Tiểu Tiểu thực nhanh đem vυ' bự từ trong váy hai dây móc ra tới, tay nhỏ nắm lấy, miệng nhỏ bắt đầu mυ'ŧ ăn. Nhưng có khả năng nghĩ muốn tốc tiến tốc thắng, nên ăn đến có chú nhanh, một ngụm tiếp theo một ngụm. Sữa thực nhanh trào ra, liền bị Tiểu Tiểu từng ngụm ăn luôn.
“Ha a…”Tống Yên bị ăn đến thân thể mềm mại khẽ run, rũ mắt nhìn Tiểu Tiểu cắn vυ' bự của mình, cảm thấy thẹn lại thấy hưng phấn. Côn ŧᏂịŧ được bao bọc trong qυầи ɭóŧ thật nhanh cương cứng. Hai mảnh dùi vội khép lại với nhau, đem nó kẹp ở bên trong.
Tiểu Tiểu đã nhận ra, tay nguyên bản đang nắm vυ', thực mau buông ra sờ đến nàng váy. Bẻ ra hai mảnh đùi ra, cách qυầи ɭóŧ bắt lấy côn ŧᏂịŧ, ngả ngớn vuốt ve.
“A di có phải hay không đang mặc qυầи ɭóŧ của nhân gia?” Sờ soạng vài cái, miệng Tiểu Tiểu buông vυ' ra, kiều thanh hỏi.
Tống Yên bị sờ thật sự thoải mái, ngồi ở chỗ kia vặn vẹo thân mình, sau đó ướn vυ' hướng miệng nhỏ của Tiểu Tiểu, thẹn thùng lại sốt ruột nói: “Ân, đúng…Tiểu Tiểu mau ăn sữa, sữa muốn chảy ra ngoài…”
Nơi này chính là trường học, nàng không nghĩ sữa chảy đầy mặt đất, rất không tôn trọng địa phương này.
“A di hảo biếи ŧɦái, nội y của chính mình không mặc, mặc của nhân gia...Có phải như vậy càng hưng phấn?” Tiểu Tiểu hỏi, tay sờ vào trong nội y, trực tiếp bắt lấy côn ŧᏂịŧ ở bên trong vuốt ve, bất quá cũng há miệng cắn núʍ ѵú Tống Yên, dừng lại một chút, lại dùng sức hút.
Sữa bị hút điên cuồng chảy ra bên ngoài, đồng thời Tống Yên cảm nhận được từng dòng điện tê dại chạy tới, quét toàn thân thể nàng đến run rẩy. Côn ŧᏂịŧ ở trong tay Tiểu Tiểu cũng run rẩy, thực sướиɠ, bị Tiểu Tiểu đùa bỡn đến thực sướиɠ!
“A…Tiểu Tiểu…Ngươi hơi chút…Nhẹ chút…” Tống Yên kiều kiều nhược nhược nói, vội nhìn về bốn phía, tuy rằng không có người lại đây, những các nàng hai người quá kịch liệt, có chút hoảng.
“Rất thích a di như vậy, thích như vậy khi dễ a di…” Tiểu Tiểu bỗng nhiên nói một câu, sau đó ngậm lấy vυ' bự tiếp tục hút, tay nhỏ đem côn ŧᏂịŧ vuốt đến càng hung, biên độ cũng rất lớn và nhanh.
Thích như vậy khi dễ ta? Tống Yên nghe nói như vậy, không chỉ không bực ngược lại còn hưng phấn, ân ân a a kêu to. Tay đem vυ' còn lại cũng móc ra, đem nó đưa tới bên miệng, duỗi đầu lưỡi liếʍ vυ' của chính mình!
“A… Thật thoải mái… Thật thoải mái…” Tống Yên cầm lòng không đậu mà kêu to, sau đó nắm lấy vυ' bự của mình, càng ngày càng ra sức liếʍ. Cảm giác sữa đều mau trào ra tới liền há mồm đem nó ngậm lấy, giống Tiểu Tiểu cùng nhau ăn nó.
Thực nhanh ăn đến sữa của mình, hương vị giống nhau, nhưng có cảm giác đặc biệt sướиɠ đặc biệt hưng phấn, còn có loại cảm giác chính mình đang sa đọa. Rốt cuộc hiện tại chính mình lõα ɭồ hai vυ' cấp chính mình cùng Tiểu Tiểu uy sữa, lại giang rộng chân đĩnh côn ŧᏂịŧ làm Tiểu Tiểu tự sướиɠ. Thật sự là quá xằng bậy!
Đang lung tung hút sữa của chính mình, Tiểu Tiểu bỗng nhiên để miệng sát vào, cái lưỡi nhỏ để trên vυ' này, băt đầu liếʍ. Tống Yên sửng sốt một chút, mới nghĩ đến có thể Tiểu Tiểu đem vυ' kia ăn xong rồi, hơi rối rắm một chút, buông ra vυ' bự cấp Tiểu Tiểu ăn.
Tiểu Tiểu lại nũng nịu nói: “Tưởng cùng a di cùng nhau ăn sữa. Cùng nhau ăn có được hay không?”
Nói, Tiểu Tiểu bắt lấy vυ' bự, làm núʍ ѵú ở giữa miệng hai người, sau đó liền xoa một chút, sữa liền tưới lên trên. Tống Yên sửng sốt một chút, sợ sữa loạn tưới loạn sái, vội đem miệng để sát vào đi uống sữa. Tiểu Tiểu miệng nhỏ cũng thấu đi lên, miệng hai người chạm vào nhau, cùng nhau uống sữa. Cứ việc hai miệng nhỏ đang uống sữa, vẫn là thật nhiều sữa rót ở nơi khác. Thậm chí ở trên mặt hai người cũng có rất nhiều. Vυ' của Tống Yên, tay của Tiểu Tiểu cũng có.
Các nàng lại không rảnh lo nhiều như vậy, chơi thật sự điên, trán chạm trán miệng chạm miệng. Đối với núʍ ѵú trong chốc lát há mồm trong chốc lát nuốt ăn. Đến lúc vυ' bự bị Tiểu Tiểu xoa không ra sữa, miệng hai tràn đầy mùi vị của sữa liền hôn môi ở bên nhau. Ngươi một chút ta một chút hôn nhau. Lúc này Tiểu Tiểu lại không loát côn ŧᏂịŧ nữa, chỉ nhẹ nhàng bắt lấy, nhưng côn ŧᏂịŧ vẫn thực thô cứng, thực hưng phấn. Nó rất muốn cùng Tiểu Tiểu làm điểm gì đó, đặc biệt tưởng, nghĩ đến thời điểm côn ŧᏂịŧ lại nhếch nhếch lên.
Nhưng Tống Yên căn bản không có tính toán kia. Tuy rằng vυ' của nàng đều bị móc ra tới. Nhưng nơi này là trường học, uy nãi đã là giới hạn của nàng, nếu làm loại chuyện này mà bị nhìn thấy…
Tống Yên đang nghĩ ngợi tới, hôn môi kết thúc, Tiểu Tiểu lấy khăn giấy lau sữa ở trên mặt hai người, rồi sau đó bên tai nàng nói nhỏ: “A di, thật muốn làm, cùng nhân gia ở chỗ này làm được không?”
Nói xong cầm tay Tống Yên làm nó tiến vào trong váy dài, sờ đến qυầи ɭóŧ, miệng nhỏ đáng yêu lại nói: “Ngươi xem, nhân gia phía dưới đều ướt, rất muốn, a di côn ŧᏂịŧ lại ngạnh bang bang, khẳng định cũng rất muốn cắm, có phải hay không?”
Vừa hỏi vừa bắt lấy côn ŧᏂịŧ loát loát lại lắc lắc.
“Nhất định phải ở chỗ này sao?” Tống Yên khuôn mặt nhỏ vừa hồng lại vừa nóng, cảm thấy rất thẹn, ngẩng đầu nhìn bốn phía vẫn không có người.
“Chờ không kịp đi địa phương khác, a di ngươi tiến vào…” Tiểu Tiểu dụ dỗ nói.
“Không phải nói hai ngày một lần?” Tống Yên không quên Tiểu Tiểu ngày hôm qua nói, hai ngày một lần, một lần một giờ gì đó. Mới tối hôm qua đã làm hai lần, lúc này mới một ngày liền tưởng nuốt lời sao?
Tiểu Tiểu mị nhãn như tơ nhìn Tống Yên, trả lời: “A di hôm qua cũng nói, chỉ cần nhân gia muốn a di sẽ cấp… A di có cho hay không?”