Tống Yên đĩnh đôi vυ' bự trắng bóng ghé vào trên thân thể mềm mại vặn loạn của Tiểu Tiểu, dốc hết sức lực mà đi lấy lòng Tiểu Tiểu. Thẳng đến khi tiểu huyệt không còn phun nước nữa mới đem hai cây mát xa tắt đi, bất quá còn bị Tiểu Tiểu dùng sứa kẹp ở nơi đó.
“Thật thoải mái, mệt mỏi quá đi…” Tiểu Tiểu cả người mềm nhũn ở bên tai Tống Yên nhu nhu nói.
“Ân, chúng ta đi tắm rửa, sau đó nghỉ ngơi.” Tống Yên thấy bộ dáng này của Tiểu Tiểu rất có cảm giác thành tựu, chính là côn ŧᏂịŧ ra điểm sự, côn ŧᏂịŧ thế nhưng nhịn không được bắn vài cái. Bất quá cũng không bắn nhiều lắm, cũng không phải cắm ở nơi nào hoặc loát bắn, hẳn là sẽ không ảnh hưởng tới việc kiểm tra tϊиɧ ɖϊ©h͙ đi?
Hy vọng không ảnh hưởng, tuy rằng đã xảy ra sự việc này Tống Yên vẫn như cũ tính toán buổi sáng ngày mai đi kiểm tra. Hai đùi của Tiểu Tiểu trương trương, Tống Yên đem hai cây mát xa rút ra đặt ở một bên, lôi kéo ômTiểu Tiểu không có sức lực gì đi tắm rửa.
Tiểu Tiểu hiện tại rất dơ, trên người toàn là sữa, cặp đùi đẹp còn có rất nhiều dâʍ ŧᏂủy̠, nhưng trên người Tống Yên không sai biệt lắm cũng như thế. Tống Yên ôm Tiểu Tiểu ở dưới vòi hoa sen rửa sạch thân mình, Tiểu Tiểu ngoan ngoãn ghé vào trên người nàng, tùy ý nàng lăn lộn. Kế tiếp Tống Yên đem vυ' mông đùi còn có tiểu huyệt của Tiểu Tiểu sờ biến, đồng thời cũng đem Tiểu Tiểu tẩy rửa sạch sẽ.
“A di vừa rồi có phải hay không bắn?” Tống Yên đang ôm Tiểu Tiểu cuối cùng rửa sạch, đột nhiên Tiểu Tiểu ở bên tai nàng nhu nhu hỏi.
“Ân… A…” Tống Yên khuôn mặt nhỏ đỏ hồng, có chút xấu hổ thừa nhận.
Tiểu Tiểu khóe môi khẽ nhếch: “A di định lực thật kém, cũng chưa cắm nhân gia liền bắn.”
Tống Yên cảm thấy chính mình định lực đã thực có thể, nghiêm túc nghĩ nghĩ trả lời: “Là Tiểu Tiểu quá có mị lực, bộ dáng phát tao cũng rất câu người.”
“A… Nguyên lai a di thích xem nhân gia phát tao sao?” Tiểu Tiểu mặt cũng đỏ, miệng nhỏ phấn nhuận lại hỏi.
Tống Yên nghe vậy hô hấp cứng lại, nhịn không được đem người trong lực ôm chặt, vυ' bự tròn trịa ép chặt vυ' bánh bao của Tiểu Tiểu, đến nỗi côn ŧᏂịŧ vừa mới bắn không lâu lại là lần thứ hai ngạnh lên đâm ở đùi Tiểu Tiểu.
Tiểu Tiểu đùi một trương, lại một kẹp, đem căn côn ŧᏂịŧ kẹp ở trong đùi, rồi sau đó hướng nó cọ xát kẹp lộng, Tiểu Tiểu mị nhãn như tơ nhìn Tống Yên, phấn môi khẽ nhấc: “A di có phải bị người ta nói đúng, lại nhịn không được, có phải hay không lại nghĩ thao Tiểu Tiểu?”
Cái này tiểu yêu tinh! Tống Yên nghe vậy thân thể tức căng thẳng, côn ŧᏂịŧ ở đùi mềm mại ấm áp cũng hung hăng giật giật. Nàng xác thật muốn ôm Tiểu Tiểu tàn nhẫn thao a, cảm giác nhẫn đã lâu, nhẫn đến mau điên rồi, nhưng nàng như cũ sẽ không làm như vậy đâu. Nhìn cái này tiểu yêu tinh bất đắc dĩ lắc đầu, đem côn ŧᏂịŧ từ đùi rút ra.
“Ha a… A di rõ rằng rất muốn lăn qua lộn lại nhân gia, hiện tại chỉ có thể dùng tay đâu…” Tiểu Tiểu bị Tống Yên xoa đến thân thể loạn run, cái miệng nhỏ yêu kiều rêи ɾỉ trêu chọc.
“Ngươi lại nói, ta liền dùng đại dươиɠ ѵậŧ thao ngươi.” Tống Yên nghe được có chút vô ngữ, liền hù dọa nói.
Tiểu Tiểu lại vặn vẹo mông, nhìn Tống Yên nũng nịu câu dẫn: “Mau thao ta, là từ mặt trước vẫn là mặt sau nhập đâu? Muốn hay không lại thêm một cây gậy mát xa?”
Tiểu Tiểu ngươi mới mười chín đâu, sao có thể dâʍ đãиɠ như vậy? Tống Yên đối này lại bất đắc dĩ lại ái, chỉ có thể thực xấu hổ mà trả lời: “Qúa mấy ngày lại tao, đếm lúc đó thao ngươi khóc mới thôi.”
Tiểu Tiểu cười duyên, rũ mắt nhìn côn ŧᏂịŧ ngạnh bang bang, kiều kiều nhu nhu nói: “Là a di nhẫn đến mau khóc đi? Vừa rồi cái gì cũng không cắm liền bắn, bắn rất thiếu, thật đáng thương nha.”
Cứ việc Tiểu Tiểu nói như vậy, Tống Yên vẫn cứ “nén giận” cái gì cũng không làm, chỉ là tay ở trên cơ thể Tiểu Tiểu xoa đến càng hung. Bất quá tắm rửa sạch sẽ sau, vẫn là tắt nước, lấy khăn lông tới giúp Tiểu Tiểu lau cơ thể.
Các nàng đêm nay lại ngủ cùng nhau, bất quá nằm ở trên giường lớn của Tống Yên, tay Tống Yên đặt trên bụng nhỏ của Tiểu Tiểu xoa nhẹ thật lâu. Một đêm không có việc gì, buổi sáng ngày hôm sau cũng không phát sinh việc gì. Hôm nay là cuối tuần, ăn xong bữa sáng, Tiểu Tiểu nói muốn bồi Tống Yên công tác, Tống Yên liền làm nàng theo tới.
Tống Yên ở trước máy tính bận rộn, Tiểu Tiểu ở bên cạnh ngoan ngoãn yên tĩnh mà nhìn, Tống Yên hoàn toàn không chịu ảnh hưởng, ngược lại có chút sợ tiểu Tiểu nhàm chán, hỏi một câu: “Có muốn đi chơi một lát hay không?”
Tiểu Tiểu lắc đầu: “Nhìn a di vẽ đồ vật liền rất hảo chơi.”
Tống Yên duỗi tay sờ đầu nhỏ Tiểu Tiểu, lại tiếp tục vội. Khả năng bởi vì có Tiểu Tiểu ở bên cạnh “trông coi”, hôm nay Tống Yên hiệu suất đặc biệt cao, bất quá mới hai giờ liền hoàn thành công việc nửa ngày của ngày thường. Lưu lại tốt, duỗi người, đối với Tiểu Tiểu vẫn còn ở một bên nghiêm túc xem nói: “Chúng ta ra cửa đi? Muốn đi nơi nào chơi?”
Tiểu Tiểu lại đứng lên, vòng ra phía sau Tống Yên, bắt lấy hai vai nàng ôn nhu xoa bóp, bên xoa bên nói: “A di vội lâu như vậy, khẳng định rất mệt đi? Ta cho ngươi ấn mát xa.”
Thủ pháp mát xa của Tiểu Tiểu khẳng định là không chuyên nghiệp, Tống Yên lại cảm thấy rất thoải mái, rất nhanh nhắm mắt lại hưởng thụ, trên người mệt nhọc nhanh chóng biến mất.
Chỉ là không nghĩ tới Tiểu Tiểu mát xa xong vai lại xoa đầu nàng, vừa mới đầu còn dùng tay, sau lại cư nhiên dùng vυ' xoa, vυ' bánh bao tròn trịa mềm mại xoa đến đầu nàng đều đi theo nhũn ra, rất sướиɠ…
“A di, côn ŧᏂịŧ của ngươi lại ngạnh đi lên nha.” Tống Yên đang ngửa đầu hưởng thụ Tiểu Tiểu “vυ' mát xa”, Tiểu Tiểu bỗng nhiên ở phía trên Kiều Kiều nhu nhu nói.