Xằng bậy như vậy mấy ngày, rốt cuộc kỳ nghỉ lễ của Tiểu Tiểu đi rồi. Đó là một cái buổi sáng, hia người ở trên sô pha chức mừng lỳ nghỉ lễ rời đi. Tống Yên ghé vào trên thân thể mềm mại của Tiểu Tiểu, vùi đầu củng ăn đôi vυ' tròn trịa mềm mại, côn ŧᏂịŧ thô cứng tàn nhẫn đâm thọc nộn bức ngập nước. Trừu đến Tiểu Tiểu ở dưới hoa chi loạn phiến, yêu kiều rêи ɾỉ liên tục.
Côn ŧᏂịŧ thô dài thực mau thao tới tử ©υиɠ, Tiểu Tiểu ôm chặt thân mình của Tống Yên, cặp đùi đẹp gắt gao quấn lấy vòng eo nàng, kêu đến càng tao lãng: “A a a a… A di, nhanh lên, tiếp tục thao nơi đó, thao xuyên nhân gia…”
Tống Yên ừ một tiếng, há mồm buông vυ' lúc ẩn lúc hiện ra, ôm chặt Tiểu Tiểu, đĩnh côn ŧᏂịŧ thô cứng hướng về phía tử ©υиɠ non mềm tiếp tục thao. Liên tục thao vài hạ, thao đến Tiểu Tiểu lãng kêu liên tục, thân thể mềm mại hung hăng run run, mới thu trở về. Sau đó tàn nhẫn trừu thịt non ở ngoài.
Không có vẫn luôn tư thế này đâu, thực nhanh Tống Yên bắt lấy đùi Tiểu Tiểu một bên thao một bên xoay người. Tiểu nộn bức cắn chặt côn ŧᏂịŧ thô cứng xoay nửa vòng, Tiểu Tiểu xoay người dẩu mông ghé vào trên sô pha.
Tống Yên bỗng nhiên dương tay chụp một cái trên mông đĩnh kiều, Tiểu Tiểu nhất thời duyên dáng gọi to: “A a a a… A di đánh nhân gia tiểu thí thí, thật sướиɠ, thật sướиɠ a, còn muốn…”
Nói, tiểu nộn bức đem côn ŧᏂịŧ lớn cắn đến càng hung, tao mông hướng về phía Tống Yên loạn vặn. Tống Yên liền lại tại trên mông đánh hai bàn tay, đánh đến Tiểu Tiểu duyên dáng gọi to liên tục, thân thể mềm mại kịch liệt rung, nàng đi phía trước đĩnh đĩnh côc thịt lớn sau đó hướng lưng trơn bóng của Tiểu Tiểu bò đi. Qùy một gối bò trên người Tiểu Tiểu, ôm vυ' non mềm của Tiểu Tiểu, dừng một chút, hướng về phía tiểu huyệt khẩn hiệp lại cực kỳ ướt hoạt tiếp tục tàn nhẫn làm. Đống thời tàn nhẫn đâm tao mông, đem mông đâm đến rung động không thôi, bạch bạch vang vang.
“ A a a a… A di, a di đem nhân gia làm thật hung, thật thoải mái, tiểu tao bức vẫn rất ngứa a, tiếp tục làm nhân gia, dùng sức a…” Tiểu Tiểu nói kiều mông càng nỗ lực dẩu trên bụng nhỏ Tống Yên.
Tiểu tao bức đi sau này ngưỡng ngưỡng, đem côn ŧᏂịŧ thao không ngừng cắn càng chặt hơn, hơn nữa không ngừng ra thủy, thậm chí bị nhục côn thọc vào rút ra, dâʍ ŧᏂủy̠ đều bắn tung tóe ra bên ngoài. Tống Yên nhìn Tiểu Tiểu như vậy ái thảm, ghé vào trên thân thể mạn diệu non mềm dốc hết sức lực mà làm tiểu tao bức.
Sau lại đôi tay bắt lấy đôi vai Tiểu Tiểu, đĩnh côn ŧᏂịŧ thao ác hơn vào bên trong, thao đến tao thịt ở bên trong giống như điên rồi mà cuộn cuồn. Thao đến Tiểu Tiểu ân a gọi bậy, thân thể mềm mại loạn vặn không thôi.
“A a a a… Mau phun, a di lại mạnh điểm, làm chết nhân gia…” Tiểu Tiểu tao lãng mà thúc giục.
“Ân, mãnh làm Tiểu Tiểu, a di thích nhất làm Tiểu Tiểu.” Tống Yên kiều suyễn trả lời, ôm chặt Tiểu Tiểu, đôi vυ' bự tàn nhẫn áp trên lưng Tiểu Tiểu, đĩnh côn ŧᏂịŧ thô cứng càng dùng sức đâm thao qua đi, đâm cho mông bạch bạch vang đặc biệt thanh thúy.
Bất quá làm như vậy một hai phút mà Tiểu Tiểu vẫn chưa triều phun, Tống Yên liền đứng dậy bắt lấy đùi Tiểu Tiểu nằm ở mặt trên. Hai người mặt đối mặt lần thứ hai ôm chặt nhau, hai đôi vυ' đè chặt nhau. Tống Yên cúi đầu duỗi đầu lưỡi loạn liếʍ ở xương quai xanh, trên cổ. Dốc sức đĩnh đại côn ŧᏂịŧ đưa hướng tiểu tao bức ngập nước.
Qυყ đầυ cực lớn thực mau đỉnh tới tử ©υиɠ, liên tục đỉnh lộng về nơi đó.
“A a a… Thật sướиɠ, thật sướиɠ a, phải bị a di làm xuyên, a di, Tiểu Tiểu còn muốn…” Tiểu Tiểu liên lãng kêu còn muốn.
Tống Yên nghe vậy hít sâu một hơi, thân thể căng thẳng ôm chặt thân thể mềm mại của Tiểu Tiểu dốc hết sức lực mà làm, muốn đem sở hữu sức lực đều dùng qua, tàn nhẫn thao tiểu bức chảy nước không ngừng.
Lại liên tực đỉnh tử ©υиɠ vài lần, đang ép thịt mãnh làm thời điểm, thu hồi một ít sau đó ác hơn mà thọc vào rút ra. Ở Tống Yên không ngừng nỗ lực hạ, Tiểu Tiểu không nhẫn bao lâu đâu, tiểu tao bức cắn chặt nàng đại nhục côn hung hăng phun tả lên, hoa chi loạn chiến, cái miệng nhỏ duyên dáng gọi to liên tục, sung sướиɠ bức thủy, một cổ ngay sau đó một cổ ra bên ngoài phun.
"A a a a... Làm ta, a di tiếp tục làm ta, đừng có ngừng..." Tiểu Tiểu nằm ở dưới, hai chân đại trương, mông loạn vặn, tiểu tao bức điên rồi giống nhau kẹp cắn đại nhục côn, biên cắn biên phun.
Tống Yên một tay bắt lấy Tiểu Tiểu vai, một tay khẩn chộp vào kia mượt mà lại thực không an phận mông nhỏ thượng, nắm chặt, vυ' bự ép chặt kia đối đáng yêu nãi bánh bao, thô cứng đại nhục côn như Tiểu Tiểu sở yêu cầu, tiếp tục hướng kia phun nước tao thịt tàn nhẫn làm. Thậm chí ở thời điểm này lại làm kia tử ©υиɠ vài cái, làm được toàn bộ tiểu tao bức phản ứng lớn hơn nữa, phun nước rõ ràng càng có kính nhi.
Bất quá chính hung hăng làm, bắn tinh xúc động bỗng nhiên trở nên dị thường mãnh liệt, Tống Yên sắc mặt đổi đổi, đè nén Tiểu Tiểu thân thể mềm mại, ở kia lỗ tai nhỏ biên dồn dập nói: "Tiểu Tiểu, a di muốn nội bắn ngươi, muốn bắn, ân..."
Đang nói, thô cứng đại nhục côn ở kia tràn đầy nước sốt tiểu tao bức thình thịch mãnh bắn lên, hơn nữa là biên thọc vào rút ra biên bắn, từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙, rất có lực đạo mà bắn ra đi, toàn tưới ở Tiểu Tiểu kiều nhuận tao thịt thượng.
"Ân... Toàn bắn vào tới, rót mãn nhân gia tiểu tao bức... A a..." Tiểu Tiểu ôm chặt Tống Yên, kiều thanh trả lời, tiểu tao bức dốc hết sức lực mà kẹp cắn đại nhục côn, bao dung nó thình thịch bắn tinh.