A Di, Ngươi Đừng Thọc

Chương 1: Sữa cùng Ꮯôn Ŧhịt̠

“Dì, chào ngươi, ta ở phòng bên cạnh, vừa mới dọn lại đây…Đây là một chút tâm ý mong ngươi nhận lấy.”

Một người nữ sinh đứng ở cửa, làn da trắng nõn, dáng người hơi gầy, đầu tròn một đôi mặt vừa to vừa sáng, mặc áo phông ngắn tay màu đen cùng với quần jean màu xanh bó sát người làm cho đôi chân thật dài, chân đi đôi giày thể thao màu trắng sạch sẽ. Tống Yên nhận lấy lễ vật mà nữ sinh đưa tới, còn mời đối phương vào phòng, tâm trạng của nàng chó chút phức tạp. Chính mình mới 25 tuổi, vị này chắc cũng vừa thành niên đi? Như thế nào gọi mình là dì? Chính mình hiện giờ rất già sao?

“ Xin hỏi, xưng hô như thế nào?” Nữ sinh dáng ngồi đoan chính ngồi ở sô pha, Tống Yên rót cho nàng một ly nước trái cây, thuận miệng hỏi. Nữ sinh lễ phép vội trả lời: “Dì, ta gọi là Triệu Tiểu Tiểu, ngươi có thể kêu ta là Tiểu Tiểu.”

Tống Yên khóe miệng hơi hơi rút, hít sâu một hơi ôn hòa nói: “ Kỳ thật ngươi không cần kêu ta là dì, ta hẳn là lớn hơn ngươi mấy tuổi…”

“Dì, ta năm nay 19 tuổi” Tống Yên còn nghĩ nói mấy câu nhưng bị Triệu Tiểu Tiểu mở miệng đánh gãy.

“Nga…Ngươi ở một mình sao? Đã đi làm hay vẫn là…” Tống Yên có chút tò mò hỏi.

“Ta học năm nhất, mặt khác còn muốn đi tìm việc làm thêm, xin hỏi, dì đang làm việc gì? Chú đâu?” Triệu Tiểu Tiểu e dè hỏi lại.

Chú? Ở trong mắt của ngươi ta là phụ nữ đã kết hôn sao? Tống Yên tim đập nhanh hơn, muốn đánh cho muội muội này một đánh, nhưng thật mau nhịn xuống, nhẹ nhàng lắc đầu: “ Ta độc thân…kỳ thật t còn trẻ tuổi..”

Tống Yên trên dưới đánh giá bản thân mình, sơ mi trắng rộng thùng thình đồng dạng quàn dài màu đen cũn rộng thùng thình, tóc cũng không chải vuốt, gần đây cũng không cấp làn da dưỡng ẩm…Cho nên nhìn qua rất giống dì? Tống Yên suy tư, bên kia Triệu Tiểu cũng đồng ý gật đầu, có chút nghịch ngợm nói: “ Đúng vậy, dì nhìn qua cùng ta so sánh không sai biệt lắm, dì nhìn qua thật trẻ tuổi.”

Cùng ngươi không sai biệt lắm? Ngươi như vậy sức sống thanh xuân mà nhìn lại ta….Tống Yên liếc mắt Triệu Tiểu Tiểu một cái liền nhanh chúng thu hồi tầm mắt, nhẹ giọng kiến nghị: “ Vậy ngươi có thể gọi ta là tỷ tỷ, đúng rồi ta tên là Tống Yên.”

Triệu Tiểu Tiểu lắc đầu: “ Như vậy sao được? Ta không thể gọi bậy, ta vẫn gọi ngươi là dì đi..Dì tên thật dễ nghe, dì Tống Yên.”

Tống Yên nghe Triệu Tiểu Tiểu nói trên mặt nở nụ cười hiền lành, tay phải bất tri bất giác nắm lại. Triệu Tiểu Tiểu như là phát hiện điều gì đột nhiên đứng lên: “ Dì, ta cần phải trở về, thời gian không còn sớm, ngươi nghỉ ngơi sớm một chút…Đúng rồi dì, chúng ta thêm Wechat bạn tốt đi? Có việc gì có thể liên hệ!”

“ Tốt a, có thể.” Tống Yên tay mở ra cầm lấy di động mở mã QR ra làm Triệu Tiểu Tiểu quét. Triệu Tiểu Tiểu lại sửng sốt một chút sau đó nhỏ giọng nhắc nhở: “ Cái kia..Dì, đây là mã trả tiền..”

“ A, dì còn chưa quen dùng Wechat..” Tống yên trong lòng hơi rối trên mặt lại cố gắng bình tĩn, ngón tay nhanh chóng ấn vào mã QR, âm thầm nhẹ nhõm thở dài một hơi. Thêm bạn tốt, Tống Yên đưa Triệu Tiểu Tiểu ra cửa. Cửa đóng lại việc đầu tiên Tống Yên làm là đi soi gương, gần đây chính mình xử lý có chút sơ sài làm bản thân nhìn già đi một tí xíu.

Chăm sóc da, trang điểm nhẹ nhàng mặc quần áo xinh đẹp một chút, những đó việc đối với Tống Yên đơn giản như bữa ăn sáng, gần đây trên người nàng xảy ra một ít việc khiến cho nàng không có tâm trạng làm gì. Tống Yên hít sâu một hơi, đi đến mép giường bắt đầu cởϊ qυầи áo, bên trong áo sơ mi là ảo ren ngực màu trắng, một đôi vυ' to lộ ra tới. Mặc dù chính mình nhìn Tống Yên cũng cảm thấy chúng nó quá mức no đủ tràn đầy. Giống hai con thỏ trắng lớn ở nơi đó nhảy loạn, Tống Yên cũng không để ý chúng tiếp tục cởϊ qυầи, cởϊ qυầи lót ra ở giữa hai chân có một cây côn ŧᏂịŧ màu hồng nhạt rũ xuống. Có qυყ đầυ có trứng đây rõ ràng là côn ŧᏂịŧ.

Đúng vậy, Tống Yên phía dưới nhiều thêm một cây này, mấy ngày hôm trước ngủ dậy một giấc liền nhiều ra. Không chỉ có cái này… Nàng còn có sữa, hiện tại hơi dùng sức một chút bóρ ѵú liền sẽ chảy ra dòng sữa màu trắng. Hơn nữa lượng sữa còn không ít, Tống Yên từng lấy cái ly đo qua không sai biệt lắm là 300ml. Đã là sữa với côn ŧᏂịŧ Tống Yên đâu còn tâm trạng trang điểm mặc quần áo. Nhưng nhìn đến Triệu Tiểu Tiểu cả người tràn đầy hơi thở thanh xuân, ngây thơ hoạt bát, Tống Yên vẫn là quyết định thu thập lại chính mình một phen, không nghĩ thật sự làm dì của tiểu muội.

Tống Yên ưỡn vυ' bự cong mông lớn rũ côn ŧᏂịŧ màu hồng nhạt vào toilet tắm rửa thân thể làm nàng buồn rầu này. Sữa liền có thể tiếp thu, mỗi mộ t ngày vắt một lần sẽ không có vấn đề gì…Nhưng côn ŧᏂịŧ có lúc sẽ cương lên!

Sờ liền cương, nhìn đến đồ vật sắc tình cũng sẽ cương, ngủ một giấc tỉnh lại cũng sẽ cương, thậm chí có đôi khi không cẩn thận chạm trúng nó cũng sẽ thô cứng. Cho nên nàng chỉ có thể mặc quần dài rộng thùng thình để tránh nó bất ngờ cương cứng thì cũng không có người nhìn thấy. Không chỉ sẽ cương lên Tống Yên còn cảm thấy mình có tính dục. Oử thời điểm côn ŧᏂịŧ cương cứng, tính dục đặc biệt lớn. Nàng hiện tại tất nhiên còn có âʍ đa͙σ, chỉ là tính dục cùng âʍ đa͙σ không có một chút quan hệ, tất cả đều liên quan đến côn ŧᏂịŧ. Cho nên tính dục của nàng là nhằm vào nữ sinh khác. Mỗi lần nghĩ như vậy, Tống Yên đều cảm thấy bản thân tràn đầy tội ác thật biếи ŧɦái.