Nam Nhân Bên Người Tôi Đều Rất Kỳ Quái

Chương 81: Cậu ấy là bạn trai của cậu đúng không?

Khi đứng tư thế hành quân, Vương Văn Văn và Tô Phương Vũ đứng cùng một chỗ, khi huấn luyện viên không nhìn qua, Tô Phương Vũ còn tìm cô nhỏ giọng nói chuyện.

Vương Văn Văn một chút cũng không cảm thấy không đúng, giống như đột nhiên quan hệ với Tô Phương Vũ trở nên tốt đẹp hơn!

Huấn luyện quân sự kéo dài đến trưa, ngoại trừ người có thể lực đặc biệt tốt, mọi người đều mệt như chó.

"Văn Văn!"

Chu Linh Khôn bên kia giải tán lập tức chạy đến chỗ Vương Văn Văn bên này, trong tay còn cầm nước đá không biết lấy từ đâu ra.

"Mệt mỏi phải không?"

Hắn thấy mặt Vương Văn Văn đỏ bừng, liền biết cô khẳng định mệt mỏi, có chút đau lòng dùng ngón tay lau mồ hôi trên mặt cô: "Chúng ta cùng đi ăn cơm trưa đi."

Sau khi ăn cơm còn có thể ngủ trưa đến hai giờ rưỡi chiều, sau đó buổi chiều lại phải tiến hành huấn luyện quân sự, cả ngày đấy, lát nữa nhất định phải ăn nhiều một chút.

Vương Văn Văn tiếp nhận đồ uống đá từ trong tay Chu Linh Khôn, uống một ngụm lớn, sảng khoái!

Trong nháy mắt liền có tinh thần!

"Hôm nay có đến trễ không, bên bọn mình rất nhiều người đến trễ, đến trễ phải phạt chạy mười vòng đấy! Đúng giờ đến cũng phải chạy năm vòng, thiếu chút nữa mệt chết mình."

Chu Linh Khôn nhướng mày.

"Bọn mình bên kia không đến trễ đều chạy mười vòng, nói là không có tác dụng đốc thúc, cho nên có trách nhiệm liên đới."

Như vậy xem ra, huấn luyện viên bên Vương Văn Văn thật đúng là tương đối nhẹ nhàng.

Vương Văn Văn đang tán gẫu với Chu Linh Khôn, người bên cạnh ngược lại đột nhiên xen vào, vừa nhìn, quả nhiên là Tô Phương Vũ.

Vừa rồi Tô Phương Vũ ở bên cạnh đánh giá Chu Linh Khôn một hồi lâu, tất cả mọi người đều mặc quần áo rằn ri thô ráp, từ mặc quần áo nhìn không ra điều kiện thế nào.

Nhưng lâu như vậy, Tô Phương Vũ chính là dựa vào thông đồng đàn ông để duy trì cuộc sống xa hoa, cô ta dù sao cũng luyện được một chút nhãn lực.

Cô ta có thể kết luận, nam sinh nói chuyện với Vương Văn Văn này, điều kiện gia đình khẳng định đặc biệt tốt!

Vì thế giọng điệu nói chuyện càng thêm mềm mại.

"Văn Văn, vị soái ca này là bạn trai của cậu sao?"

Tất nhiên rồi! Khẳng định là bạn trai, Tô Phương Vũ trong lòng hừ cười, cô ta liếc mắt một cái liền nhìn ra nam sinh là bạn trai của Vương Văn Văn, nhưng vậy thì thế nào?

Tục ngữ nói rất hay, chỉ cần cuốc vung tốt, không có góc tường nào đào không được, đàn ông nào mà không ăn vụng.

Hơn nữa nam sinh này lớn lên đẹp trai như vậy, dáng người tốt như vậy, nhìn hắn tâm Tô Phương Vũ bắt đầu ngứa ngáy, nếu có thể cạy được nam sinh ưu tú như vậy về... Cô ta đều có thể cắt đút toàn bộ những quan hệ không đứng đắn bên ngoài kia!

"Đúng vậy, đây là bạn trai mình Chu Linh Khôn."

Vương Văn Văn khoác tay Chu Linh Khôn, cười xán lạn, cô ngược lại coi Tô Phương Vũ là bạn, chủ động giới thiệu cho cô ta, hoàn toàn không biết trong lòng người ta có chủ ý xấu gì, chuẩn bị cạy góc tường của cô!

Chu Linh Khôn là ai.

Tuy rằng kiếp trước hắn là gà tơ, đời này cũng là lần đầu tiên ăn mặn trên người Vương Văn Văn, nhưng bởi vì gia thế cùng bộ dạng, phụ nữ muốn bám lên người hắn quá nhiều.

Rất nhiều người đều giống như Tô Phương Vũ, bộ dạng coi như xinh đẹp, cũng am hiểu cách ăn mặc, tuy rằng mặc trang phục rằn ri, nhưng Chu Linh Khôn liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, quần áo bị tinh chỉnh qua, hơn nữa kiểu tóc cũng không rối loạn, còn rất chú ý hình tượng!

Nhưng trong mắt Chu Linh Khôn, mái tóc rối bời của Vương Văn Văn rất đẹp, mồ hôi trên trán đẹp, lúc thở hồng hộc khiến hắn mê mẩn, mặc trang phục rằn ri xấu xí như vậy, nhưng nghĩ đến thân thể bị bao bọc phía dưới, Chu Linh Khôn đều có thể lập tức cứng.

Những người phụ nữ khác, coi như là thiên tiên cởi sạch quần áo đứng ở trước mặt hắn, hắn cũng không có hứng thú!

Chu Linh Khôn không nói gì, chỉ ngẩng đầu về phía Tô Phương Vũ, coi như là chào hỏi.

Ánh mắt Tô Phương Vũ sáng lên.

Càng như vậy, Tô Phương Vũ lại càng có một loại du͙© vọиɠ muốn chinh phục đối phương, cô ta thích nhìn bộ dáng người phụ nữ khác bị đàn ông phản bội, nếu Chu Linh Khôn cũng nɠɵạı ŧìиɧ, Vương Văn Văn nhất định sẽ hận chết cô ta chứ?

Nghĩ tới đây, Tô Phương Vũ cười càng ngọt ngào.

"Văn Văn, bạn trai cậu có phải là một người rất yên tĩnh hay không, đều không nói lời nào."

Vương Văn Văn cười cười.

Yên tĩnh?

Không, Chu Linh Khôn mới không yên tĩnh, chỉ là trước mặt các cô gái khác, hắn quả thật rất ít khi nói chuyện, Vương Văn Văn tuy rằng coi Tô Phương Vũ là bạn bè, nhưng cũng sẽ không ép buộc bạn trai của mình cũng phải nhiệt tình đối đãi.

"Văn Văn, chúng ta mau đến căng tin đi, ăn xong nghỉ ngơi sớm một chút."

Ai ngờ vừa nói Chu Linh Khôn không thích nói chuyện, Chu Linh Khôn liền nói chuyện, đối với Vương Văn Văn một bộ dáng nhu tình mật ý, ánh mắt Tô Phương Vũ nhìn đến tối sầm lại.

"Được rồi! Không biết căng tin có gì để ăn, huấn luyện cả buổi sáng, đói đến bụng sôi ục ục."

Vương Văn Văn xoa xoa bụng, lôi kéo tay Chu Linh Khôn xông về phía trước.

"Ai..."

Kiếp trước là quỷ chết đói đầu thai đi!

Tô Phương Vũ bị bỏ lại phía sau oán hận nghĩ đến.

Lúc ăn cơm, Tô Phương Vũ lại tiến đến bên cạnh Vương Văn Văn, cô ta cũng không có biểu hiện rõ ràng như vậy, trực tiếp tìm Chu Linh Khôn, mà là trước tiên chuẩn bị làm tốt quan hệ với Vương Văn Văn, sau đó cạy bạn trai Vương Văn Văn ra.

"Văn Văn, chúng ta cùng nhau ăn cơm đi, một mình mình thật nhàm chán, người trong ký túc xá mình cũng không thấy."

Tô Phương Vũ đặt cơm lên bàn, ngồi bên cạnh Vương Văn Văn, không ngừng nói chuyện, ánh mắt còn thỉnh thoảng nhìn lên người Chu Linh Khôn.

Càng nhìn lại càng cảm thấy nam sinh bộ dạng vô cùng đẹp trai anh tuấn, ngũ quan cứng rắn lại mang theo thâm thúy tinh xảo, Tô Phương Vũ trong lòng nóng lên, hận không thể lập tức quẹo Chu Linh Khôn lên giường.

Đáng tiếc là, ánh mắt Chu Linh Khôn cũng không liếc về phía cô ta, ngược lại nhìn chằm chằm Vương Văn Văn, giống như Vương Văn Văn tú sắc khả xan đến nhường nào vậy.

Tô Phương Vũ trong lòng giống như độc xà đang cắn xé, nhưng trên mặt không có chút nào biểu hiện ra ngoài, ngược lại lúc cùng Vương Văn Văn nói chuyện mang theo thân mật, thật sự giống như bạn tốt, khuê mật tốt.

"Văn Văn, ăn xong chúng ta cùng nhau trở về ký túc xá đi, buổi trưa cậu có nghỉ ngơi không?"

Tô Phương Vũ tự cho là đã phá hủy buổi trưa ở cũng với nhau của Vương Văn Văn và Chu Linh Khôn, nhưng Vương Văn Văn vốn định ăn cơm xong, sớm trở về phòng ngủ nghỉ ngơi.

Dù sao thì thời gian hẹn hò với bạn trai có rất nhiều, nhưng bây giờ buổi trưa không nghỉ ngơi, buổi chiều sẽ chết!

Vương Văn Văn gật đầu.

"Được, nhất định phải nghỉ ngơi, bằng không buổi chiều làm sao chống đỡ được."

Cho dù là huấn luyện viên âm thầm thả ra một chút nước, đó cũng là nước không nhìn thấy, nhiều lắm là dễ dàng hơn người khác 10%, trắng trợn thả nước những người hác cũng sẽ không làm.

...

Sau khi trở về ký túc xá, Tô Phương Vũ âm thầm chà xát tìm hiểu tin tức của Chu Linh Khôn từ Vương Văn Văn, cô ta rất chú ý, không trực tiếp tìm hiểu, mà là đặc biệt quanh co.

"Văn Văn, bạn trai của cậu rất đẹp trai, ở bên nhau bao lâu rồi?"

Đầu tiên là một bộ dạng hâm mộ, lại nói: "Nhìn dáng vẻ quan hệ tốt đẹp của cậu và bạn trai, chắc chắn ở bên nhau rất lâu phải không?"