Ngay sau khi Thẩm Như Mộng chống đỡ không nổi nữa mà gục xuống thì đồng thời Chu Thần cũng đứng dậy, ôm lấy Tô Mạt ba bước thành hai đi thẳng tới bên giường mà không hề dừng lại, bắt đầu cởϊ qυầи áo của cô.
Tô Mạt kỳ thật đã bị chơi đến tâm tình nhộn nhạo, bên trong âʍ đa͙σ hư không ngứa ngáy, dâʍ ɖị©ɧ không ngừng róc rách, hận không thể lập tức chụp lấy côn ŧᏂịŧ nam nhân, nhét vào lỗ nhỏ bên dưới, tứ phía mà mãnh liệt thao làm.
Nhưng cô hiểu, nếu làm như vậy, một màn kịch vất vả dựng lên này, sẽ không còn hương vị nữa.
“Chu Thần, đừng, đừng như vậy…..Cầu xin anh…..Đừng như vậy mà….A….”
Nữ nhân ngọ ngoạy muốn tránh thoát vẫn luôn khản giọng cầu xin, thế nhưng thân thể càng giãy giũa thì quần áo càng có xu hướng thoát ly nhanh hơn, váy rất nhanh đã bị lột ra, da thịt trơn bóng bại lộ trong không khí, bầu vυ' tuyết trắng đong đưa theo chuyển động kịch liệt của thân thể, hai viên đậu đỏ trước ngực vươn mình trong không khí do nhiễm phải hơi lạnh mà run rẩy dựng đứng lên, vừa xinh đẹp lại mang theo chút gì đó gợi cảm.
“Sao vậy? Lão Bạch có thể chơi em, còn bọn tôi thì không được?”
Nghe Chu Thần lên án, Tô Mạt trừng lớn hai mắt nhìn về phía Bạch Tử Mộc, tựa hồ không thể tin được làm sao bọn họ lại biết chuyện này.
Bạch Tử Mộc cười lạnh một tiếng, đi tới dùng sức xoa bộ ngực yêu kiều đong đưa “Có thể trách tôi sao? Ai kêu em mỗi ngày đều tìm cách tránh tôi, một câu cũng không muốn nói với tôi, như vậy còn không phải lạy ông tôi ở bui này!”
Giọng điệu nam nhân mang theo ủy khuất cùng không cam lòng.
“Không, không có…..Hai chúng tôi không có làm cái kia, chỉ là, chỉ là….”
Tô Mạt muốn giải thích, nói đến một nửa bởi vì cảm thấy ngại mà không dám nói tiếp.
Nhưng Chu Thần tất nhiên không cho phép cô cứ như vậy mà dừng lại. Hắn rút ngón tay đã dính đầy chất lỏng ra, nắm lấy cự căn nóng rực cọ xát ở trước cửa động, như tùy thời đều có thể phá cửa mà đi vào, giọng điệu cường đại xen lẫn uy hϊếp truyền tới.
“Chỉ là như thế nào? Nói đi, lão Bạch đã làm gì em?”
Thịt căn của nam nhân vừa nóng vừa cứng rắn, góc cạnh rõ ràng. Tô Mạt bị qυყ đầυ hắn chọc chọc như vậy thân mình đã muốn nhũn ra, kɧoáı ©ảʍ mất hồn đánh úp lại, một cổ nhiệt khí từ dưới thân xộc thẳng lên.
Như là sợ hãi, hàm răng nữ nhân cắn chặt môi dưới, nhỏ giọng nói “Cậu ta, cậu ta cũng chỉ sờ soạng, liếʍ phía dưới…..Chúng tôi thật sự, thật sự cái gì cũng chưa làm hết…..Cầu xin các cậu, đừng như vậy, tôi là bạn gái của Nguyên Giai, các cậu không thể làm bậy…..”
Không đề cập đến Cố Nguyên Giai còn tốt, một khi đã nhắc tên, ánh mắt ba người bọn họ càng thêm nguy hiểm.
Chu Thần trực tiếp ngồi xổm xuống, ôm lấy hạ thể Tô Mạt, lưỡi lớn vươn ra, bắt đầu điên cuồng mυ'ŧ, trong lúc mυ'ŧ còn tranh thủ mà hỏi “Lão Bạch đã liếʍ như vậy sao? Hay là dùng đầu lưỡi cắm đi vào? Hạt đậu phía trên có bị cắn không?”
“A….ưm….Đừng, đừng hút….A!”
Thanh niên trai tráng mang theo nồng đậm ghen tỵ ra sức hút liếʍ, là cực kỳ muốn mạng người ta. Hơn nữa sinh viên quốc phòng mỗi ngày đều được huấn luyện, việc điều tiết hơi thở đương nhiên cũng rất lợi hại. Lúc này đây chỉ cần tùy tiện một chút, Tô Mạt lập tức có thể cảm nhận toàn bộ hạ thể như bị hút đi, tiếng ‘ừng ực ừng ực’ không ngừng truyền tới, nước da^ʍ vừa kịp chảy ra đã bị hắn hút sạch, toàn bộ chảy xuống bụng nam nhân.
Đồng thời Chu Thần còn dùng lưỡi kɧıêυ ҡɧí©ɧ viên tiểu hoa châu sưng đỏ, hàm răng cứng rắn trở thành thứ vũ khí tốt nhất, chỉ tùy tiền đổi góc độ quét cọ là có thể làm cho Tô Mạt vừa đau vừa sướиɠ, không có cách nào tự kiềm chế.
“Đệt, so với lần trước còn da^ʍ hơn! Ông đây còn chưa có thao vào đâu, thế mà đã bắt đầu phun nước rồi!”
Đầu lưỡi cuộn lại hút mạnh một cái, sau đó Chu Thần liền đứng dậy cố định lại tư thế Tô Mạt, đỡ lấy thịt căn thô to, bẻ môi âʍ ɦộ ra, muốn thọc đi vào.
Bị liếʍ đến đại não trống rỗng dù vậy Tô Mạt vẫn luôn không ngừng lắc đầu, thật vất vả mà giãy giụa muốn ngăn cản động tác của nam nhân, dẫn tới đại qυყ đầυ chọc lên lòng bàn tay mềm mại, làm lòng cô không khỏi run lên, lập tức rụt tay lại.
“Đừng mà, không thể như vậy….Tôi đã có bạn trai, không, không thể cùng người khác làm loại sự tình này…..”
“Xùy, lần trước thao em cũng không có như vậy, tao âʍ ɦộ còn cắn chặt tôi không buông, lực đạo nhẹ một chút liền lắc mông tự mình di chuyển, thao càng mạnh em lại càng phát da^ʍ, bây giờ còn giả bộ cho ai xem!”
Mắt thấy nữ nhân bộ dáng ngơ ngác không hiểu hắn đang nói gì, Chu Thần trực tiếp hạ giọng, học theo giọng điệu của Cố Nguyên Giai, còn đem sự tình buổi tối hôm đó, sinh động như thật kể lại cho cô nghe.
“Tôi là người đầu tiên làm em, sau đó đến lão Bạch, tiếp theo là Tranh tử. Lúc tôi vừa mới thao em, bên trong vẫn còn lưu lại tϊиɧ ɖϊ©h͙ của lão Cố, sau đó đều bị tôi thao đến mức chảy ra ngoài, bị bốn nam nhân thao, có phải sướиɠ lắm đúng không?! Tôi còn chưa gặp người nào da^ʍ như em vậy, nước chảy thật nhiều, đại dươиɠ ѵậŧ đều không ngừng thọc vào….Mà vẫn vô cùng dâʍ đãиɠ, tôi không tin một mình lão Cố có thể thỏa mãn em!”
Theo lời Chu Thần nói, ký ức của Tô Mạt cũng quay về buổi tối ngày hôm đó, quả nhiên, thứ tự mà cô âm thầm suy đoán lần đó là chính xác, nhưng lúc này cô không thể bày ra dáng vẻ vui mừng được. Trên mặt mang theo khϊếp sợ cùng cảm giác xấu hổ tủi nhục, như không tin những lời trước mắt là thật, anh em tốt của bạn trai cô, lại dám làm ra chuyện như vậy.
Cô như buông xuôi tất cả, đôi tay lúc trước còn liều mạng chống cự giờ đã bị kéo ra, cự vật tím đỏ lại lần nữa nhắm ngay lỗ nhỏ, thắt lưng chuyển động, dùng sức cắm vào.