Đỉnh ở mông của Triệu Tiểu Tiểu thật thoải mái, Tống Yên nhịn không được chọc chọc côn ŧᏂịŧ. Bất quá thật nhanh ý thức được mình đang làm cái gì, cuống quít đem cây sứng thu trở về.
“ Hảo, a di đã thu hồi khẩu súng… Ngươi đừng nhúc nhích, ta giúp ngươi cởϊ áσ..” Sợ Tiểu Tiểu hướng phía dưới xem nàng cuống quít nói.
Bắt lấy áo trăng sơ mi tiếp tực cởi cúc áo, động tác hơi có chút trọng, thậm chí không cẩn thận sờ đến ngực sữa của Triệu Tiểu Tiểu. Thân mình Triệu Tiểu Tiểu lập tức run lên, bất quá thật nhanh lại không có động tĩnh gì. Tống Yên thở phào nhệ nhõm một hơi, làm như vừa rồi cái gì cũng khoogn phát sinh, chạy nhanh đem mấy cái cúc áo cởi xuống.
Tống Yên cởi xuống áo sơ mi, thân mình mềm mại kiều cao gầy còn mỗi áo ngực. Nàng tận lực không đi xem nửa người dưới mảnh vải, nhanh chóng xoáy người đem áo sơ mi treo ở trên giá áo, đối với Triệu Tiểu Tiểu nói: “ Được rồi, ngươi tắm rửa đi, có chuyện gì thì gọi ta.”
Nói xong muốn đi, cổ tay lại bị bắt lấy. Tống Yên quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Triệu Tiểu Tiểu tay che hạ thể đứng ở đó đáng thương vô cùng mà nhìn nàng, cắn cắn đôi môi mềm mại hồng phấn nói: “ Còn có một cái, a di giúp gỡ xuống, sau đó… Ta tưởng cùng a di tắm..”
Ngươi đang nói đùa sao? Cùng ta tắm rửa? Đến lúc đó không phải chỉ đơn giản lấy súng chỉ vào ngươi. Tống Yên sắc mặt hơi đổi, hai bước đến gần Triệu Tiểu Tiểu nhanh chóng gỡ xuống áo ngực màu vàng nhạt, rồi sau đó lưu lại một câu: “ Ta chờ lát nữa rồi tắm !” Liền bức nhanh ra khỏi còn đóng cửa lại.
Rốt cuộc chạy thoát, Tống Yên mông ngồi trên sô pha thở dài nhẹ nhõm một hơi. Rồi sau đó sắc mặt lại cổ quái, nàng ngạc nhiên nhìn đến trên tay mình nhiều hơn một thứ, nàng cầm áo ngực của Triệu Tiểu Tiểu ra tới! Như thế nào thô tâm đại ý? Tống Yên có chút hỏng mất, bất quá nghe tiếng nước trong toilet xôn xao, nàng dần bình tĩnh trở lại. Cẩn thận cầm tới áo ngực, thậm chí có chút biếи ŧɦái đưa lên mũi ngửi. Hương hương nãi nãi, rất dễ nghe, Tống Yên mặt lại đỏ, thực sự cảm thấy thẹn. Không nghĩ tới chính mình lại làm việc đáng khinh đối với Triệu Tiểu Tiểu, trước kia cũng không làm việc như vậy.
Côn ŧᏂịŧ… Côn ŧᏂịŧ hiện giờ vẫn còn ngạnh bang bang, thậm chí Tống Yên còn cố ý đỉnh hạ nó hai lần, còn muốn cầm nó tiếp tục loát. Còn muốn đỉnh mông Triệu Tiểu Tiểu hoặc là cắm ở giữa hai đùi trắng nõn, tốt nhất đến lúc đó, hai mảnh đùi ôn nhu kẹp lấy nó làm nó ở bên trong tận tình thoải mái thọc vào rút ra.
Nhưng Tống Yên đâu phải cầm thú đâu, nàng cái gì cũng không làm, đem áo ngực Triệu Tiểu Tiểu đặt ở một bên, cầm lấy ly rượu uống một chút rượu vang đỏ, còn ăn một ít đồ ăn.
Tuy rằng vừa rồi không có lăn lộn gì nhưng cảm thấy có chút đói.
“ A di, có thể hay không mượn quần áo của ngươi…” Triệu Tiểu Tiểu thực mau tắm xong, đem cửa toilet mở ra một khe nhoe, khinh khinh nhu nhu gọi Tống Yên.
Đúng rồi, áo sơ mi vừa nãy cũng có dính chút rượu vang đỏ, khẳng định không thể mặc. Tống Yên lúc này mới nhớ ra, cuống quít đứng dậy đi tìm quần áo, một lát cầm một kiện thùng thình quần áo còn đem áo ngực cùng nhau đưa qua.
Một lát sau Triệu Tiểu Tiểu mặc tốt quần áo đi ra ngoài, bên trong cư nhiên không mặc áo ngực, tròn trịa bộ ngực sữa đỉnh áo. Tống Yên cảm giáccặp chân nõn dài càng trắng càng lóa mắt, còn có đôi môi phấn nhuận, kiều môi ướŧ áŧ, thật muốn đi lên hôn một cái.
“ A di…” Triệu Tiểu Tiểu ngoan ngoãn kêu một tiếng.
Tống Yên khoogn dám xem loạn cũng không dám loạn suy nghĩ, cười cười nói: “Ngươi tiếp tục xem phim, ta đi tắm rửa.
Bộ phim kia kỳ thật từ đầu đến giờ Tống Yên chỉ nhìn vài lần, căn bản là xem không vào, trong mắt đều là Triệu Tiểu Tiểu, chính mình khẳng định bị bệnh, bệnh đến không nhẹ.
Triệu Tiểu Tiểu lại nhẹ nhàng lắc đầu: “ Không được a di, ta phải về ngủ, buồn ngủ quá…”
Phải đi sao, đại não Tống Yên dừng hai giây, sau đó một trận mất mát. Bất quá thực mau khôi phục bình thường, vội đem đồ ăn vặt nhét một ít vào trong tay Triệu Tiểu Tiểu: “ Ân mau nghỉ ngơi, mấy thứ này lấy về ăn.”
“ Cảm ơn a di, a di tái kiến.” Triệu Tiểu Tiểu ngoan ngoãn ôm đồ ăn vặt còn có quần áo bẩn từ biệt Tống Yên.
“ Ân, Tiểu Tiểu ngày mai thấy.” Tống Yên mở cửa đưa Triệu Tiểu Tiểu đưa ra ngoài, cửa đóng lại tươi cười trên mặt nàng liền phai nhạt.
Còn tưởng rằng đêm nay có thể cùng Tiểu Tiểu chơi thật lâu, liền tính không làm những việc quá mức , chỉ là ngồi cùng nhau xem phim, ăn chút gì cũng thật vui á, Tiểu Tiểu như thế nào đột nhiên đi rồi?
Không đúng! Tống Yên bỗng nhiên nhận thức một sự việc, Tiểu Tiểu tắm rửa xong người giống như hoàn toàn thanh tỉnh. Kia Tiểu Tiểu có nhớ củng cọ vυ' nàng, còn có ăn sữa của nàng?
Còn có, nàng xem Tiểu Tiểu đi tiểu, còn giúp nàng cởϊ qυầи áo, đối với đĩnh kiều mông mượt mà nhìn đã lâu, còn đem “Thương” đỉnh đi lên…
Nói cách khác, Tiểu Tiểu có khả năng biết nàng có sữa, còn có một cây côn ŧᏂịŧ!
Trách không được muốn đi sớm như vậy!
Nghĩ đến đây, sắc mặt Tống Yên có chút tái nhợt, cảm giác đêm nay mình mười phần sai, căn bản không nên cùng Tiểu Tiểu chơi, lại càng không nên uống rượu, còn không nên…
Việc đã đến mức này, chính mình sai hay khoogn có ích lợi gì đâu? Vẫn là nghe mệnh trời, nhìn xem Tiểu Tiểu sẽ làm cái gì.
Bất quá, Tống Yên vững chắc tin tưởng, Tiểu Tiểu sẽ không làm hại mình, nhiều lắm chỉ là cách xa nàng đi?
Thật tốt, đêm nay đi qua, hai người xa cách, đây chẳng phải chính mình sớm muốn như vậy?