lấy nhau có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể nóng rực của đối phương, cũng hình thành nên sự đối lập giữa hai người, tựa như một bên cứng rắn bên còn lại thì mềm yếu, là sự khác biệt giữa nam và nữ, trong mâu thuẫn xen lẫn chút hài hòa.

Hai chân cô được Cố Nguyên Giai nâng lên, nam nhân có thể dễ dàng mà nhấc lên bờ mông mềm mại của cô, để hoa huyệt rộng mở, dòng nước ấm áp theo đó chảy xuống. Tô Mạt chỉ cảm thấy trong lỗ nhỏ ngứa ngáy không chịu nổi, cả người dần nóng lên, du͙© vọиɠ kêu gào, khát vọng có người hung hăng xâm nhập.

Thời điểm Cố Nguyên Giai động thân tiến vào, du͙© vọиɠ cuối cùng cũng được thỏa mãn. Khi bị hắn mãnh liệt va chạm, bàn tay của Tô Mạt đỡ lấy cánh tay nam nhân bất giác siết chặt lại, đồng thời cắn môi hét lớn “A……Trướng quá, sắp nứt rồi……Chịu không nổi……Ưm……”

Mặc dù xét về chiều dài hay độ thô, mỗi nam nhân sẽ có thế mạnh riêng, nhưng nếu xét theo thực lực tổng thể thì căn dươиɠ ѵậŧ này hoàn toàn xứng đáng uy vũ nhất.

Thân gậy chắc như sắt hàn, lúc này tàn nhẫn đâm thẳng vào, tuy không dùng toàn lực nhưng lại khiến Tô Mạt không khỏi run rẩy, mị thịt lại lần nữa bị căng ra, bị nghiền nát. Cảm giác nhức mỏi kéo đến kèm theo đó là chút tê dại, giống như sau khi chạy bộ đường dài khiến cho khắp người đau nhức, lại ngay sau đó được xoa bóp, là kiểu vừa thoải mái vừa thống khổ.

Đáng thương nhất vẫn là tiểu huyệt nhỏ bé không hiểu tại sao hôm nay lại có nhiều ca ca đến bắt nạt như vậy. Cô chỉ bị đánh có hai cái mà đã ủy khuất đến mức khóc nức nở, nước da^ʍ theo đó mà chảy ra.

Cố Nguyên Giai cũng hưng phấn không kém, hoa huyệt dưới thân vẫn chặt chẽ như ngày thường, thậm chí phản ứng còn kịch liệt hơn, không ngừng xô đẩy hắn, bên trong tuy co rút tần suất không nhỏ nhưng lại không quá kéo căng, vô cùng trơn trượt, độ co giãn cũng phát huy hết mức, cho nên hắn thao càng thêm hăng.

Nhưng làm sao Cố Nguyên Giai cũng không nghĩ tới, phản ứng kịch liệt nhưng không căng chặt kia, là bởi vì hôm nay cô đã bị người khác làm vài lần, đồng thời sự trơn trượt ấy là vì có quá nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở bên trong, hiển nhiên trở thành chất bôi trơn tốt nhất.

Hắn còn nghĩ rằng là do nước nóng của vòi sen gây ra, một chút cũng không hoài nghi phương diện khác. Ngược lại nhờ có chất bôi trơn, hắn bắt đầu đẩy mạnh hơn, tùy ý mà thọc vào rút ra.

Tiếng nước chảy ào ào trong phòng tắm cũng không thể lấn át được tiếng va chạm giòn tan giữa hai thân thể. Tô Mạt có thể tỉ mĩ cảm nhận được đồ vật cứng rắn mạnh mẽ đè ép tiến vào, vách động bị căng ra, nếp thịt xếp chồng lên nhau, mị thịt khảm nhập gân xanh, vừa hút vừa kẹp lấy, kɧoáı ©ảʍ dâng trào như sóng triều, bao la rộng lớn.

Kɧoáı ©ảʍ ập đến làm người ta quên cả giả vờ, chỉ muốn thẳng thắn mà hét ra những cảm xúc tích tụ nơi đáy lòng, muốn được phát tiết hết thảy mọi thứ.

“A a…..Sướиɠ quá…..Đại, đại dươиɠ ѵậŧ cắm em……Em chính là tao hóa(Con đĩ), ư……Thích quá…….”

Tiếng rêи ɾỉ này khiến Cố Nguyên Giai phải giật mình, từ khi nào bản thân nghe thấy bạn gái của mình nói lời cợt nhả, còn là đại dươиɠ ѵậŧ? Tao hóa?

Cho nên nói, một số chuyện dù có ngụy trang kỹ đến đâu vẫn sẽ để lại dấu vết, không, sau khi bị đám người Chu Thần ép buộc nói không ít lời cợt nhả, Tô Mạt mới dần trở nên quen miệng.

Nếu đây là một người nhạy cảm và hay nghi ngờ, chắc chắn anh ta sẽ thấy có điều gì đó bất thường, nhưng Cố Nguyên Giai rất tin tưởng bạn gái của mình. Hắn chưa bao giờ nghĩ đến việc cô sẽ quan hệ cùng nam nhân khác, hơn nữa đây còn không chỉ làʍ t̠ìиɦ một lần, với một người, mà là nhiều người cùng lúc. Bởi vậy, trước sự thay đổi của bạn gái, hắn cũng chỉ nghĩ là cô đã xem phim gì đó, hoặc là do mắt hắn bị bịt kín không thể nhìn thấy cô, điều này khiến cho đối phương cảm thấy thoải mái hơn.

Hơn nữa, dù một nam nhân có đứng đắn đến đâu trong xương cốt ít nhiều cũng có những ý nghĩ dâʍ đãиɠ, mà lúc này nghe thấy tiếng kêu trần trụi của Tô Mạt, hắn càng thêm không thể kiềm chế.

Ngọn lửa ở trong mắt Cố Nguyên Giai ngày càng bùng cháy, động tác dưới thân càng lúc càng nhanh, đem côn ŧᏂịŧ đẩy đưa đến nơi sâu nhất, hung hăng mài, còn cố ý hỏi “Dươиɠ ѵậŧ là cái gì? Hử? Nói cho anh biết, em đã nghe nó từ đâu?”

Tô Mạt cả kinh sợ bản thân bị vạch trần, dưới sự khẩn trương, tao tâm vô thức siết chặt qυყ đầυ đang cắm sâu ở cổ tử ©υиɠ.

Lực hút mạnh mẽ như vậy giống như cái miệng anh đào nhỏ nhắn, điên cuồng quấn lấy côn ŧᏂịŧ, bọc ở mã mắt run run, sướиɠ đến mức Cố Nguyên Giai gần như phát cuồng, kɧoáı ©ảʍ thẳng tấp từ sống lưng truyền đến đỉnh đầu, nam nhân mặt đỏ bừng, phía sau eo lần thứ hai phát lực, càng thêm cường hãn cắm mạnh đi vào, mắc kẹt ở chỗ sâu nhất.

“Ưm….Muốn đem anh bấm gãy có phải hay không?”

Tô Mạt cẩn thận quan sát phản ứng của nam nhân, bị tất chân che mắt, so với bình thường có chút quỷ dị, nhưng trong xương cốt, vẫn là Cố Nguyên Giai ngày thường, hẳn là không có nghi ngờ gì.

Trong lòng thoáng thả lỏng, nhưng Tô Mạt vẫn vắt óc tìm cái lý do “Ưm…..Chỉ là, gần đây anh không có ở đây…..Em chỉ là, có lén xem một bộ phim…..Bên trong, a a a….Chính là kêu như vậy…..Còn có, nói kêu như vậy ở trên giường, nam nhân sẽ……Ư a…..thích thú hơn……”

Quả nhiên giống như hắn nghĩ.

Tâm của Cố Nguyên Giai trở nên mềm nhũn, hắn cảm thấy có lỗi vì bản thân đã quá bận rộn, hắn thích cách cô quan tâm đến lời nói của mình. Cô sẽ vì hắn mà ở trên gường rêи ɾỉ lấy lòng, làm hắn hưng phấn. Sự tồn tại của cô đã là liều thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh nhất rồi.

Tầm nhìn bị che khuất, đồng thời cũng làm cho những cảm xúc khác trở nên nhạy cảm hơn. Lúc này, Cố Nguyên Giai muốn hoàn toàn chiếm hữu người dưới thân, muốn vào sâu hơn nữa, tốt nhất vĩnh viễn hòa làm một thể, muốn biết hết thảy mọi thứ thuộc về cô, cho dù là một bộ phim, hắn muốn biết chi tiết những gì cô đã xem.

“Trong phim, còn nói những gì?”

Tô Mạt bị cự căn đỉnh đến hai chân run rẩy. Cố Nguyên Giai không nhìn thấy được, nhưng chỉ cần hắn cúi đầu xuống là có thể thấy, dươиɠ ѵậŧ làm cho người ta khϊếp sợ ra ra vào vào, mị thịt bị đưa ra ngoài, ở giữa điên cuồng lôi kéo, miệng huyệt lần thứ hai bị căng tròn, lại nứt ra, màu sắc phấn nộn kiều diễm ướŧ áŧ, có chút hồng như bị xuất huyết. Dâʍ ɖị©ɧ hòa trộn với nước ấm, hồi lâu đã không còn phân biệt được, mông nhỏ bị hai túi trứng chụp đánh phát ra tiếng ‘bạch, bạch’ giòn tan.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mấy người nam nhân khác đều bị mài thành bọt, theo dòng nước chảy xuống, một số thì biến mất không còn tăm hơi, số ít còn lại dính trên thân gậy, lặp lại động tác đẩy ra đẩy vào liên tục.

Quá kịch liệt, vốn dĩ hoa huyệt đã đỏ bừng do bị làm cả đêm, làm sao có thể chịu được Cố Nguyên Giai không chút lưu tình mà va chạm, hơn nữa do trong lòng có cảm giác tội lỗi, ma xui quỷ khiến thế nào mà cô lại mở miệng “Em….Ưm……Trước để em…….A…..Ngừng…..Ngừng lại một chút trước đã…….”

Côn ŧᏂịŧ lớn cắm đến sảng khoái, hắn không muốn dừng lại chút nào, nhưng cuối cùng lại không ngăn nổi sự tò mò trong lòng. Cố Nguyên Giai thao thêm trăm cái nữa, cố nén du͙© vọиɠ, ‘ba’ một tiếng, rút côn ŧᏂịŧ ra.

Miệng huyệt bị mạnh mẽ cắm liên tiếp không ngừng trở nên sưng đỏ khó coi, lúc cây gậy lớn rút ra thì hai cánh hoa cũng không khép lại được, lỗ nhỏ ở giữa cuồn cuồn chảy ra chất lỏng da^ʍ mĩ, bị dòng nước xối trôi xuống, giống như miệng con suối nhỏ.

Về phần cây gậy thịt kia, càng thêm ướŧ áŧ dữ tợn, bại lộ ở trước mặt Tô Mạt, phía trên còn dính nước da^ʍ của cô và dịch thể của Cố Nguyên Giai, còn có tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mấy người Chu Thần đã bị mài thành bọt trắng.

Hai chân Tô Mạt run lẩy bẩy, dựa vào tường chậm rãi ngồi xổm xuống, trước sự khó hiểu của Cố Nguyên Giai, đỡ lấy côn ŧᏂịŧ lớn dính đầy dâʍ ɖị©ɧ còn tản ra mùi tanh, ngậm vào trong miệng.