Tôi há miệng hết mức có thể nhét vật cứng và nóng hổi vào miệng. Nếu tôi có thể tự do kiểm soát việc đóng mở của cổ họng, tôi sẵn sàng mở cổ họng và ngậm nó ngày càng sâu hơn.
Lần này không cần giữ đầu cũng không cần ra mệnh lệnh gì, bởi vì tôi tự nguyện. Đây dường như là điều duy nhất tôi có thể làm cho Chu Kỳ Lạc vào lúc này. Còn thịt của Chu Kỳ Lặc cứng rắn và sưng lên trong miệng của tôi. Tôi để nó thật lâu trong cổ họng và cảm nhận sự sung sướиɠ do sự co bóp của cổ họng mang lại. Mãi đến lúc không thở nổi thì tôi mới thoáng thối lui để điều chỉnh lại hơi thở.
Vốn là động tác có quy luật nhưng khi Helios cắm côn ŧᏂịŧ vào lần nữa thì tần suất đã bị xáo trộn.
Tôi mất cảnh giác bị đẩy về phía trước, cây gậy trong miệng đâm sâu vào ép tôi chảy ra nước mắt sinh lý. Tôi không thể rút lui, phun ra côn ŧᏂịŧ trong miệng rồi quay đầu ho kịch liệt.
Lần này, Helios không ép buộc mà anh tạm dừng động tác thọc vào, đợi tôi bình tĩnh lại.
Chỉ là ho khan tự nhiên nhưng lại khiến cơ thể tôi run lên, mang lại cho tôi một cảm giác sảng khoái kỳ lạ.
Sau khi vất vả lấy lại hơi thở thì tôi bắt đầu há miệng thở từng ngụm lớn. Mà Helios giống như đang tìm thấy một trò chơi thú vị nào đó, không còn mạnh mẽ nện tôi. Thay vào đó, anh cầm côn ŧᏂịŧ cắm vào thật sâu và nắm lấy cánh mông nghiền côn ŧᏂịŧ qua lại vòng quanh. Thật khó để chạm vào các điểm nhạy cảm với động tác rút ra cắm vào đơn giản, nhưng loại động tác vẽ vòng tròn này có thể chạm vào các điểm nhô cao trên hoa kính.
Nửa quỳ trên mặt đất tôi lập tức cơ quắp lại, ngón tay và móng tay cong lại trên mặt đất, phát ra tiếng cào chói tai để ngăn tiếng kêu dâʍ đãиɠ sắp bật ra khỏi miệng. Sau khi tôi nhận được sự sung sướиɠ này, tôi vươn tay trái ra và đặt lên đùi Chu Kỳ Lạc. Khi ngước mắt lên nhìn anh thì tôi giống như một con mèo đang làm nũng xin cho ăn.
Tôi lại vươn bàn tay phải ra nắm lấy hai túi trứng bên dưới côn ŧᏂịŧ, vừa xoa nhẹ vừa vươn đầu lưỡi ra liếʍ phía trên côn ŧᏂịŧ. Tôi liếʍ láp như một con mèo đang liếʍ sữa, sau đó há miệng ngậm lấy chúng rồi dùng cánh môi mềm khẽ cắn.
Tôi nghe thấy tiếng hừ hừ khó nhịn từ mũi của Chu Kỳ Lạc. Trong ấn tượng về những lần hoan ái của tôi và Chu Kỳ Lạc thì những gì anh đang thể hiện tương phản của sự bình yên của mọi khi, tuy anh luôn nồng nhiệt nhưng tôi vẫn luôn cảm thấy thiếu một điều gì đó.
Bây giờ, cuối cùng tôi cũng đã hiểu. Anh luôn có xu hướng làm hài lòng bạn hơn là làm hài lòng bản thân. Điều này trái lại với Helios. Vì vậy, bây giờ tôi có thể làm và mang đến cho Chu Kỳ Lạc sự thoải mái thì cảm giác tội lỗi trong lòng tôi mới thoáng giảm bớt một chút. Lòng bàn tay ấm áp đột nhiên bao phủ khuôn mặt của tôi, tiếng gọi đầy du͙© vọиɠ và tình yêu của anh truyền đến từ trên đầu. Anh gọi tên tôi một cách trìu mến, bàn tay còn dùng chút lực, hạ thân không tự giác thăng tiến vài phần vào miệng tôi nhưng mà tôi không hề sợ hãi. Tôi cảm thấy có gì đó trong miệng mình co rút, nhưng tôi không có ý định tránh nó. Ngược lại, tôi càng gia tăng lực trong miệng và mυ'ŧ mạnh vài cái. Dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, mùi tanh thoang thoảng lan tỏa trong miệng, nhưng tôi quan tâm đến điều đó. Tôi từ từ nhả côn ŧᏂịŧ ra để lại một vệt tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc màu trắng nơi khéo môi.
Sau đó, tôi ngẩng cao cổ và nhìn thẳng vào Chu Kỳ Lạc. Tôi thấy anh bối rối trong giây lát sau khi đạt cực khoái. Khi hai người nhìn nhau, cổ họng tôi khẽ cuộn. Khi nhận thấy cử động nhỏ này, anh như bị dọa sợ mà hoảng hốt nhìn tôi.
" Tại sao ...” Anh đưa hai tay nâng gương mặt tôi và cúi xuống như thể anh muốn tôi mở miệng và nhả thứ đó ra. Chỉ tiếc đã quá muộn rồi. Tôi nheo mắt nhìn anh cười, vẻ mặt lộ rõ vẻ hài lòng nhưng trong mắt lại ẩn chứa một tia thương cảm. Đương nhiên, tôi vẫn chưa quên người phía sau vẫn đang làm tôi. Tôi sợ rằng Chu Kỳ Lạc có thể nói được là do anh ta ngầm đồng ý.
Tương tự như vậy, mọi chuyện vừa xảy ra tất nhiên đều rơi vào trong mắt anh ta. Helios rút côn ŧᏂịŧ rồi kéo tôi ra khỏi lòng bàn tay của Chu Kỳ Lạc, xoay mặt tôi về phía anh ta. Tôi nhìn thấy đôi mắt của anh ta trở thành màu vàng kim rực rỡ, còn nghe thấy anh ra lệnh cho Chu Kỳ Lạc "Im lặng và đứng dậy”.
Tôi thậm chí không thể quay đầu lại để nhìn Chu Kỳ Lạc. Con ngươi vàng kim của anh bắt gặp ánh mắt của tôi " Há miệng ra”. Mà tôi chỉ có thể há miệng ra một cách ngoan ngoãn.
Helios nheo mắt khiến tôi cảm thấy nguy hiểm.
“ Nuốt sạch sẽ nhỉ" Nghe có vẻ như lời khen ngợi nhưng lại không phải vậy. Rõ ràng là giọng điệu không có cảm xúc gì, nhưng có thể phát hiện rõ ràng anh ta đang tức giận.
Tại sao? Tại sao lại tức giận? Tôi không hiểu. Helios ... Rốt cuộc là ai? Lại muốn làm chuyện gì?
Trong nháy mắt, Helios nở nụ cười, lần này càng tàn nhẫn hơn với nụ cười lưu manh hay đùa giỡn lúc trước. Thậm chí có thể ngửi thấy hương vị độc ác trong không khí.
“ Thật không công bằng” anh ta từ từ đứng dậy, cúi đầu xuống nhìn tôi. “Vẫn luôn cao cao tại thượng như vậy” trong lòng tôi thầm cao giọng mỉa mai, đối mặt với anh ta thì tôi và Chu Kỳ Lạc còn có sự công bằng nào chứ?
Anh véo vào cằm tôi và bắt tôi úp mặt vào côn ŧᏂịŧ vừa rồi khuấy động trong hoa huyệt. Lần này anh không ra lệnh hay gợi ý, nhưng tôi vẫn hiểu ý của anh. Nếu tôi có thể chống lại thì tôi sẽ quay đầu đi và tức giận nói “Tôi không làm”.
Có thể kết quả cuối cùng đều giống nhau, nhưng phản kháng cũng là một một thái độ.
Tôi nhìn anh và nói một cách chắc nịch " Nếu anh có khả năng thì đừng dùng dị năng! Thử xem tôi có cắn đứt nó không? " Thật bất ngờ, Helios đã bị choáng váng trước lời đe dọa của tôi. Anh dường như đang suy nghĩ điều gì đó rồi đôi mắt dần trở về màu xanh lam mờ ảo.
Lúc này, không khí lại trở nên loãng hơn, hơi thở gấp gáp phả ra từ phía sau tôi. Có vẻ như Chu Kỳ Lạc đã chuẩn bị từ lâu và chỉ chờ cơ hội để phản công.
Thật không may, vẫn thất bại rồi. Helios rất cảnh giác, ngay lập tức tỉnh táo trở lại. Đôi mắt trong phút chốc trở lại màu vàng kim sắc bén bắn về phía Chu Kỳ Lạc. Sau đó, tôi nghe thấy tiếng “phịch”, là tiếng da thịt và chạm vào sàn gỗ.