Lần này thân trên của tôi bị ép vào ghế sofa, hai chân quỳ trên sàn gỗ lạnh lẽo, còn người đàn ông tóc bạc đút vào từ phía sau. Tư thế vào từ phía sau lại làm cho côn ŧᏂịŧ dễ dàng chọc vào điểm nhạy cảm trên cơ thể và cắm đến độ sâu khủng khϊếp hơn nữa.
Tôi cắn mu bàn tay, không muốn để mình hét lên, nhưng vẫn không thể ngừng thút thít từng hồi. Loại âm thanh này vang vọng trong phòng khách, chẳng những không có vẻ đáng thương, tủi thân nào mà nghe còn có vẻ dâʍ đãиɠ.
Anh chế nhạo mở miệng " Sao nào? Vừa rồi không phải em chủ động tự mình ngồi trên sao?" Tôi định mở miệng từ chối, nhưng tất cả những gì bật ra đều là tiếng rêи ɾỉ khiến tôi chỉ có thể che miệng lại và lắc đầu phủ nhận. Tôi không thể nhìn thấy biểu hiện của người phía sau, chỉ nghe thấy tiếng cười trầm thấp của anh ta, giống như chế nhạo và vui mừng .
Sau đó, như để trừng phạt, anh nằm lấy đầu gối của chân trái tôi và nhấc nó lên khỏi mặt đất. Bằng cách này, cửa huyệt sẽ mở ra một cách tự nhiên, hoàn toàn phơi bày ra trong không khí. Bởi vì cảm giác mất cân bằng đột ngột này nên hoa huyệt đột nhiên khuấy đảo siết chặt, hoa kinh căn chặt lấy côn ŧᏂịŧ bên trong, lấy được sự tán thưởng của người phía sau "Mυ'ŧ chặt quá!”
Tôi chưa kịp quen với tư thế này thì anh ta đã đột ngột cắm vào khiến tôi không thể kìm được giọng nói ngọt ngào trong cổ họng nữa “Không, buông ra..”
Cơ thể tôi như bị nhiễm điện và tê dại từng hồi. Tâm trí tôi trống rỗng “Kỳ Lạc, Kỷ Lạc...” Giữa lúc mập mở gọi tên người mình yêu nghe rất bình thường.
Thật tiếc là có người lại không muốn nghe. Vỳ vậy, ngày lúc tôi sắp cao trào thì hành động phía sau bỗng dừng lại.
Mở to đôi mắt bối rối, tôi gọi tên Chu Kỳ Lạc thêm một lần nữa với vẻ tủi thân, nhưng khi bạn từ từ nghiêng đầu, Chu kỳ Lạc - người đang đang bị đóng băng bất động đứng ở một bên đập vào mắt. Vì vậy, tôi nhanh chóng tỉnh táo. Tiếng kêu dừng lại đột ngột và biến mất trong miệng, tôi cắn lấy môi dưới. Tuy nhiên, người đàn ông tóc bạc vẫn không buông tha cho tôi, anh rút côn ŧᏂịŧ ra đến miệng huyệt, sau đó lại mạnh mẽ đâm vào, đúng lúc dập vào gần miệng tử ©υиɠ mẫn cảm của tôi. Tôi khẽ kêu đau thành tiếng rồi cơ thể đột ngột căng thẳng. Vốn đang liên tục bị cao trào lại bị tấn công lần nữa.
Người đàn ông cúi xuống ghé vào tai tôi, lần này là một lời thì thầm nhẹ nhàng " Gọi tên của anh"
Ngay cả là lời nói nhẹ nhàng như vậy nhưng dường như nó là một mệnh lệnh không thể cưỡng lại đối với tôi, ngay cả khi tôi có đấu tranh trong lòng thì cũng không thể chống lại sức mạnh bí ẩn kia.
Cuối cùng tôi chậm rãi há miệng và nói ra cái tên mà anh mới chỉ nói với tôi cách đây không lâu “Helios”.
Âm lượng của tôi rất nhỏ, gần giống như thì thầm trong giấc mơ, nhưng tôi biết rằng tôi không thể thoát khỏi tai của hai người khác trong phòng.
Không biết Chu Kỳ Lạc đang đứng bất động kia phản ứng như thế nào, bởi vì bạn không dám nhìn anh. Nhưng rõ ràng Helios đang vô cùng hạnh phúc, ít nhất thứ đó trong cơ thể tôi đã nói với tôi như vậy. Nó dường như lại phình lớn hơn, tiếp theo là nhiều lần đầm sâu vào và mỗi lần va chạm lại đẩy tôi xuống vực sâu của du͙© vọиɠ. Tôi bắt đầu cầu xin " Làm ơn .."
Cũng không biết đang cầu xin anh dừng lại hay cầu xin anh hãy làm nhanh hơn. Tôi còn chưa dứt lời thì hoa kính bên trong đột nhiên co rút nhanh chóng kịch liệt. Việc này kéo dài trong vài giây, tôi dần buông lỏng sức lực, mềm nhũn rồi ghé toàn bộ phần trên cơ thể vào ghế sofa.
Tôi thở hổn hển và bình tĩnh lại hơi thở, cảm thấy chân trái của mình đang hạ xuống và chạm đất một lần nữa. Nhưng tôi biết vẫn chưa kết thúc, vì côn ŧᏂịŧ trong cơ thể vẫn cứng rắn như cũ. Người ta nói rằng sau khi một người đàn ông bắn một lần thì lần thứ hai sẽ đặc biệt lâu hơn. Nghĩ đến điều này, cơ thể tôi càng cảm thấy ớn lạnh.
Helios thong thả rút côn ŧᏂịŧ ra nhưng vẫn lưu luyến không rời. Sau đó, anh ta nắm lấy tay và kéo tôi lại, để tôi dựa vào vòng tay của anh. Anh ta ôm tôi và quay mặt sang một bên, đối mặt với Chu Kỳ Lạc đang đứng một bên. Còn tôi thì từ đầu đến cuối, mặt luôn rũ xuống không muốn nhìn sang anh. Giọng nói của Helios truyền vào tai của bạn tràn ngập sự cám dỗ “ Ngắng đầu nhìn xem ”
Anh không cần ra lệnh chút nào, tôi vẫn ngoan ngoãn đầu hàng. Nghe theo lời anh ta tôi từ từ ngẩng đầu lên, tầm mắt theo mắt cá chân, bắp chân, từ đùi nhìn lên phía trên cuối cùng dừng lại ở giữa đũng quần của Chu Kỳ Lạc. Nơi đó của anh đang phồng lên.
Nhất thời không biết trong lòng thế nào. Tôi chỉ có thể di chuyển ánh mắt lên trên, nhìn vào khuôn mặt của Chu Kỳ Lạc. Chỉ thấy rằng biểu hiện của anh rất phức tạp, chắc hẳn còn bối rối hơn tôi.
“ Thú vị không? ” Helios lại nói tiếp nhưng lần này không phải với tôi. " Cảm giác còn thật hơn nhìn vào gương, đúng không? "
Như Helios đã nói, điều lóe lên trong tâm trí tôi là cảnh tôi và Chu Kỳ Lạc quan hệ tìиɧ ɖu͙© trước gương soi toàn thân vào mấy tuần trước. Ý của Helio có phải quan sát một người giống hệt bạn ngoài đời đang làʍ t̠ìиɦ thì sướиɠ hơn là chỉ nhìn vào gương?
Mặt tôi nóng bừng lên, ngượng ngùng liếc nhìn Chu Kỳ Lạc. Nhận thấy biểu hiện thay đổi của anh, cũng hiểu rằng anh đang nhớ lại cảnh đó giống như mình. Tuy nhiên, những nghi ngờ sâu sắc kéo theo sau đó. “Việc này ... Làm sao Helios có thể biết được”.
Chỉ là bạn không có dư thừa thời gian để suy nghĩ, cả Chu Kỳ Lạc cũng đương nhiên là không.
Mệnh lệnh tiếp theo của Helios được vang lên.
Bàn tay to với những vết chai dày phủ lấy chiếc cổ mỏng manh của tôi, dùng ngón trỏ và ngón cái kẹp chặt xương hàm của bạn, buộc tôi phải ngẩng cao đầu rồi anh ấy nói với tôi " Vậy em giúp anh ta đi . "