Câu Dẫn Cha Chồng

Chương 7. 1: Đêm động phòng (7) - H

Hoa kính của Tô Nương vừa khẩn vừa hẹp, côn ŧᏂịŧ thật lớn của Trình Thụy Đường dùng sức đâm, toàn bộ gậy thịt hoàn toàn đi vào, chỉ cảm thấy côn ŧᏂịŧ như là bị vô số cái miệng nhỏ bao vây mυ'ŧ vào, hắn sảng khoái đến mức lập tức hít một hơi.

“A!” Tô Nương lại la lên một tiếng, mày gắt gao nhăn lại, hiển nhiên là đau cực kỳ.

Trình Thụy Đường thở dài, cho dù có chuẩn bị như thế nào đi nữa, nàng dù sao cũng là tấm thân xử nữ, luôn phải chịu đau như vậy một lần.

Hắn đau lòng Tô Nương, không dám lộn xộn, chỉ vươn đôi tay ở trên người nàng chậm rãi vuốt ve, giúp nàng hòa hoãn lại.

Da thịt của Tô Nương cực tốt, thập phần non mịn, bị tay hắn vuốt, cổ đau đớn kia chậm rãi liền biến mất rất nhiều.

Mày nhíu chặt của nàng chậm rãi giãn ra. Trình Thụy Đường vẫn luôn cẩn thận quan sát nàng lập tức phát hiện điểm này, một bàn tay của hắn ở trên người nàng tiếp tục vỗ về chơi đùa, một cái tay khác lại chạy tới trong bụi hoa, tìm nhuỵ châu còn chưa động vào kia, hai cái ngón tay nhẹ nhàng vê lộng.

Kí©ɧ ŧɧí©ɧ này quá mức trực tiếp, thân mình của Tô Nương lập tức có phản ứng.

Cảm giác được hoa huyệt nuốt lấy nam căn thô to của chính mình dần dần thả lỏng, bắt đầu chậm rãi mở ra co rút lại, Trình Thụy Đường lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, một tay chạm ở trên môi Tô Nương, “Nương tử tốt, vi phu muốn động, nàng kêu dễ nghe chút!”

Tô Nương cắn môi trừng hắn, nhan sắc diễm lệ, con mắt sáng như nước, làm trong lòng Trình Thụy Đường một trận lửa nóng.

Tô Nương của hắn biết tỏ thái độ với hắn!

Hắn mở hai chân của Tô Nương ra, đặt ở hai bên người, sau đó dùng cánh tay chống đỡ, phần eo đĩnh động, côn ŧᏂịŧ liền ở trong hoa kính của Tô Nương chậm rãi ra vào, sau đó chậm rãi để tốc độ nhanh hơn.

Bởi vì nam căn thô to, hoa kính của Tô Nương lại thật chặt cho nên mỗi một lần ra vào, mang đến cọ xát đều vô cùng kịch liệt.

Tô Nương ngay từ đầu không quá thích ứng, rốt cuộc chưa bao giờ bị người ta làm như vậy lần nào. Nhưng mà dần dần, theo động tác ra vào thọc vào rút ra của Trình Thụy Đường cọ qua vách trong của âʍ đa͙σ, trong cơ thể dần dần bốc lên một cổ cảm giác tô ngứa khó nhịn, khiến nàng muốn nhiều hơn.

“Ư a……” Nàng nhăn nhăn mày, hơi hơi nghiêng đầu, lộ ra cần cổ có đường cong duyên dáng, bụng nhỏ hơi hóp lại hút côn ŧᏂịŧ của Trình Thụy Đường càng chặt hơn.

“Tê……” Cảm giác được động tác của nàng, Trình Thụy Đường không khỏi hít một hơi, cúi xuống cắn cổ nàng một ngụm, lưu lại một ấn ký đỏ tươi, trong miệng cười nói, “Tô Nương tốt, hút đến khẩn như vậy, có phải là không muốn phu quân rời đi hay không?”

“Ngươi……” Tô Nương quay đầu muốn mắng hắn, chỉ là chạm phải đôi mắt bị tìиɧ ɖu͙© làm cho bỏng cháy đến đỏ lên của Trình Thụy Đường thì lại nao nao.

Trình Thụy Đường liền nói, “Xem ra nương tử đã chuẩn bị tốt, như thế, vi phu liền không khách khí!”

Nói xong hơi giật giật tay, thay đổi tư thế, sau đó nhanh chóng ở trong cơ thể Tô Nương thọc vào rút ra.

“A……” Động tác của hắn bỗng nhiên nhanh hơn, Tô Nương đã chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ lớn hơn nữa, nhịn không được kinh hô ra tiếng.

Trình Thụy Đường thấy thế, liền dùng tư thế này uốn éo eo, làm nam căn thật lớn ở trong cơ thể Tô Nương xoay nửa vòng.

So sánh với thọc vào rút ra, xoay tròn cọ xát càng kịch liệt hơn, đặc biệt là hoa tâm bị qυყ đầυ gắt gao va chạm càng thêm bủn rủn.