Làm làm, Tiểu Tiểu đem áo sơ mi cởi ra, áo ngực cũng kéo léo cao, còn cố ý ưỡn ưỡn đem đôi bánh bao sữa đỉnh đến trên mặt Tống Yên. Sau đó vυ' cùng thân thể lay động, lung tung đong đưa lên. Đối với vυ' tròn trịa mềm mại ở trên mặt lay động, Tống Yên đầu tiền là kinh hoảng sau đó tham lam đem mặt chôn vào giữa hai vυ' dùng sức cọ. Thật sướиɠ, giống thao da^ʍ huyệt của Tiểu Tiểu giống nhau sướиɠ!
Hiện tại càng hưng phấn càng có nhiệt tình, bắt lấy mông nhỏ của Tiểu Tiểu đem tiểu huyệt ngập nước làm càng mãnh liệt. Tiểu huyệt không được tròng lên tới, hai phối hợp, đại côn ŧᏂịŧ ở bên trong làm được đặc biệt sâu, giống như muốn làm vào tận cùng bên trong tử ©υиɠ non mềm!
“A a a… Thật thoải mái, a di làm cho nhân gia thật thoải mái… Ha… Nhân gia cũng muốn thỉnh a di ăn sữa…” Tiểu Tiểu kêu to, bắt lấy vυ' đưa đến bên miệng Tống Yên. Tống Yên liền há mồm đem vυ' ngậm lấy, tiểu tâm mυ'ŧ ăn. Bất quá nó lay động quá lợi hại, thực không an phận, sợ làm đau Tiểu Tiểu nàng chỉ dám mυ'ŧ không dám ăn, từng cái mà mυ'ŧ vào.
Côn ŧᏂịŧ rất nhanh thao đến tạn cùng bên trong tiểu huyệt, hướng về phía tử ©υиɠ đỉnh lên. Tiểu Tiểu duyên dáng gọi to, huyệt thịt giống như điên rồi kẹp cắn đại côn ŧᏂịŧ, thân hình mềm mại hung hăng run lên.
“A a… Làm đến tận cùng bên trong, thật sướиɠ, thật sướиɠ, a di làm ta, dùng sức làm ta, còn muốn a a a a…” Tiểu Tiểu kiều thanh thúc dục, ưỡn đôi vυ' ở ngoài miệng Tống Yên càng hung.
Tống Yên bị bánh bao sữa làm cho thoải mái, vừa mυ'ŧ vừa cọ chúng nó. Đến nỗi côn ŧᏂịŧ, ở bên trong da^ʍ huyệt thọc tử ©υиɠ vài lần. Thọc đến tiểu Tiểu lãng kêu không ngừng, tiểu huyệt liều mạng buộc chặt giống như chịu không nổi. Rút côn ŧᏂịŧ ra một ít, sau đó tàn nhẫn trừu bốn phía thịt non cuồn cuộn không thôi.
“A a a… A di tiếp tục đâm bên trong, nhanh lên, nhanh lên a…” Vυ' Tiểu Tiểu ở trên mặt Tống Yên loạn lay động, miệng nhỏ ở nơi đó vội vàng thúc dục, tiểu huyệt kẹp cắn côn ŧᏂịŧ không ngừng buộc chặt. Tống Yên ý thức được Tiểu Tiểu muốn triều phun.
Nàng đem mông ôm càng chặt xoa càng ác hơn, côn ŧᏂịŧ giống như Trùng Thiên Pháo oanh tiểu huyệt tàn nhẫn, hơn nữa oanh đến đặc biệt mau, mặt khác còn ấn Tiểu Tiểu yêu cầu thọc tử ©υиɠ vài hạ.
“A… Muốn đi, Tiểu Tiểu muốn đi… A a a…” Tiểu Tiểu nói, hưng phấn kêu lên.
Tống Yên cảm giác được tiểu huyệt buộc chặt đến càng mạnh, ngay sau đó từng dòng dâʍ ŧᏂủy̠ trào ra, Tiểu Tiểu triều phun!
Tống Yên thấy thế buông vυ' ra, càng dùng sức làm tiểu huyệt, chỉ là không đâm thọc tử ©υиɠ, chỉ làm những cái đó tao thịt. Đâm đến thân thể mềm mại của Tiểu Tiểu lay động, vυ' đong đưa ở trên mặt nàng không ngừng, tiểu huyệt đã mở ra lại buộc chặt, dâʍ ŧᏂủy̠ giống như phun trào càng mạnh, cũng phun rất nhiều.
Tống Yên cảm giác phía dưới ướt dầm dề, tất cả là dâʍ ŧᏂủy̠ của Tiểu Tiểu! Trên váy, trên đùi thậm chí dưới mông, đều lầ nước!
Bất quá Tống Yên một chút cũng không ngại, ngược lại càng hưng phấn, côn ŧᏂịŧ vô cùng cương cứng liều mạnh thao tao huyệt, thao đến Tiểu Tiểu duyên dáng gọi to liên tục, thân thể lay động đến càng hoan.
Thời điểm Tiểu Tiểu triều phun kết thúc, Tống Yên sắc mặt vội đổi, nói: “Ta cũng muốn bắn, ta rút ra đi…”
Nói, vội vàng rút ra côn ŧᏂịŧ, Tiểu Tiểu nghe vậy lại ôm nàng đặc biệt chặt, tiểu huyệt cũng gắt gao cắn côn ŧᏂịŧ. Làm cho Tống Yên căn bản không rút ra được, hơn nữa du͙© vọиɠ bắn tinh càng mãnh liệt, cảm giác lập phải bắn, nhịn không được a!
Đang sốt ruột, lại nghe Tiểu Tiểu nói êm ả bên tai: “A di, bắn bên trong nhân gia, nhân gia tưởng a di nội bắn…”
Tiểu Tiểu vừa nói xong, côn ŧᏂịŧ của Tống Yên ở bên trong tiểu huyệt ấm áp kiều nhuận lại chặt kẹp cắn liền mãnh mẽ bắn tinh, toàn bộ tưới lên tạo thịt!
Cư nhiên nội bắn Tiểu Tiểu! Thật thoải mái, thật sướиɠ. Tống Yên nhịn không được nắm chặt mông Tiểu Tiểu, đĩnh côn ŧᏂịŧ mạnh mẽ bắn tinh, thọc vào rút ra tiểu huyệt ấm áp, bên cắm bên bắn!