Nam Nhân Bên Người Tôi Đều Rất Kỳ Quái

Chương 47: Chắc chắn là hắn nói

Chu Linh Khôn kể lại chuyện một lần, Hứa Tòng Khê nghe xong, lộ ra biểu tình giống Chu Linh Khôn như đúc.

Buồn rầu.

Cau chặt mày, trước khi học đại học, bọn họ tuyệt đối không thể để cho nhà Văn Văn biết quan hệ của cô và bọn họ, đặc biệt là nhà quản lý chặt chẽ như nhà Văn Văn, chuyện yêu sớm cũng phải có lý do để giải thích rõ ràng.

"Bọn họ biết chuyện em yêu sớm nhất định sẽ tìm em trước tiên, yêu cầu em chia tay, cho nên người kia nhất định là người tìm bọn họ nói chuyện trong hai ngày nay."

Hứa Tòng Khê suy nghĩ một chút, hỏi một câu: "Gần đây có chuyện gì đặc biệt xảy ra không?"

Vương Văn Văn đón ánh mắt Hứa Tòng Khê, trầm tư trong chốc lát.

Chuyện kỳ quái... Lâm Tố Vân có tính không?

Vương Văn Văn suy nghĩ một chút, vẫn mở miệng nói ra: "Mấy ngày trước... Hàng xóm của em, chính là vị Lâm đại ca kia đã từng tìm em, nói em chia tay."

Cô nhìn về phía Chu Linh Khôn.

"Em không đồng ý."

"Đương nhiên là không thể đồng ý!"

Chu Linh Khôn ở trong lòng thầm mắng Lâm Tố Vân vô sỉ, bất quá rất nhanh hắn liền liên hệ Lâm Tố Vân với chuyện xảy ra hôm nay, hắn là học sinh xấu sao?

Trong mắt Lâm Tố Vân, hắn đương nhiên là một học sinh xấu xa.

"Văn Văn, cậu nói có phải Lâm Tố Vân hay không, bởi vì hắn yêu mà không được, cho nên muốn chúng ta chia tay, mới đến trước mặt ba mẹ cậu bàn lộng thị phi."

Mặc kệ có phải Lâm Tố Vân hay không, dù sao cứ nói là hắn là được rồi, để cho Văn Văn hoàn toàn chán ghét Lâm Tố Vân!

Hơn nữa rất có thể chính là Lâm Tố Vân làm, chỉ có hắn mới có thể chán ghét chuyện Văn Văn có bạn trai như vậy, người bình thường đều không có khả năng trực tiếp nói cho cha mẹ, cũng không phải điên rồi.

Không có gì muốn kiếm chuyện chơi.

Vương Văn Văn gật gật đầu, suy nghĩ một chút cũng đúng, ngoại trừ Lâm Tố Vân, hình như không có ai cố ý đến chỗ cha mẹ cô nói những chuyện này, ngày đó Lâm Tố Vân biểu hiện kích động như vậy, cô lại không để ý tới, cho nên để cho phụ huynh ra tay?

Quá đáng!

"Vậy hiện tại mình nên làm cái gì bây giờ, vừa mới chạy ra cửa... Không mang theo cái gì, họ chắc chắn sẽ tức giận hơn."

Sao cô lại bỏ chạy chứ, Vương Văn Văn khổ não gãi gãi tóc.

"Trực tiếp đến nhà xin lỗi."

Hứa Tòng Khê nhìn về phía Chu Linh Khôn: "Cha mẹ Văn Văn không biết sự tồn tại của cậu, cho nên chỉ có thể để cậu đi qua, giải thích với bọn họ lời Lâm Tố Vân nói đều là nói dối, bởi vì anh ta cũng thích Văn Văn, mới có thể vu khống cậu như vậy, cậu và Văn Văn chỉ là bạn tốt đơn thuần mà thôi, chẳng lẽ kết giao bạn bè cũng không thể sao?"

Phụ huynh của Văn Văn tuyệt đối không thể tưởng tượng được bây giờ lá gan học sinh lại lớn như vậy, chủ động đối mặt với phụ huynh, hơn nữa... Cho dù cha mẹ Văn Văn nhìn ra điều gì, cũng sẽ cho rằng vậu là một người có trách nhiệm, biết chứ?"

Hứa Tòng Khê kỳ thật còn muốn tự mình đi, hắn vỗ vỗ bả vai Chu Linh Khôn, ánh mắt mang theo cổ vũ.

Hãy đối mặt với cha mẹ vợ tương lai đi!

Chu Linh Khôn có chút hoảng hốt, sắp gặp cha mẹ?

Nhưng mà vì để cho Văn Văn không chịu ủy khuất ở nhà, hắn đương nhiên phải đi qua một chuyến, ít nhất phải làm cho cha mẹ của Văn Văn yên tâm.

"Không nên chậm trễ, chúng ta hiện tại đi qua, miễn để cha mẹ Văn Văn lo lắng."

Con gái bị tát một cái rồi chạy đi, trong lòng phụ huynh khẳng định không thoải mái, nói không chừng còn có thể làm chuyện ngu ngốc gì đó, Chu Linh Khôn nghĩ, phải nhanh chóng đưa Văn Văn về mới được.

Giống như Chu Linh Khôn nghĩ, hiện tại cha mẹ Vương Văn Văn vừa tức giận, vừa lo lắng.

Vì sao con gái nhu thuận của bọn họ lại yêu sớm, vừa rồi tát cô một cái, chạy ra ngoài có thể làm chuyện ngu ngốc gì hay không, lại sợ cô trên đường gặp phải nguy hiểm, trong lòng quả thực cực kỳ dày vò.

Lo lắng chờ đợi ở nhà, chuông cửa vang lên.

Cha mẹ Vương Văn Văn vội vàng đứng dậy mở cửa, liền nhìn thấy con gái mình được một nam sinh đưa về.

Nam sinh nhìn qua phi thường đẹp trai, trên người có loại khí chất không kiềm chế nhưng thành thục, vừa nhìn đã đặc biệt không giống người thường, là nam sinh phi thường ưu tú.

"Văn Văn... Cái con bé này!"

Mẹ Văn Văn thấy có người khác ở đây, cũng không tiện nói cái gì, chỉ là kéo Vương Văn Văn vào cửa, lại nhìn về phía Chu Linh Khôn: "Xin hỏi cậu là?"

"Xin chào, cô chính là mẹ của Văn Văn đi, cháu là Chu Linh Khôn, bạn tốt của Văn Văn."

Chu Linh Khôn vươn tay, cười cười với mẹ Văn Văn.

"Cháu vào đi."

Chu Linh Khôn vẻ mặt nhu thuận ngồi xuống bên cạnh Vương Văn Văn, dùng giọng điệu chân thành nói: "Cô chú, kỳ thật hôm nay cháu nghe Văn Văn nói chuyện của hai bọn cháu, mới mạo muội tới đây, muốn giải thích một chút."

"Chuyện Văn Văn yêu sớm, là Lâm Tố Vân nói với hai người sao?"

Trước tiên hỏi thăm tình hình địch, đừng nhầm lẫn.

Ánh mắt cha mẹ Văn Văn đột nhiên hiện lên một tia kinh ngạc, Chu Linh Khôn vừa nhìn biểu tình liền biết, đúng là Lâm Tố Vân, quả nhiên chính là tiện nam nhân kia.

A, thật sự là đê tiện, vậy mà còn nói cho phụ huynh biết!

"Có vấn đề gì không? Điều này không liên quan gì đến ai nói, quan trọng nhất, hai đứa vẫn chưa đến tuổi yêu, nên đọc sách nên học tập chăm chỉ."

Chu Linh Khôn đột nhiên biểu hiện vô cùng kích động.

"Chuyện này đương nhiên có liên quan, Lâm Tố Vân thích Văn Văn, cho nên mới có thể tạo tin đồn nhảm về quan hệ giữa cháu và Văn Văn, kỳ thật cháu và Văn Văn chỉ là bạn bè vô cùng tốt mà thôi, anh ta không quen nhìn cháu và Văn Văn có quan hệ tốt, mới có thể vu khống cháu!"

Mặc dù đang diễn xuất, nhưng Chu Linh Khôn diễn rất chân thật!

Cái loại tâm tình phẫn nộ bị oan uổng này, được biểu hiện vô cùng nhuần nhuyễn.

"Đây là nguyên nhân do cháu, nhưng cuối cùng Văn Văn chịu ủy khuất, chẳng lẽ cậu ấy ngay cả quyền được kết giao bạn bè cũng không có sao?!"

"Thật sự là quá đáng!"

Chu - Ảnh đế - Linh Khôn vô cùng tức giận nói.

Ngay cả cha mẹ Vương Văn Văn cũng bị mê hoặc, rốt cuộc là ai đang nói dối?

Đối mặt với ánh mắt chân thành của Chu Linh Khôn cùng hành động cố ý đến giải thích cho bọn họ, cha mẹ Vương Văn Văn hoàn toàn ngượng ngùng nói với Chu Linh Khôn, muốn giật lại quan hệ với con gái bọn họ.

Loại lời này cũng quá đả thương người, nếu Chu Linh Khôn thật sự là bạn tốt Vương Văn Văn, mặt mũi của bọn họ đặt ở đâu.

"Cho dù là bạn tốt, cũng phải hiểu khoảng cách, không nên quá mức thân mật, có lẽ là có người hiểu lầm, cho nên mới đến chỗ chúng ta nói."

Ba Văn Văn xuống một bậc thang, kỳ thật ông có cảm quan không tệ đối với Chu Linh Khôn, có thể cố ý đến để giải thích, coi như là một chàng trai tương đối có trách nhiệm.

Chu Linh Khôn nghe xong, nhu thuận gật gật đầu.

Trong lòng còn có chút bất mãn, bởi vì đây là ba mẹ vợ tương lai mới lễ phép hiểu chuyện như vậy, bằng không nhìn thấy dấu tay trên mặt Thư Thư, trong lòng hắn đều có ý muồn đánh người.

Lâm Tố Vân... Đúng là tên âm hồn bất tán.

Xem ra chuyện chuyển nhà phải sớm thi hành, nếu để Văn Văn tiếp tục tiếp xúc với Lâm Tố Vân, cho dù cô có hảo cảm với Lâm Tố Vân hay không, hắn đều sẽ phát điên!